Edit: Mỡ Mỡ
Tóm tắt C:
Sở Tịch chia sẻ quyền kiểm soát Thương Lam cho Ác Ác....
"Vậy chuyện này trước hết tạm hoãn, chúng ta đi ra ngoài trước, xử lý thân thể Oreo một chút." Sở Tịch cũng không phải là bỏ qua, mà là chuẩn bị công cuộc trường kì kháng chiến với Lô Ác ác. Chỉ có điều chuyện này không vội, chuyện của Oreo thì không thể trì hoãn.
Chương :
"Oreo làm sao vậy?" Sự chú ý của Lô Ác Ác bị chuyển đến đề tài mà Sở Tịch đề cập, bất quá vẫn không quên dịch lùi về sau một bước, dùng ánh mắt mang vẻ đề phòng nghía động tĩnh của Sở Tịch, để ngừa anh đột nhiên chộp mình tới tu luyện, "Hắn vẫn ngốc một cục rất tốt trong Định Mạch châu đúng không? Đúng rồi, cái viên Định Mạch châu kia của chúng ta đâu?"
"Định Mạch châu chỗ Thương Lẫm kìa." Sở Tịch nói, bước một bước dài đi qua, một phát là túm được Lô Ác Ác, không cho cậu có cơ hội lui về phía sau, mặt tối sầm xuống, trầm giọng nói: "Chuyện tu luyện sau này hãy nói. Còn dám né tránh ta, ta đánh em một trận ra trò!"
Câu này một xí xi uy hiếp cũng không có, Lô Ác Ác mới không sợ anh đánh, bất quá dưới cái nhìn chằm chằm của cặp mắt xanh sẫm kia thì cậu cũng không dám lộn xộn nữa, bé ngoan tùy ý cho anh mang theo. Thấy sắc mặt Sở Tịch hoàn không dễ nhìn, đôi ngươi cậu xoay tròn một cái, hỏi sang chuyện khác: "Anh còn chưa nói Oreo xảy ra chuyện gì mà?"
"Thương Lẫm mới vừa truyền tin tức lại đây nói ý thức thể của Oreo đặc thù, bài xích Định Mạch châu, chúng ta nhất định phải mau chóng tìm thân thể cho hắn ta." Khi nói chuyện, Sở Tịch đã ra lệnh cho Thương Lam mở ra một lối đi trực tiếp thông đến khoang của Thương Lẫm, ở trong lòng âm thầm cảm thán một tiếng, không hổ là tàu Thương Lam, loại công năng di chuyển tùy ý bên trong không gian thật sự là nhanh và tiện lợi kinh người.
Nói đến cái này, Lô Ác Ác cũng đột nhiên nghĩ tới, hồn thể của Oreo xác thực cực kỳ đặc thù, trăm ngàn năm cũng khó tìm được một cái, trước đây cậu nghe người nuôi gà đã nói, lúc trước cũng là bởi vì nhận ra mới có thể kiên trì muốn cho Sở Tịch thu Oreo làm đàn em của bọn họ. Cậu có chút chột dạ, bởi vì tham ăn, quên béng đi vụ này mất tiêu, lỡ hại chết Oreo thì nguy to.
Sau này đối xử với tiểu đệ Oreo này khá một chút mới được, lương tâm Lô đại vương hiếm thấy bộc phát, ở trong lòng nói thầm một câu.
May là cậu không có nói ra, bằng không để cho Sở Tịch nghe thế, phỏng chừng Oreo rất có thể ngu người trong Định Mạch châu thêm dăm ba năm nữa
Qua một thời gian ngắn, bọn họ đã xuyên qua thông đạo, đi vào khoang Thương Lẫm.
"Tướng quân."
Nhìn thấy Sở Tịch cùng Lô Ác Ác đi tới, Al phát hiện bọn họ trước tiên, bước lên đón. Những người khác vẫn đang đắm chìm trong mô phỏng toàn cảnh của tàu Thương Lam, tất cả đều là những khuôn mặt thán phục, nghe một tiếng gọi này của Al mới thức tỉnh, tức tốc sửa sang nghênh đón.
Sở Tịch gật gật đầu, thả Lô Ác Ác xuống, đứng phía sau Thương Lẫm gọi: "Thương Lẫm, đem Định Mạch châu cho ta."
"Ờ." Cơ giáp cao chừng m lạch cạch lạch cạch mà đi tới, từ mảnh giáp che ngực lấy ra một hạt châu trông như quả trứng gà đưa cho Sở Tịch, hiếm thấy nói thêm một câu: "Không phải chất lượng Định Mạch châu có vấn đề, là thể chất của hắn đặc thù, bài xích sức mạnh của Định Mạch châu."
