Từ khi đến cái Tinh Cầu chim không thèm ỉa, gà không sinh trứng này, ba người bọn họ đã lâu chưa có một bữa ăn no, dịch dinh dưỡng đã sớm uống hết. Hiện giờ vất vả lắm mới phát hiện ra đồ có thể ăn, Oakland không cần phải dốc sức kiếm ăn nữa!
Cậu chạy đến một lòng sông khô khốc, ngưng ra một quả cầu nước rồi ném trên mặt đất, sau đó liền thả thần thức ra thăm dò, cũng giống như là đang câu cá, chờ sâu dưới lòng đất ngoi đầu lên.
Những con sâu đó không chỉ có chỉ số thông minh thấp, còn rất dễ bị linh khí tràn ngập trong cầu nước hấp dẫn lại đây, không đợi nó nhô lên khỏi mặt đất, thì đã bị Oakland dùng pháp thuật làm nổ tung đầu.
Hiện giờ Oakland có linh thạch, khi sử dụng Cực Quang Chủy Thủ càng thêm thuận buồm xuôi gió, thành thạo khai phá bụng sâu, đem linh thạch cùng kén màu trắng đào ra.
Kén nướng chín tuy rằng ăn ngon, nhưng cũng không có hương vị gì, ăn nhiều sẽ ngấy, Oakland vừa bắt sâu vừa cân nhắc, nghiên cứu cách ăn mới.
Vì thế cậu chỉ bắt có ba con, thu được một đôi linh thạch nhỏ và mấy cái kén trắng.
Đặt cái kén trên mặt đất, để nó bị mặt trời nướng chín.
Mấy cái còn lại Oakland để lên một tấm thép, sau đó dùng nước rửa sạch sẽ, rồi đổ chất lỏng sền sệt như lòng trắng trứng trên tấm thép như chiên trứng. Khi Oakland nếm thử, hương vị cũng giống vậy, do không có nguyên liệu nên hương vị khi chiên cũng như khi nướng. Hiện giờ Oakland đã lên Trúc Cơ, có thể sử dụng một ít pháp thuật nhỏ, nhưng không có gia vị nên cũng đành từ bỏ, liền mang theo đồ thu hoạch của hôm nay về.
Hai người bệnh lại được ăn no nê, tuy rằng rất tò mò tại sao lại có trứng này, nhưng bọn họ đang ở hình thú nên không thể giao lưu với Oakland được, tạm thời cũng không nghĩ nữa, có thể lấp đầy bụng là được rồi.
Chờ cục lông ăn no, Oakland liền ôm cục lông lên vuốt lông, vết thương ở chân sau của Hall đã kết vảy, nhưng cũng không thể tùy tiện lộn xộn được, còn bị trọc vài chỗ, nhìn qua vô cùng thê thảm. Oakland một chút cũng không chê, còn ấn móng vuốt cùng vuốt lông, Quentin nhìn thấy rất hâm mộ. Từ khi Quentin được Oakland đem đến đây, mỗi ngày ngoại trừ dùng cầu nước cho hắn uống cùng hạ nhiệt độ bên ngoài thì căn bản không hề chạm vào hắn, trời mới biết bụng hắn đang bò trên mặt đất đã tê dại rồi, chân sau lại bị gãy xương, không thể nhúc nhích, thật sự là quá chua xót.
Không biết trộn xương rồng cùng trứng này lên thì ăn có ngon không nhỉ?
Thừa dịp hai người này ăn no lại ngủ, Oakland liền chạy đi, mục tiêu lúc này của cậu là thu thập một ít xương rồng.
Xương rồng ở gần đây đã sớm bị cậu nhổ hết, cậu chỉ có thể đi xa hơn để tìm, kết quả liền thấy một khe núi, phát hiện có một tiểu trùng màu xám trắng ở bụi cây, bên trên còn có trái cây màu đỏ vô cùng ngon mắt. Cậu hái trái xuống, ngửi thử thì thấy nó có một mùi chua chua ngọt ngọt, trực giác của Oakland nói nó có thể ăn. Vì thế liền hái nó xuống, bỏ vào túi của mình, chuẩn bị mang về nghiên cứu. Đồng thời cũng không quên cho bụi cây này một ít nước, hy vọng nó có thể kết ra quả mới.
