Editor: Aminta.
Chương : Quá khứ của Brent.
Brent được sinh ra ở trang viên Familio, nhưng đó cũng chẳng phải chuyện vui vẻ gì.
Anh ta là con riêng của con cháu dòng chính trong gia tộc Familio, sau mấy năm ra đời, mẹ Brent bị ngược đãi tới chết, mà anh ta cũng bị người trong gia tộc bắt nạt.
Không có ai dạy pháp thuật cho Brent, nên khi bị những đứa trẻ đồng lứa bắt nạt anh ta cũng chẳng thể phản kháng.
Từ lúc còn nhỏ, Brent đã quen trốn tránh trong trang viên, tránh đi tới chỗ nhiều người để bảo vệ bản thân.
Vào lúc bảy tuổi, Brent đã biết rõ những chỗ bí mật, hẻo lánh nhất trong trang viên.
Chính vào lúc này, anh ta phát hiện sự đen tối phía sau gia tộc Familio.
Trong thời đại nguyên tố thưa thớt, vinh quang của gia tộc danh tiếng cổ xưa cũng tràn ngập nguy hiểm, lung lay sắp đổ. Sau khi phù thủy áo bào trắng đời trước trong gia tộc qua đời, gia tộc Familio luôn mong muốn có phù thủy áo bào trắng mới xuất hiện, cho nên trên con đường tìm kiếm sức mạnh thông qua đọc sách cổ, làm thí nghiệm vô số lần, cuối cùng họ không tránh khỏi việc lầm đường lạc lối.
Cậu bé Brent phát hiện căn phòng bí mật và nhà lao bí mật bên dưới lòng đất trang viên.
Nơi đó giam giữ những sinh vật ma pháp với cơ thể đầy vết thương.
Phù thủy gia tộc Familio áp dụng những thí nghiệm tàn ác trái với lệnh cấm với những sinh vật ma pháp này.
Gần như cứ vài ngày là sẽ có sinh vật ma pháp chết đi, sau đó lại có sinh vật ma pháp mới được âm thầm chuyển vào.
Mạng sống đối với những người gia tộc Familio như là hòn đá kê chân xài rồi thì vứt, không đáng nhắc tới.
Vào khoảnh khắc ấy, cậu bé Brent bảy tuổi cuối cùng cũng thấy rõ sự thối nát và đen tối trong gia tộc.
Vì duy trì vinh quang lộng lẫy bên ngoài, phía sau gia tộc Familio đã bẩn thỉu từ lâu.
Lần đầu tiên nó xuống nhà tù là đánh bậy đánh bạ đi vào.
Suýt chút đã bị lính canh phát hiện.
Nếu như bị phát hiện, e là kết cục của nó cũng chẳng tốt đẹp gì.
Nhưng lúc ấy, một tinh linh đã che chở nó.
Đó là một tinh linh rừng rậm, bị tra tấn đến mức gầy trơ cả xương, thế mà trong lúc nó hoảng sợ tinh linh lại chủ động giúp nó, giúp một đứa trẻ loài người.
Lúc đó rất vội, nó thậm chí còn chưa kịp hỏi tên của đối phương, chỉ hỏi một câu "Tại sao anh lại cứu tôi?"
Nó là đồng loại của những hung thu tra tấn tinh linh kia cơ mà.
Tinh Linh nói rằng cậu và chúng khác nhau. Chúng là ác ma khoác da người, nhưng cậu chỉ là một đứa con nít.
Tinh linh bình tĩnh nhìn nó, tương lai của một đứa trẻ có vô số hướng đi. Tôi muốn rời khỏi nơi này, có lẽ cậu là người duy nhất có thể giúp tôi.
Ánh mắt kia cố chấp lại bình tĩnh, như mũi tên lửa đâm thẳng vào đáy mắt, đâm vào đáy lòng của nó.