Thân là một cơ giáp có lòng theo đuổi idol, Thương Lẫm tuyệt đối sẽ không cho là xuất phẩm Định Mạch châu của Dĩnh Long quân có khuyết điểm gì.
Chỉ thấy hạt châu lúc trước màu nhũ bạch giờ khắc này đã biến thành trong suốt, giống như một quả cầu thủy tinh, bên trong là một thanh niên bản thu nhỏ nằm ở đó, thoi thóp, khuôn mặt thanh tú to bằng móng tay đỏ bừng. Vừa nhìn thấy Sở Tịch và Lô Ác Ác ở ngoài hạt châu, y nhất thời kích động đến nỗi đưa tay ra liều mạng gãi vách hạt châu, lời nói không lưu loát : "Nhanh, mau thả ta ra ngoài! Trong này quá, quá khó chịu!"
Sở Tịch mang vẻ mặt nghiêm túc, bất kể là thánh cảnh dị năng sư hệ sức mạnh hay là thân phận chủ nhân phòng nghiên cứu KTE, còn có tri thức ở những phương diện khác, năng lực của Oreo đều quá lớn, tầm quan trọng không cần nói cũng biết. Muốn thực hiện kế hoạch trong lòng Sở Tịch, có Oreo , không khác nào nhiều hơn một trợ lực cực kỳ mạnh mẽ, anh nhất định phải mau chóng nghĩ biện pháp cứu Oreo mới được.
"Thân thể của hắn ở đây."
Thương Lẫm đột nhiên thốt một lời, một bộ xương tỏa ra ánh sáng lung linh bị nó kéo ra từ phía sau, những người khác đều đã thấy khung xương này, nhưng mà bây giờ vừa nhìn lại, vẫn cảm thấy kinh ngạc.
"Tôi trước đây nghe nói qua một khi trở thành thánh cảnh dị năng giả, thân thể cũng sẽ lột xác theo, tế bào hoạt tính hơn dị năng sư phổ thông một nghìn lần." Nhạc Thế đứng một bên nhếch nhếch miệng, một bộ dạng muốn cười lại không dám cười, nhỏ giọng thầm thì : "Thì ra bộ xương Thánh sư là màu sắc rực rỡ, khó trách không giống người ta, vẫn luôn bất hủ bất diệt."
Uông Tái cùng Vệ Long vội vã quay đầu, để tránh cho Oreo trong Định Mạch châu Oreo nhìn thấy bộ dáng phì cười của họ, Ferrero nhìn Al một chút , thần sắc trên mặt của Al lạnh lùng có chút cứng ngắc. Hắn tên đầy đủ là Alpes Michael, xuất thân từ gia tộc Michael cũng coi như là một đại gia tộc, trong lịch sử đã từng cho ra một vị Thánh sư hệ kim, hiện tại vừa nghĩ tới vị Thánh Sư uy nghiêm kia kỳ thực bên trong cũng có một bộ xương rực rỡ sắc màu như thế, hắn liền cảm thấy tâm tình hơi có chút vi diệu.
"Mọi người xem, màu sắc bộ xương này có phải rất giống màu tóc Ác Ác không?" Ánh mắt Dove lia qua lia lại giữa tóc lô Ác Ác và bộ xương, có chút đắc ý lầu bà lầu bầu nho nhỏ: "Ta nói hèn chi nhìn quen quá trời."
Gigi ở một bên lạnh lùng bổ đao: "Còn có áo choàng nữa."
Kỳ thực Lô Ác Ác đã sớm chú ý tới, nghe bọn họ vừa nói như thế, hất cằm lên vẩy vẩy mái tóc dài sặc sỡ của mình, bộ dáng được nước làm tới "Rõ ràng màu sắc của ta so với bộ xương này tươi đẹp hơn nhiều, muốn đạt đến trình độ chuẩn không cần chỉnh như thế này, nó còn kém xa đấy! Có phải không, Sở Tịch?"bg-ssp-{height:px}
Không thấy vợ vô cùng yêu thích mà xoa xoa đầu mình như vậy sao, điều này nói rõ màu tóc Lô đại vương so với bộ xương trước mắt này không thể so sánh được.
"Ừm, em đẹp lắm." Sở Tịch không chút do dự mà đáp, còn rất phối hợp mà sờ sờ mấy cái trên đầu Lô Ác Ác.
