Nó bước vào trường, bao nhiêu con mắt nhìn vào nó ( kh nhận ra ấy mà =))). Nó nhìn như cô tiểu thư chính hiệu nhưng chỉ có đều trên khuôn mặt kh còn nụ cười nữa + thêm bên má trái bị băng ( do lần trc á). Nó lấy phần tóc và che đi, nó lúc này kh còn là Như của ngày trc nữa:). Nó trông thật lạnh lùng, mái tóc bạch kim ma mị, đôi mắt tím buồn. Đi ngang qua lớp a thì
– Bộp …..
Là Kun, con bạn thân của nó đang ôm chầm lấy nó
– Mày đi đâu mấy hôm nay v, b’ là tao lo cho m lắm kh hả. Tại sao m đi mà kh nói t lời nào???
– Xin lỗi, do nhà tao có việc. Phiền m rồi
Nó cười, nụ cười rất nhẹ nhàng, nó thật sự rất đẹp. Kun ngẩn ngơ nhìn nó
– M b’ tao đang suy nghĩ gì kh
– Là gì
– T muốn làm les =)))
– Tránh xa t ra:))
Nó vừa nói vừa đẩy Kun ra, nó cùng Kun vào lớp nó. Bước tới lớp thì
– Po, po po po. Mày đi đâu mấy hôm nay v
– Bình tĩnh, t đây này, bình tĩnh
Nó thật sự rất hạnh phúc khi có Nhân và Kun bên cạnh nó. Nó và con bạn vào chỗ nó và nó bị tra tấn vì những câu hỏi của đứa nó ( khổ thân). Bỗng nhiên có bóng đen bay lại ôm châm lấy nó và …..
Một mùi hương quen thuộc, nó thẫn thờ. Hắn đang ôm chầm lấy nó và r giọt, giọt ….. Nước mắt đang tuôn trào trên khuôn mặt của nó. Chính nó cũng kh hiểu vì sao nó khóc:).
– Đừng bao giờ khóc khi có tao bên mày!!!
– ……..
Tiếng hắn nhỏ nhẹ bên nó, nó ngước nhìn lên hắn bỗng…..