Phải làm sao bây giờ đây? Đương nhiên là phải ăn chúng nó....
Oakland nhìn đám sâu mập phía dưới, phản ứng đầu tiên là phải nhào tới ăn, cậu vẫn không quên được món chân Trùng đã ăn ở nhà hàng kia, thịt tươi ngon mềm mại, vô cùng mỹ vị, một con lớn như vậy, chắc cũng đủ để bọn họ ăn được vài ngày? Cục lông màu trắng béo tròn nay chỉ còn lại bộ xương, làm Oakland đau lòng không thôi, nghe nói thịt sâu có rất nhiều protein, rất tốt đối với cơ thể của thú nhân, có thể hảo hảo bồi bổ cho Hall.
Nói là làm, Oakland lập tức ấn tay trên mặt đất, dùng thuật độn thổ, đem mặt đất đảo ngược lại, liền thấy ở dưới có rất nhiều Trùng lớn mập mập đang nằm trên mặt đất. Đám sâu này thật ngốc a, không hiểu sao đột nhiên lại nằm trên mặt đất, độ nóng trên mặt đất làm nó cảm giác vô cùng khó chịu, lập tức muốn lộ chân trước ra mặt đất, muốn chạy vào lòng đất. Chỉ tiếc là, Oakland không định để nó được như ý.
Oakland sử dụng thuật khinh công bay lên đầu sâu, tay hạ xuống, ấn trên đầu nó. Không đợi nó cảm nhận khác thường mà ngẩng đầu lên, Oakland liền dùng thuật chấn động bắn đầu nó thành hồ nhão.
Chỉ một lát Trùng đã ngã xuống mặt đất, cuối cùng cũng nằm im.
Xác sâu vô cùng cứng rắn, Oakland không có vũ khí trong tay, nhưng cậu có nhặt được một vũ khí trên cơ giáp của Hall, đó là Cực Quang Kiếm. Cực Quang Kiếm không phải là laser, căn cứ theo điện hạt trên thái dương mà sinh ra năng lượng, lực sát thương có thể so với vũ khí laser, nhưng hao năng lượng hơn laser nhiều.
Chỉ là cậu không có cơ giáp giúp đỡ, phải dựa vào tinh thần lực để điều khiển nó, nhưng Oakland lại không phải dân bản xứ của thế giới này, trong cơ thể của cậu lại có dư thừa linh lực, cậu thử thăm dò đưa linh lực là khung năng lượng, thế mà lại thành công khởi động Cực Quang Kiếm. Linh lực của cậu cũng không thể so với năng lượng của cơ giáp được, không thể chống đỡ Cực Quang Kiếm được lâu, do đó cậu chỉ có thể cắt được một đường tương đối thôi, nhưng nhiêu đây cũng đủ rồi.
Oakland thành thạo dùng Cực Quang Chùy cắt lớp vỏ của sâu, lại phát hiện thịt bên trong có màu xanh lục kỳ quái, không giống như thịt Trùng trắng trắng nộn nộn cậu đã ăn trong nhà hàng.
Lúc này cậu mới nghĩ ra, không phải tất cả Trùng tộc đều có thể ăn, đa phần trong cơ thể Trùng tộc đều chứa đựng một loại độc tố, chỉ có một loại Trùng là có thể ăn thôi, đó chính là Vương Trùng.
Vương Trùng là con chỉ huy Trùng Tộc trong mỗi lần xâm lấn loài người, nó có năng lực thao túng và giám sát các Trùng Tộc khác. Hình thể to lớn xấu xí, nhìn qua vô cùng hung ác, nhưng trên thực tế thì nó lại là sinh vật suy nhất không có tính công kích, ấu trùng đều do nó phụ trách chăm sóc, sau khi ấu trùng trưởng thành, sẽ có thể thay thế Trùng Hậu tiến hành chỉ huy chúng chiến đấu.
Có lẽ là vì phải phân bố ra dịch nhầy để nuôi ấu trùng, nên cơ thể của Vương Trùng không chỉ không có độc tố, ngược lại còn có không ít thành phần dinh dưỡng, những con Trùng này rõ ràng là không thể so sánh với Vương Trùng được.
Việc này làm cho Oakland không khỏi có chút thất vọng, vất vả lắm mới bắt được, lại không thể ăn!
Cậu không cam lòng liền dùng thần thức quét từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài con sâu, phát hiện trong bụng Sâu có chứa mấy cục đá kỳ quái, chúng nó sinh trưởng trong bụng theo một tuyến thể kỳ quái, cái tuyến thể kia giống như một cái kén chứa đồ vật vậy, nhưng hình như nó đang chứa một dải trứng.