Cả đám đội cận vệ không hẹn mà cùng trầm mặc quay đầu ra, tướng quân thật sự là thật không có nguyên tắc, rất muốn phỉ nhổ y thì phải "mần thao"!
"Này... Ê... Các người... Có phải là... Quên mất... Ta... ê..."
Trong Định Mạch châu, truyền ra âm thanh hết hơi của Oreo, tuy rằng hắn không ngại bên ngoài có một đám người đàm luận màu sắc của bộ xương mình xem có được hay không, nhưng mà tốt xấu gì thì cũng trước tiên đem hắn từ trong hạt châu làm người ta hít thở không thong này ra rồi hẵng nói tiếp chớ, kỳ thực hắn cũng muốn nghiên cứu một chút về xương mình mà.
Trong đầu Sở Tịch nhanh chóng tìm kiếm ký ức liên quan, thức hải của anh đặc biệt, được tia tử khí cải tạo qua, sức mạnh rất khó đánh giá, bất quá ít nhất có thể chứa đựng tinh thần lực vượt xa tư liệu ghi chép trong thánh cảnh. Cho nên lúc trước khi Sở Tịch đang tiếp thu truyền thừa lựa chọn đem toàn bộ nhét vào thức hải, hiện tại khi muốn dùng, giống như là trong đầu có một cơ sở dữ liệu, anh muốn tìm hiểu về thân thể này thì giống như tìm tòi tài liệu liên quan trong một kho dữ liệu.
Một lát sau, trong tròng mắt Sở Tịch mơ hồ nổi lên ánh tím khó thấy, anh cũng hoàn hồn lại từ kho tri thức phong phú, hai hàng lông mày nhíu chặt, nói với Oreo trong Định Mạch châu rằng: "Tôi có một biện pháp trong khoảng thời gian ngắn có thể cho anh một lần nữa nắm giữ một thân thể, đồng thời có thể bảo vệ thực lực thánh cảnh, chỉ có điều cần một vị Thánh Sư khác phối hợp."
Oreo trong Định Mạch châu nghe thấy, lập tức đem ánh mắt hướng về Lô Ác Ác đang ngồi chồm hổm trên mặt đất gõ gõ đập đập vào bộ xương sặc sỡ kia, dùng sức gãi gãi vách hạt châu , kêu lên: "Đại ca! Anh phải mau cứu iêm nha, sau này iêm cùng anh lăn lộn!"
Từ khi nhân cách phản diện version của mình bị Lô Ác Ác đập cho sấp mặt, nhân cách chủ đạo này của Oreo đối với Lô Ác Ác tràn đầy sùng bái, đây chính là nhân vật làm cho cái tên phản diện version sợ sệt, Lô Ác Ác ở trong mắt hắn, đã là một vị cao thủ thánh cảnh sâu không lường được.
"Ồ, ta cũng coi như là thánh cảnh sao?" Bị Oreo gọi như thế, Lô Ác Ác nhìn về bên này, trong tay nắm một cái xương đùi chỉ chỉ vào mình. Thấy Oreo một trận điên cuồng gật đầu như băm tỏi, một mặt sùng bái mà kêu lão đại, ý thức trách nhiệm tận sâu tâm can trong nháy mắt tăng cao, rất trượng nghĩa vỗ ngực một cái, đứng lên giơ giơ xương đùi, phóng khoáng nói: "Không thành vấn đề, để đại vương ta lo!"
"Không được!" Sở Tịch duỗi tay một cái, cắt ngang kẹp cậu ở bên hông mình, vô tình trấn áp cậu, trong chất giọng trầm ấm mang theo lửa giận đè nén "Thành thật một chút đi! Em không được!"
Giúp Oreo tái tạo thân thể cũng không khó, Oreo rất may mắn, nơi này không chỉ có xương của hắn, hơn nữa còn có một loại đồ vật thiết yếu khác. Nhưng mà để bảo vệ thực lực thánh cảnh của y sau khi dung hợp ý thức và thân thể, mà không phải dị năng bị tuột khỏi mức thánh cảnh, cần một vị khác cùng là thánh cảnh dị năng giả khai thông thân thể cho hắn, chải vuốt năng lượng trong cơ thể hắn một chút, quá trình này không chỉ có tiêu hao một phần lớn năng lượng của vị thánh sư giúp đỡ, hơn nữa cần thời gian cũng rất dài, quan trọng nhất là, cái này tốn thời gian tốn lực và cần hai người tâm linh tương thông, hoàn toàn tín nhiệm lẫn nhau, quá trình thân mật không thua gì quá trình giao hòa nào đó của loài người.