Cậu đi thêm một đoạn cũng không có gì để đem về.
Không muốn mang trái cây về không, Oakland liền thả thần thức ra quan sát lòng đất một chút, kết quả lại phát hiện dưới lòng đất có một đống Trứng Trùng và Ấu Trùng, bên cạnh Ấu Trùng còn có một con sâu rất lớn với màu sậm!
Con sâu này Oakland chưa từng thấy qua, nhưng chân của nó thì Oakland nhận thức được! Đây chính là Vương Trùng mỹ vị trong truyền thuyết a!
Chỗ cậu đứng ước chừng ở trên sào huyệt của Trùng tộc, trùng hợp lại bị cậu phát hiện.....
Có đồ ăn ngon rồi!!!
Nghĩ đến chân Trùng nướng mỹ vị, Oakland liền nhịn không được nuốt nuốt nước miếng, cái kén màu trắng giống như trứng tuy có thể lấp đầy bụng, nhưng cũng không phải là thịt, phải mang Vương Trùng này về mới được.
Một con Trùng lớn như vậy, vừa dài lại nhiều chân, thịt trên người cũng nhiều, đủ để bọn họ ăn trong ngày nửa tháng, nói không chừng đến lúc đội cứu viện xuất hiện, bọn họ cũng không cần phải đi kiếm ăn.
Phải biết rằng trời thật sự quá nóng, tuy Oakland có thể dùng pháp thuật tùy thời ngưng tụ ra cầu nước cùng khối băng để hạ nhiệt độ cho mình, nhưng cái nóng bỏng cháy của ánh mặt trời chói chang vẫn làm người khác khó chịu.
Trong lúc chiến đấu thì Vương Trùng đảm nhận trọng trách chỉ huy, còn lúc không chiến đấu thì nó đảm nhận việc làm bảo mẫu. Lúc này Vương Trùng đang nằm cạnh Trùng con trên mặt đất, vươn ra mấy xúc tu, kéo chúng nó đi xung quanh, để chúng nó ăn dịch nhầy của mình.
Lúc này có mấy Công Trùng bò vào. Chỗ nào đó trên bụng không thể miêu tả rớt ra một đống kén màu trắng trước mặt Vương Trùng, Vương Trùng liền há mồm nuốt, sau đó lại đổi một đám Công Trùng khác vào. Qua lại vài lần, ước chừng Vương Trùng đã ăn được khoảng cái kén rồi, bây giờ mới tính là ăn no, rồi nó lại tiếp tục cho ấu trùng ăn.
Hình ảnh này thật sự là không được đẹp cho lắm, Oakland cảm thấy sau này mình không nên ăn những cái kén đó nữa mới được...
Chờ đến khi Công Trùng rời khỏi ổ, lần nữa ra ngoài kiếm ăn, Oakland liền thi triển thuật thuẫn thổ, làm mặt đất quay cuồng lần nữa, thời điểm Vương Trùng mập mạp to lớn kia chưa có phản ứng, thì đống Trùng con bên cạnh nó đã bị lộ ra dưới ánh mặt trời chói chang.
Trùng con vừa mới tiến hóa vô cùng yếu ớt, sao chịu được cái nóng như vậy, không đến nửa phút liền chết thẳng cẳng.
Vương Trùng phát ra tiếng phẫn nộ, dùng mấy chục cái chân nâng thân thể khổng lồ của nó lên, giống như một ngọn núi nhỏ. Nó giơ chân trước lên, muốn công kích Oakland.
Nhưng Oakland cũng không sợ hãi chút nào, liền ném một quả cầu lửa, khiến Vương Trùng không thể không lui về sau, sau đó cậu móc viên linh thạch trong ngực ra rồi nắm trong tay, điều động linh khí trong cơ thể, thi triển pháp quyết, hình thành lửa cháy hừng hực như biển lửa trước mặt Oakland.
