Chương : Miêu tả sinh động
Mấy ngày nay Nghiêm Cẩn cảm thấy Nghiêm Luân có chút khác lạ, không biết có phải bởi vì sau khi thổ lộ bị mình cự tuyệt nên tâm tình không tốt, mỗi ngày luôn trốn ở trong phòng không ra ngoài, ngẫu nhiên có chạm mặt, Nghiêm Cẩn nói với cậu đôi ba câu, Nghiêm Luân vẫn giữ nguyên bộ dạng ngẩn ngơ như mất hồn mất vía. Có điều Nghiêm Cẩn hiện tại cũng không có tâm trạng để ý đến Nghiêm Luân, hắn cả ngày chỉ nghĩ đến việc đi gây phiền phức cho Hạ Thiệu Nhiên và Cố Phong.
"Nghiêm đổng" Nghiêm Cẩn đang ở trong văn phòng làm việc, thư ký gõ cửa đi vào đặt mấy văn kiện cần hắn ký tên xuống bàn.
"Nghiêm đổng, tôi nghe nói tổng tài Cao Thị Cao Đại Phú bị giết rồi, chết cực kỳ thê thảm bị người ta dùng kéo nhọn chọc một lỗ thủng trên đầu....." Nhân lúc chờ Nghiêm Cẩn ký văn kiện, thư ký ở bên cạnh nổi hứng buôn dưa.
"Cao Đại Phú là kẻ chẳng ra gì, chắc là bị kẻ thù giết chết. Được rồi, chúng ta với Cao Thị cũng không có hợp tác làm ăn gì, cô đừng quan tâm linh tinh nữa, có thời gian rảnh thì giúp tôi để ý nhiều một chút đến chuyện của Cố Thị với Hạ Thị, đặc biệt là Hạ Thiệu Nhiên với Cố Phong.... " Nghiêm Cẩn ký xong văn kiện ngẩng đầu đưa trả lại cho thư ký, đặc biệt dặn dò một câu.
"Nghiêm đổng, ngài cùng Hạ thiếu.... à không, tôi xin phép ra ngoài làm việc." Lần trước thư ký thấy Hạ Thiệu Nhiên ở trong văn phòng Nghiêm Cẩn tự đâm bị thương tay mình, trong lòng vẫn luôn tò mò, đang muốn nhân cơ hội này hỏi thăm một chút. Nhưng vừa thấy sắc mặt Nghiêm Cẩn thay đổi, thư ký lập tức thức thời ngậm miệng lại, cúi đầu nhanh chóng rời khỏi văn phòng.
Buổi tối Nghiêm Cẩn tan tầm về đến nhà, người nhà đang ngồi vây quanh trước bàn ăn cơm, Nghiêm phụ ung dung nhàn nhã vừa xem TV vừa ăn cơm, Hạ Khả Tâm cùng Nghiêm Luân thường ngày vẫn luôn vui vẻ nói nhiều lúc này lại cúi đầu lặng im ăn cơm.
"Mẹ, mẹ có nghe chuyện Cao Đại Phú bị giết chưa?" Nghiêm Cẩn tuy rằng không thích nói chuyện, nhưng trên bàn cơm quá trầm lặng khiến cho hắn cảm thấy hơi không thích, nhớ tới chuyện hôm nay thư ký buôn dưa, liền chủ động mở miệng hỏi Hạ Khả Tâm.
"Nghe.... có nghe" Hạ Khả Tâm thần sắc hiện lên hoảng loạn rõ ràng.
Nghiêm Cẩn vẫn còn chưa kịp đáp lời, đột nhiên "Choang" một tiếng vang lớn, Nghiêm Luân đánh rơi chén cơm của mình xuống sàn nhà.
"Tiểu Luân, sao vậy?" Nghiêm Cẩn vội lên tiếng quan tâm hỏi.
"Cẩn ca ca, không.... không sao cả, chén hơi trơn nên nhất thời em cầm không cẩn thận làm rơi, để em tự mình dọn." Nghiêm Luân lắp bắp trả lời, lập tức đứng lên khỏi chỗ ngồi thu dọn những mảnh chén vỡ, nhưng gấp gáp rối loạn lại vô tình đụng phải chén của Hạ Khả Tâm khiến nó cũng rơi vỡ.
Hạ Khả Tâm cũng liền đứng lên cùng Nghiêm Luân thu dọn, cũng không biết hai mẹ con nhà này bị làm sao nữa, tay chân đều trở nên luống cuống như nhau, đụng cái này chạm cái nọ làm cho cả bàn cơm đều trở nên lộn xộn. Sau đó Nghiêm Cẩn thật sự là không nhìn được nữa, cau mày gọi giúp việc ra thu dọn sạch lại bàn ăn.