Sau khi cậu bé Brent rời khỏi nhà tù dưới lòng đất không lâu, nó lại quay về nơi này lần nữa... để làm chân chạy vặt ở chỗ này. Nơi này cần một người làm việc vặt mới, nó tình cờ biết chuyện này và giả vờ ngây thơ xin làm ở đây.
Cuối cùng thân phận con riêng của nó cũng có tác dụng một lần, đối với nơi bí ẩn thế này, gia tộc Familio vẫn có khuynh hướng chọn kẻ có cùng huyết thống với họ để làm việc hơn.
Những người bề trên trong gia tộc không hề suy nghĩ nhiều và chọn nó.
Nó lại đến nhà giam này lần nữa, mỗi ngày nó bỏ phân nửa thời gian quanh quẩn trong lòng đất u ám nặng nề.
Vì sao nó lại lựa chọn tới nơi này?
Tuy cậu bé Brent rất muốn nói rằng là vì chỗ này an toàn và bí ẩn hơn bất cứ ngóc ngách nào trong trang viên, nó có thể tránh bị những đứa trẻ khác bắt nạt hay trêu cợt ở đây, nhưng thực tế lại không phải như vậy.
Không phải là bởi vì điều này.
Nó tới nơi này bởi vì không thể quên sự cố chấp và bình tĩnh như một ngọn lửa lạnh lẽo cháy rực, tràn đầy khát vọng mong muốn tự do hằn trong mắt nó lúc ấy của tinh linh.
Nó cũng không thể quên ánh mắt trĩu nặng của tinh linh nhìn nó khi nói "Có lẽ cậu là người duy nhất có thể giúp tôi".
Rốt cuộc nó cũng có cơ hội hỏi tên tinh linh.
Tinh linh tên là Joshua, là người "gạo cội" trong nhà tù.
Những người làm vật thí nghiệm cùng thời với anh ta đều đã chết trên bàn thí nghiệm, giờ chỉ còn lại một mình Joshua mà thôi.
Những vật thí nghiệm sau anh ta cũng dần dần chết đi, nhưng anh ta vẫn còn sống.
Nghe nói Joshua từng rất mạnh, cho nên mới có thể chịu đựng lâu như vậy.
Nhưng sau này khi cậu bé Brent đã làm việc lâu trong tù, nó lại cảm thấy Joshua có thể sống sót không liên quan nhiều đến sức mạnh của anh ta, mà là do tinh thần kiên cường tột cùng của anh ta. Trước khi có được tự do, Joshua sẽ không bao giờ chịu thua, không bao giờ thỏa hiệp, không bao giờ bỏ cuộc.
Anh ta muốn tự do, không muốn cứ thế chết đi trong nhà tù dưới lòng đất.
Lúc cậu bé Brent đã làm được nửa năm trong nhà tù, Joshua lại chủ động kêu nó lần nữa.
"Này, cậu bé. Có muốn học pháp thuật không?"
Đương nhiên Brent muốn.
Tinh linh cười: "Bọn chúng nói sử dụng tôi là có thể trở thành phù thủy mạnh mẽ. Máu, thịt, xương cốt của tôi là chiếc chìa khóa sức mạnh mà phù thủy muốn."
"Giao kèo với tôi đi." Trong đôi mắt xanh biếc của anh ta lại ánh lên sự cố chấp và bình tĩnh, ánh lên khao khát tự do bất chấp tất cả: "Máu của tôi, thịt của tôi, xương cốt của tôi, linh hồn của tôi mặc cho cậu lấy. Bước lên xác tôi để đứng trên vị trí cao nhất cũng không sao. Chỉ cần cậu nhớ kỹ, sau khi tất cả mọi chuyện kết thúc, hãy mang theo một phần của tôi, xương cũng được, tóc cũng được. Mang tôi rời khỏi nơi này, rời khỏi lòng đất, đi đến dưới ánh nắng."
