Sinh nhật của nhị thiếu gia nhà họ Đinh là một bữa tiệc lớn, bao gồm tất cả những người bạn bè, họ hàng, anh chị em thân thiết nhất của anh. Bữa tiệc được tổ chức ngoài bể bơi của nhà họ Đinh. Anh ngập trong những lời chúc mừng của mọi người. Mai Ly tới bên cạnh anh, hai người nói cười rất vui vẻ. Cô cảm thấy mình không tiện xen vào nên quay ra một chỗ khác. Vị trí của Mai Ly bây giờ chính là vị trí mọi năm của cô.
-Này, làm gì ở ngoài này vậy hả?- cô giật mình quay lại, thấy anh đang đứng đó cười toe toét.
-Ra ngoài này hít thở chút không khí thôi.- cô mỉm cười nói.- Mà sao cậu không ở trong đó, ra ngoài này làm gì.
-Thì không thấy cậu trong đó nên ra ngoài này tìm. Mọi năm cậu luôn cùng mình thổi nến, bây giờ sắp đến lúc thổi nến rồi đó. Vào trong với mình đi.- anh nói rồi đưa khuỷu tay cho cô. Thiên Tường có một đặc điểm rất đặc biệt đó là cô luôn luôn phải là người thổi nến cùng anh trong ngày sinh nhật, kể cả bạn gái anh có xuất hiện trong ngày sinh nhật thì người thổi nến cùng anh vẫn chỉ có cô.
-Chắc năm nay mình không thổi nến với cậu được đâu.- cô khoác lấy khuỷu tay đang chống lên của anh.
-Sao vậy?- anh ngạc nhiên hỏi.
-Ừ thì tự nhiên mình cảm thấy nó cứ sao sao ý. Đáng lẽ ra người thổi nến cùng cậu phải là bạn gái cậu, phải là người cậu yêu chứ không phải bạn thân.
-Nhưng mình thích thế.
-Thôi đi, cậu mà cứ thế có ngày dám có người giết mình vì ghen lắm á. Kể từ giờ, cậu nên thổi nến một mình trong ngày sinh nhật của cậu, cho đến khi nào cậu thực sự tìm được một cô gái mà cậu muốn cô ấy thổi nến cùng.- cô nói, chẳng mấy chốc hai người đã tới chỗ chiếc bánh sinh nhật lớn, tất cả mọi ngưới đều đang đợi anh.
Cô rụt tay khỏi cánh tay anh, không muốn Mai Ly hiểu lầm. Dù cô muốn mãi mãi ở bên cạnh anh như thế, nhưng cô đã hứa với người bạn gái thân thiết nhất của mình. Đến lúc anh phải thổi nến, mọi người đều đang chờ đợi nhưng anh chần chừ không thổi.
-Thiếu gia, cậu thổi nến đi. Mọi người đang chờ đó.- anh chàng dẫn chương trình nói nhỏ vào tai anh.
-Tôi biết rồi.- anh nói rồi giật lấy cái mic trên tay anh ta.
-Năm nay là sinh nhật lần thứ của tôi, năm nào tôi cũng thổi nến cùng với người bạn thân nhất của mình, và năm nay tôi cũng không muốn có một ngoại lệ. Nhưng bạn tôi nói cô ấy không muốn thổi nến với tôi, mà tôi sẽ không thổi nến nấu không có cô ấy. Mọi người thấy sao.
-Thổi nến cùng cậu ta đi.- Khang Bình nói lớn.
-Đúng rồi đó, cậu mà không thổi nến cùng cậu ta thì mọi người sẽ phải ở lại đến đêm đấy.- Gia Huy hớn hở nhìn cô.
-Nhưng mà…- cô ngại ngùng, nhìn về phía Mai Ly rồi lại quay về phía anh, thật là tiến thoái lưỡng nan mà.
-Thôi nào Ái Lâm, thổi nến cùng thằng quỷ đó đi.- Tử An lên tiếng.
-Phải rồi em gái, cậu ta sẽ không thổi nến nếu không có em, em biết cậu ta mà.- Ái Linh cuối cùng cũng ra mặt.
Cô quay sang phía anh, anh nhướn mày nhìn cô, toe toét. Mai Ly không nói gì, cũng không cười với cô, cảm giác có lỗi dâng lên trong lòng. Anh kéo cô tới phía chiếc bánh sinh nhật to đùng, cô đành phải cùng anh thổi nến. Tiếng vỗ tay vang lên, đèn cũng được bật sáng. Cô lườm anh, còn anh chỉ nhìn cô mà cười toe toét. Cô bỏ lại anh một mình, đi tới chỗ Mai Ly.
-Mình xin lỗi, mình không có ý. Mình…- cô định giải thích nhưng cô bạn chặn lại.
-Đừng nói vậy, là anh ấy muốn cậu cùng thổi nến, mọi người cũng đều nói cậu cùng anh ấy thổi nến. Cậu không thể từ chối được mà.- Mai Ly mỉm cười nhìn cô, không gợn một chút oán trách khiến cô lại càng cảm thấy khó xử.
-Nào, lại đây nào.- cô lấy lại vẻ tươi cười, kéo Mai Ly tới trước mặt anh.
-Thiên Tường. Giới thiệu với cậu, đây là Mai Ly, bạn gái thân nhất của mình, sinh viên năm học viện K.W. Hai người làm quen với nhau đi.
-Chào anh, tôi là Mai Ly, tôi đã nghe Ái Lâm kể rất nhiều về anh.- Mai Ly đưa tay bắt tay anh.
-Hình như chúng ta đã gặp nhau rồi.- anh nghĩ ngợi một lát.- À, mấy lần chúng ta đã gặp nhau ở nhà Ái Lâm.
-Đúng rồi. Cuối cùng anh cũng nhớ ra.- Mai Ly mỉm cười nói.
-Uhm, hai người nói chuyện đi, mình ra chỗ mọi người chút.- cô bước đi, để lại không gian cho hai người.
Từ xa cô nhìn về phía anh, hai người có vẻ nói chuyện rất vui, rất hợp nhau. Dù rằng điều đó khiến trái tim cô đau nhói nhưng cô vẫn mỉm cười chúc phúc cho hai người đó. Nhìn thấy nụ cười của anh dù không dành cho cô cũng đủ khiến cô hạnh phúc.