Sâu vô cùng sợ nóng, đặc biệt sợ lửa, Vương Trùng bị phơi dưới ánh mặt trời chói chang, lại bị đặt bên trong ngọn lửa, thống khổ bất kham, huy động móng vuốt muốn đào xuống lòng đất, Oakland sao có thể để nó như ý được?
Oakland rót linh lực rút ra Cực Quang Kiếm, phi thân dựng lên, một kiếm hướng đầu Vương Trùng.
Thân thể Vương Trùng quá mức khổng lồ, hành động vô cùng bất tiện, hơn nữa còn bị nướng, làm nó không thể tránh, liền bị Oakland vừa vặn đâm tới.
Kết quả là Vương Trùng đã chết như vậy, chết quá dễ dàng, Oakland có chút không tin, không phải nói Vương Trùng rất khó đối phó sao?
Cậu đâu biết rằng, sở dĩ khó bắt được Vương Trừng không phải vì sức chiến đấu cường hãn của nó, mà bởi vì nó chỉ huy mấy ngàn Trùng Tộc phát động công kích. Cũng may là vận khí của Oakland tốt, không lâu trước đây Vương Trùng này cũng bị vụ nổ ảnh hưởng phải đến Tinh cầu này, thời tiết cực nóng ảnh hưởng lớn đến việc sinh sản của nó, Trùng con khó có thể tồn tại, nó chỉ có thể sống dưới lòng đất, hơn nữa số lượng đào vong của Công Trùng và Trùng Tộc tiến hóa cũng vô cùng thảm hại, Công Trùng không nhiều nhưng thường sẽ bị Oakland săn trộm một ít, Trùng con lại chưa lớn, đang ở thời điểm hình thành giáp xác, không nghĩ tới lại bị Oakland giết chết...
Thần thức của Oakland phát hiện ở gần đây có không ít Công Trùng đang trở về, có lẽ là chúng nó nghe thấy được tiếng hí của Vương Trùng, chỉ tiếc là chúng nó đã tới chậm, lão đại của chúng nó đã bị giết chết rồi.
Nơi này cũng không nên ở lâu.
Thật ra Oakland rất muốn rời đi, nhưng Vương Trùng lại cao đến mấy chục mét, to như núi thì cậu mang đi thế nào được. Vất vả lắm mới phát hiện được đồ ăn trong ngày, nếu chỉ chặt mấy cái chân thì cậu không cam lòng.
Đơn giản thôi, hoặc là không làm, còn đã làm là phải làm đến cùng, đến một con giết một con, tới hai con giết cả đôi!
Công Trùng nghe động tĩnh liền đến cứu viện cho Vương Trùng, tự đưa đầu vào lưới. Liên tiếp giết chết sáu bảy chục Công Trùng, xác sâu nằm đầy đất, cuối cùng cũng không còn sâu xuất hiện. Oakland không dễ dàng gì mà được sát tuyệt như vậy, chỉ vì đa phần Công Trùng đều đi kiếm ăn khá xa, nên không có nghe thấy tiếng Vương Trùng hí.
Sau một hồi giết chóc, linh lực của Oakland đã bị tổn hao vô cùng lớn, nhưng có nhiều linh thạch trong cơ thể Công Trùng để bổ sung nên rất nhanh cậu đã khôi phục rồi.
Oakland tách Vương Trùng thành từng khối, chạy tới chạy lui lần, mới có thể đưa hết xác của nó về chỗ dừng chân. Còn những Công Trùng kia thì cậu chỉ để lại linh thạch cùng kén màu trắng, tất cả thi thể đều đem thiêu sạch sẽ.
Còn những Trùng con bị nướng chín thì Oakland cũng không muốn lãng phí đồ ăn, cũng mang về luôn. Cậu thấy bộ dáng trắng trẻo mập mạp của Trùng con chắc cũng có thể ăn được.
HẾT CHƯƠNG