Hỗn loạn mất một lúc rốt cuộc làm cho Nghiêm Cẩn chẳng còn tâm trạng để nói chuyện, người một nhà trầm mặc ăn xong bữa cơm tối.
Sau khi ăn cơm xong, Nghiêm Luân trở về phòng ngủ, Nghiêm Cẩn đến thư phòng xử lý một ít chuyện công ty rồi sau đó cũng trở về phòng ngủ.
Ngày hôm sau Nghiêm Cẩn như bình thường đến công ty làm việc, nhưng vừa vào đến công ty, thư ký liền chạy đến nói có mấy viên cảnh sát đã chờ từ nãy giờ.
"Không biết các vị tìm tôi có chuyện gì?" Nghiêm Cẩn tự nhận là người luôn luôn tuân thủ luật pháp, chưa từng làm qua chuyện gì trái pháp luật, một lòng ngay thẳng nhìn những viên cảnh sát hỏi.
"Chúng tôi nghi ngờ em trai ngài Nghiêm Luân có liên quan đến vụ án giết tổng tài Cao Thị Cao Đại Phú, làm phiền Nghiêm tiên sinh đi một chuyến đến cục cảnh sát phối hợp điều tra với chúng tôi." Viên cảnh sát rất nghiêm túc đáp lời.
"Tiểu Luân sao có thể..... được, không sao cả, bây giờ tôi sẽ theo các người đến đấy." Nghiêm Cẩn vừa định phản bác, đột nhiên nhớ tới bữa cơm tối hôm qua, khi mình nhắc tới chuyện Cao Đại Phú bị giết, thái độ của Nghiêm Luân với Hạ Khả Tâm rất kỳ lạ, trong lòng hắn bắt đầu cũng có chút nghi hoặc, liền đồng ý với viên cảnh sát đến cục cảnh sát phối hợp điều tra.
"Nghiêm tiên sinh, thực ra lúc nãy ở công ty tôi không tiện nói. Thật ra chúng tôi đã nắm giữ được chứng cứ Nghiêm Luân giết chết Cao Đại Phú, hơn nữa mẹ của ngài Hạ Khả Tâm là đồng phạm cố tình phá hủy hiện trường và phi tang xác chết." Lúc trở lại cục cảnh sát, viên cảnh sát nói thật ra với Nghiêm Cẩn.
"Chứng cứ gì?" Nghiêm Cẩn tuy rằng không thể tin nổi, nhưng cũng tin tưởng rằng cảnh sát sẽ không nói bậy nếu không có chứng cứ.
"Nghiêm tiên sinh, mời ngài lại đây cùng tôi xem vài đoạn video này." Cảnh sát đưa Nghiêm Cẩn đến trước bàn máy tính click mở đoạn video.
Video đã quay lại rất rõ ràng toàn bộ quá trình Nghiêm Luân giết hại Cao Đại Phú sau đó cùng với Hạ Khả Tâm phá hủy hiện trường gây án.
"Sao Tiểu Luân có thể ở chung một chỗ với Cao Đại Phú chứ?" Đoạn video được phát xong, khuôn mặt Nghiêm Cẩn tối sầm lại khó tin hỏi. Lúc đoạn video vừa mới bắt đầu được phát, Nghiêm Cẩn nhìn thấy Nghiêm Luân cùng Cao Đại Phú hai thân thể trần truồng ở trên giường làm tình, hắn liền đã đen mặt, chỉ là e ngại đang ở cục cảnh sát nên mới không tức giận phát tác, Nghiêm Cẩn lúc đầu còn cho rằng là Cao Đại Phú cưỡng gian Nghiêm Luân, nhưng lúc sau nhìn biểu tình của Nghiêm Luân lại thấy không đúng, Nghiêm Cẩn nhẫn nại cố tiếp tục xem hết video, sau đó mới lập tức nói ra nghi hoặc trong lòng.
"Xem ra Nghiêm tiên sinh cũng không biết rõ chuyện của em trai ngài đã làm, chúng tôi đã điều tra rất kỹ trước đó dường như Nghiêm Luân với Cao Đại Phú không có cái gì dính dáng đến nhau, nhưng ở trong máy tính của Cao Đại Phú chúng tôi lại tìm được một đoạn video khác có liên quan đến Nghiêm Luân. Nội dung trong video chính là trong buổi tiệc sinh nhật lần trước của ngài đã xảy ra một chút chuyện, cho nên chúng tôi mới mời ngài tới hỗ trợ điều tra." Cảnh sát vừa nói vừa click mở đoạn video.