Ái Lâm, lục tiểu thư của nhà học Dương, trong mắt người khác, cô có mọi thứ mà một cô gái mong muốn, tiền bạc, sắc đẹp, trí tuệ, và thừa sự nhân hậu, tốt bụng. Nhưng chắc chắn, trong tất cả những thứ đó, không có thứ nào cô thật sự cần và muốn. Bởi vì, điều mà cô muốn nhất lại là một tình yêu, một tình yêu mà bấy lâu nay cô giữ kín trong lòng, không một ai biết kể cả các chị gái thân thiết của cô. Hội con trai luôn tìm cách tán tỉnh, luôn muốn hẹn hò và chinh phục cô, nhưng cô luôn tìm cách né tránh. Bởi vậy, mọi người đều cho rằng cô lạnh lùng, vô cảm. Nhưng thực ra, cô chỉ thờ ơ, bởi vì, trái tim cô đã bị anh chiếm trọn, cô đã yêu anh trong câm lặng, trong đau khổ khi thấy anh ở bên những người con gái khác. Tuy nhiên, cô chưa một lần nói ra tình cảm ấy, cô sợ nếu nói ra, cô sẽ mất đi một người bạn thân. Anh là người bạn thân nhất của cô, vì thế, cô thà ở bên anh với danh nghĩa là bạn thân còn hơn mất anh vì tình yêu vô vọng. Vì thế, cô đã luôn âm thầm ở bên anh, chăm sóc anh, lắng nghe anh, âm thầm đau khổ khi nghe anh kể về bạn gái mình, và cố gắng cười dù trái tim đau đớn, tan nát.
Mùa hè thứ chín của cô và anh kể từ khi hai người bắt đầu trở thành bạn. Nhưng hè năm nay, cô ‘được’ cô bạn thân mình nhờ một việc ‘vô cùng trọng đại’ với cô ấy, là làm chân gỗ cho cô ấy và…Thiên Tường. Vừa nghe đến việc bạn mình muốn làm quen với anh, cô đã muốn nhảy dựng lên và ngăn cản, nhưng không hiểu sao cô lại đồng ý. Mai Ly là người bạn gái thân nhất của cô. Hơn nữa, lúc nào cô cũng nhường nhịn Mai Ly, vì thế lần này, cô cảm thấy mình khó có thể từ chối cô bạn thân. Cô nhận ra tình cảm Mai Ly dành cho anh, đó là tình yêu thực sự, bởi vì cô cũng yêu anh nên cô có thể biết được tình cảm cô ấy dành cho anh sâu sắc đến đâu. Cô đồng ý, hy vọng anh hạnh phúc, hai người bạn thân của cô – hai chữ ‘bạn thân’ như đập vào tim cô khiến nó lại nhói đau.
Bắt đầu chiến dịch cưa cẩm bạn trai, vì đây là mùa hè nên hai người sẽ có nhiều cơ hội để tấn công anh hơn. Mặc dù Mai Ly muốn cô đi cùng mọi lúc mọi nơi nhưng công việc tập sự của cô ở công ty khiến cô phải bớt chút ít thời gian. Phần lớn là Mai Ly sẽ phải gọi điện hỏi cô.
-Sắp sinh nhật Thiên Tường rồi, cậu nghĩ mình nên tặng anh ấy cái gì bây giờ?- Mai Ly hỏi cô khi hai người đang lang thang trong trung tâm thương mại.
-Để mình nghĩ xem, hay là tặng cậu ấy giày thể thao đi, đôi giày thể thao của cậu ấy hình như cũ lắm rồi.- cô nói.
-Ừ, vậy vào chỗ bán giày thể thao đi.
Mai Ly tươi cười kéo tay cô vào cửa hàng giày. Có vô số loại giày khiến Mai Ly không biết nên chọn loại nào luôn, lại đành nhờ đến cô.
-Cậu ấy thích đi giày của Nike, cỡ .
-Sao cậu biết vậy?- Mai Ly tròn mắt nhìn cô.
-Mình là bạn thân của cậu ấy mà.- cô dành cho cô bạn một nụ cười ngọt ngào.
-Ờ ha, mình quên mất, tại mình nghĩ cậu chỉ có mỗi mình là bạn thân nhất thôi.- Mai Ly cười hớn hở, khoác tay cô đi một vòng trong cửa hàng giày.
Xem xét mãi cuối cùng Mai Ly cũng chọn được một đôi ưng ý. Cô mỉm cười nhìn Mai Ly vui vẻ với món quà dành cho anh. Từ trước tới giờ, giày của anh đều do cô chọn hộ, lần này, có lẽ không cần cô phải chọn cho anh nữa. Bất chợt cô nhớ lại năm hai người tuổi, có lần hai người đi dã ngoại cùng với trường. Cô đã hỏi anh sau này anh muốn lấy một người vợ như thế nào. Anh đã hồn nhiên trả lời cô: “Chỉ cần cô gái nào có thể chọn giày cho mình thì mình sẽ lấy cô ta”. Cô đã từng hy vọng vào điều đó, nhưng thời gian qua đi, cả hai cùng trưởng thành, điều anh nói hôm đó có lẽ anh cũng đã quên mất. Nhưng còn cô thì chưa bao giờ quên điều đó.
-Ê, đang nghĩ gì mà thất thần vậy?- Mai Ly huých nhẹ vào khuỷu tay khiến cô giật mình.
-À, không có gì, mình chỉ đang nghĩ vẩn vơ thôi. Cậu gói xong giày rồi chứ, chúng ta đi thôi.
-Ừ, xong rồi đó, đi nào.
Hai người lại tiếp tục đi quanh trung tâm thương mại. Mai Ly lôi cô đi hết cửa hàng trò chơi, đến hàng quần áo, giầy dép khiến cô mệt lử. Anh chàng vệ sĩ của Mai Ly đi theo xách đồ cho hai cô tiểu thư mệt nghỉ luôn. Đi cùng với Mai Ly, cười thoải mái, tạm thời gạt bỏ hình ảnh của anh trong tâm trí cô.