May mắn là Oakland có năng lực gặp là không quên được, thời điểm ở trường học, ngoại trừ khóa thực tiễn bên ngoài, lý thuyết trong chương trình học cũng không có, cậu nhớ là trong khóa thượng đã từng dạy qua một ít kiến thức về Trùng tộc.
Cậu biết được là kết cấu của Trùng Tộc cũng không khác ong mật là mấy, Công Trùng trong Trùng Tộc giống như Ong thợ, thời điểm chiến đấu sẽ nghe theo sự chỉ huy của Vương Trùng, không màn hết thảy chỉ công kích theo mệnh lệnh. Trong thời gian không chiến tranh, chúng sẽ phụ trách kiếm đồ ăn cho ấu trùng ăn, xây tổ ong.
Những cái kén đó chắc là một thứ để Công Trùng tinh luyện đồ ăn thành năng lượng, chuyên cung cấp đồ ăn cho Vương Trùng, có thể giúp Vương Trùng phân bố ra nhiều dịch nhầy để nuôi ấu trùng.
Cho nên là cái kén này không chừng có thể ăn được?
Oakland lập tức dùng chùy mổ bụng sâu ra, đào ra một cái kén, kén thoạt nhìn bự như nắm tay của tiểu hài tử, sờ lên mềm như bông, bên trong có chất lỏng sền sệt.
Lúc này Oakland đang rất rối rắm, không biết thứ này rốt cuộc có thể ăn được hay không, ăn như thế nào.
Không nghĩ ra được biện pháp, cậu liền đem cái kén đó rửa sạch rồi chồng chúng lên nhau, đặt trên tấm thép, rồi từ trong cơ thể Công Trùng lôi ra thêm ba đống đá. Trùng Tộc đúng là cái gì cũng ăn, đến cục đá cũng không buông tha! Nếu nói Công Trùng có nhiệm vụ thu thập đồ ăn, rồi tinh luyện ra năng lượng, như vậy những cục đá này hẳn là đồ ăn của chúng nó.
Vốn dĩ Oakland chỉ tò mò muốn nhìn cục đá này một chút, kết quả khi cậu cầm cục đá trong tay, lập tức kinh ngạc mở to mắt nhìn, thế nào lại là - - - linh thạch!
Linh thạch chính là vật để người tu chân sử dụng trong lúc tu luyện, trong cơ thể sâu thế nhưng lại có linh thạch trung phẩm, thật sự rất khó tin!
Việc tu luyện bằng cách hấp thu linh thạch dễ dàng hơn so với hấp thu linh khí nhiều, trách không được linh khí ở tinh cầu này lại phong phú như thế, nguyên lai là bởi vì ở dưới lòng đất đều là linh thạch! Rõ ràng là đám sâu này rất ghét nóng bức, nhưng vẫn lựa chọn nơi này làm đại bản doanh, có lẽ là đống sâu này sẽ cung cấp cho bọn họ một đống linh thạch đi?
Hắc, giết đám sâu này nhất định có giá trị!
Oakland đem tất cả linh thạch nhặt được để xuống đất, bày ra, sau đó mới dùng lửa thiêu xác Sâu kia, nhằm hủy thi diệt tích, nhưng cậu không nghĩ là đàn Trùng đã phát hiện ra tung tích của bọn họ rồi.
Chờ đến khi cậu làm xong hết mọi thứ, lúc chuẩn bị nhặt những cái kén đó lên thì phát hiện kén đã bị nướng chín, lớp vỏ mỏng bên ngoài liền biến thành cứng rắn, Oakland thử lột ra, phát hiện chất lỏng bên trong đã biến thành vật thể như lòng trắng trứng, còn tỏa ra một mùi thơm nhẹ, nghe mùi rất giống trứng?
Đã lâu chưa ngửi được mùi đồ ăn, bụng Oakland liền ục ục sôi lên, cậu nuốt nuốt nước miếng, quyết định mạo hiểm thử một lần, tốt xấu gì cậu cũng là người tu chân, không thể dễ dàng bị ngộ độc chết được. Cậu há mồm cắn một ngụm, vô cùng mềm, hương thơm ngọt nhẹ, mùi vị như trứng chim cậu đã từng ăn.
Hai ba ngụm liền nuốt hết toàn bộ 'trứng', Oakland ngồi chờ một hồi, không cảm giác gì khác thường, liền rạo rực ôm lấy đống trứng kia về chỗ dừng chân của bọn họ.
Hai người kia đang ngủ, thời điểm Oakland rời đi đã dùng pháp thuật thả một khối băng để hạ nhiệt độ cho bọn họ, để bọn họ ngủ được thoải mái.