Sở Tịch làm sao có khả năng khoan dung Lô Ác Ác đi làm chuyện như vậy? Nếu như để Lô Ác Ác cùng một người khác thân mật như vậy, cho dù cái người tên Oreo được xem là một nhân vật trọng yếu kia, Sở Tịch cũng sẽ không chút do dự trực tiếp động thủ gϊếŧ hắn.
Sở Tịch nổi giận như thế, Lô Ác Ác nhất thời kinh hãi, đàng hoàng mà bị kẹp không dám giãy dụa, tặng một ánh mắt đồng tình cho Oreo đang nhảy tưng tưng trong Định Mạch châu.
Trời đất bao la, vợ Lô đại vương to lớn nhất, việc sẽ làm vợ tức giận, đại vương ta sẽ không làm.
Oreo bản thu nhỏ trong Định Mạch châu tựa vào vách hạt châu tuột cái èo xuống, hận không thể phá ra mà nhào tới ôm đùi Lô Ác Ác lắc lắc, lắc cho cậu tỉnh người: "Lão đại à, anh tốt xấu gì cũng là cường giả đánh cho tên phản diện kia sấp mặt ra, có thể có tiền đồ một chút không hử. Cứ như vậy bị ta kẹp một cái không dám ho he trông kinh hãi thế nào không hả!"
Đội cận vệ yên lặng quay đầu, không dám nhìn Oreo trong hạt châu, không sai, không chỉ có tướng quân nhà bọn họ đụng đến chuyện liên quan đến Lô Ác Ác thì vứt bỏ hết nguyên tắc, Lô đại vương bình thường bá đạo không nói lý dụng phải tướng quân cũng rụt vòi không dám hó hé.
Hai người này đúng là một đôi trời sinh nồi nào vung nấy.
Thấy Lô Ác Ác lần này ngoan cực kì, Sở Tịch cũng tỉnh táo lại, bất quá cũng không thả Lô Ác Ác xuống, cứ kẹp cậu như vậy quay người nói với Oreo trong Định Mạch châu: "Muốn khôi phục thánh cảnh thực lực, chuyện này có thể nói sau, hiện tại chuyện cần làm là mau chóng tái tạo thân thể cho anh, mang anh ra khỏi Định Mạch châu."
Dừng một chút, Sở Tịch cúi đầu nhìn về phía Lô Ác Ác, Lô Ác Ác ngửa đầu, chớp chớp đôi mắt, lấy lòng xoa xoa eo anh —— vợ ới ời, anh nhìn xem ta ngoan lắm nha!
"Ác Ác, chúng ta đi đến thung lũng kia tìm cây Quỷ, tái tạo thân thể cho hắn ta cần một lượng lớn mủ cây Quỷ."
HẾT CHƯƠNG
Mỡ Mỡ: Xin lỗi mọi người vì sự chậm trễ, mà thực sự bây giờ con tim iêm mỏng manh lắm, không chỉ iêm mà cả tổ đi thực tập lâm sàng chung với iêm. Ahuhu mau mau chóng hết thêm tuần tại bệnh viện được xưng là lò luyện con dâu vàng T_T. Làm cái chi cũng bị la, bị nhắc, phải đi nhẹ nói khẽ làm nhanh gọn lẹ ngồi đoan trang ngay ngắn.
Sẵn đây tâm sự mỏng xí, chả là mới coi bộ Không có kiếp sau của Nguyệt Hạ Tang, thật sự cảm thấy không lẽ Mỡ với chị Tang ý tưởng lớn gặp nhau?! Vì trong series truyện mà Mỡ xây dựng có phần có nội dung đại khái là một đứa trẻ mồ côi được nuôi bởi một nhóm lính đặc nhiệm vũ trụ bị truy nã, gá ghép chung với một đứa trẻ mồ côi khác bên mình chỉ có một con người máy cũ kĩ và một cận vệ bệnh tật. (Không có kiếp sau thì là một nhóm người máy nuôi bé thụ mồ côi và gặp bạn công mồ côi có con người máy). Vì vậy sau này nếu may mắn được các bạn đón đọc thì cúng đừng nghĩ Mỡ đạo chị Tang tội nghiệp tui nghen. Vì series này tui đã dựng sườn cho bộ luôn rồi mới dám bắt tay vào viết, rất lâu trước khi đọc bộ Không có kiếp sau. Btw, bộ Không có kiếp sau hay lắm luôn, đề cử nhiệt liệt cho ai chưa xem nhá.