"Hall, Quentin, đừng ngủ nữa, mau dậy ăn gì đó đi!" Oakland dùng pháp thuật làm ra một quả cầu nước nhỏ, nhẹ nhàng nện lên mặt một Hổ một Ngựa để hai người tỉnh.
Hall bất đắc dĩ trợn mắt nhìn cậu một cái, thấy bộ dáng của cậu vẫn sáng láng như cũ, không biết nói gì. Vị tiểu hôn phu của anh hình như có điểm không thích hợp....Không phải tất cả Văn Chương Sư đều là gà bệnh sao? Vị hôn phu của mình bị biến dị rồi hả?
Oakland cũng không biết cục lông nhà mình đang phun tào, chỉ thật cẩn thận ôm anh lên, đút cho Hall một chút nước, sau đó mới bỏ vào miệng anh một cái 'trứng'.
Hall theo bản năng mà nhai nhai, hương vị cũng không tệ lắm, ăn ngon hơn xương rồng!
"Ngao ô!" Thêm một cái nữa.
Oakland liền nhanh chóng đút cho Hall thêm mấy cái, còn lại đều cho Quentin.
"Em mới phát hiện đồ ăn mới, về sau mỗi ngày chúng ta đều có đồ ăn ngon để ăn." Oakland sờ sờ bụng khô quắt của Hall, đau lòng nói.
"Ngao ô." Hall cọ cọ lòng bàn tay cậu, như đáp lại, sau đó lại nhắm mắt lần nữa, hiện tại anh cần nghỉ ngơi, để mau chóng hồi phục thân thể, anh là thú nhân, nhưng lại để bạn lữ tương lai chăm sóc thì rất kỳ cục.
Quentin hé miệng, dùng đầu lưỡi liếm hết số trứng nuốt xuống, mắt một chút cũng không dám nhìn về phía hai người, hắn không muốn làm bóng đèn.
Thứ này ăn cũng được, Oakland nói sau này mỗi ngày đều có thể ăn, cuối cùng cũng không còn bị đói bụng nữa.
Thật tốt.
"Em còn phát hiện ra một bảo bối!" Oakland hiến vật quý chính là đôi linh thạch mình vừa tìm được ra.
"Ngao ô?" Hall dùng móng vuốt kéo hai cục đá kia, sau đó dùng sức gật đầu, đều là thạch năng lượng phẩm chất cũng ổn, quả thật là bảo bối.
"Anh cũng cảm thấy nó là thứ tốt đúng không?" Oakland vui vẻ rạo rực bế Hall rồi hôn lên đầu anh một cái, sau đó bắt đầu bày linh thạch ra.
Hall dùng ánh mắt sủng nịnh nhìn Oakland, chung quy thì vị hôn phu của mình cũng chỉ mới tuổi thôi, thích chơi đá cũng đúng rồi, thật đáng yêu a.
Nhưng Oakland không có chơi, cậu bày linh thạch ra là để làm một trận pháp nhỏ, tạo thành một kết giới ở chỗ bọn họ dừng chân, có thể kích hoạt vòng phòng hộ trong phạm vi của trận pháp, để ngăn cản các công kích bên ngoài, cũng ngăn cách hơi thở của bọn họ. Để đảm bảo khi cậu ra ngoài thì hai người kia sẽ không bị Trùng Tộc phát hiện.
Có linh thạch, Oakland không cần phải tiêu hao nhiều linh lực, cậu đã chế tạo ra một đống khối băng để hạ nhiệt độ, còn dùng linh lực để cải tạo chỗ dừng chân của bọn họ.
Cậu bỏ cái nóc nhà đơn sơ không thể che mưa chắn gió kia đi, sau đó khai quật bên sườn núi, đào ra một cái động chừng - m, không chỉ có thể chứa được ba người bọn họ, còn có thể chứa một ít đồ vật.
Tiếp theo cậu đưa linh lực vào mặt đất, đem những cát đá rời rạc làm cho chúng cứng lại như đá hoa cương, không chỉ bóng loáng, mà nó còn tản nhiệt, có thể cho hai người ngủ thoải mái luôn. Cậu còn dùng linh lực để gia cố lại mặt ngoài của sơn động, biến chỗ nghỉ giản dị thành một phòng nhỏ thoải mái.
HẾT CHƯƠNG
[ TIỂU KỊCH TRƯỜNG ]
Oakland: Sâu tới rồi phải làm sao bây giờ?
Bạch miêu: Có thịt ăn, đói đến gầy luôn rồi
Hắc mã: Lão tử không cần phải ăn xương rồng nữa!
Người đến cứu viện: Chúng ta ăn ở phía trên a
Joy: Mới vừa tỉnh ngủ, để lại chân Trùng nướng cho ta