Anh ta nói gần như ép buộc bằng giọng không cho phép chối từ: "Cậu sử dụng tôi. Sau đó cứu tôi."
Brent như bị mê hoặc, nó đồng ý giao kèo này với Joshua.
Tinh linh rừng rậm mạnh mẽ không hề keo kiệt cung cấp máu thịt của mình cho Brent.
Bằng những kiến thức vụn vặt học trộm ngày thường, mượn nhờ quy tắc pháp thuật rõ ràng ẩn trong nguyên liệu ma pháp, Brent lặng lẽ trưởng thành, trở nên mạnh hơn trong năm năm ở nhà tù dưới lòng đất.
Trong năm năm từ bảy tuổi đến mười hai tuổi, nó trở thành phù thủy cấp cao ở một góc xó xỉnh mà không một người nào trong gia tộc biết.
Nó là một thiên tài.
Thời gian năm năm cũng đủ để nó, Joshua và các sinh vật ma pháp khác trong nhà tù mong muốn hợp tác, vạch kế hoạch cho một cuộc tấn công lật đổ cả gia tộc Familio.
Cuộc tấn công này cũng là sự cố nổ lớn trong trang viên chấn động cả Ilov sau này.
Thừa dịp cuộc tụ họp trong gia tộc, lợi dụng những nguyên liệu cao cấp góp nhặt trong năm năm, nó dàn xếp một vụ nổ nguyên tố kinh khủng dưới sự chỉ dẫn của Joshua, tiêu diệt tất cả người quan trọng trong gia tộc. Sẽ không ai ngờ rằng có thành viên trong gia tộc đứng về phía sinh vật ma pháp, diệt trừ gia tộc của mình. Cũng sẽ không ai ngờ rằng sinh vật ma pháp bị con người tra tấn lại còn dám tin tưởng con người lần nữa, liều lĩnh đầu tư tất cả vào con người.
Gia tộc Familio giẫm lên vô số xác của sinh vật ma pháp để tìm kiếm sức mạnh sẽ không ngờ tới những chuyện này, bởi vậy bọn họ đã trả một cái giá rất đắt.
Mấy năm sau, gia tộc Familio đã mất đi những thành viên quan trọng hoàn toàn sụp đổ.
Gia tộc Familio danh tiếng dần dần bị Ilov quên lãng.
Mà nhóm sinh vật ma pháp trong nhà tù dưới lòng đất cuối cùng cũng được tự do.
Joshua cũng sống sót, dù anh ta vô cùng suy yếu nhưng vẫn còn sống.
Không cần Brent cầm xương hay tóc của anh ta rời khỏi lòng đất, anh ta có thể tự đi ra ngoài, nhìn tận mắt ánh nắng và trời xanh đã xa cách nhiều năm.
Nhóm sinh vật ma pháp khác rời đi hết.
Sau khi quân đội điều tra sự cố rời đi, Brent lại dẫn Joshua về trang viên đổ nát để ở.
Bởi vì Joshua ở trong nhà tù quá lâu, cũng đã trải qua quá nhiều thí nghiệm trái lệnh cấm.
Sức khỏe anh ta quá yếu, gần như hấp hối.
Sự kiên cường cố chấp vì tự do của anh ta đã nhanh chóng phai đi trong thời khắc ra khỏi nhà tù, hoàn thành tâm nguyện.
Anh ta còn sống là nhờ Brent không muốn bỏ cuộc, dùng tất cả mọi cách để chữa trị cho anh ta.
Sức khỏe Joshua không chịu nổi đường xa mệt nhọc, Brent suy nghĩ rồi quay về trang viên đổ nát, sắp xếp cho Joshua ở đó.
Về sau, Brent vừa thi đậu phù thủy tập sự, trở thành lãnh chúa của một thôn gần trang viên, thuận tiện chăm sóc Joshua. Vừa gia nhập liên minh thần bí, thu gom nguyên liệu chữa trị bằng đủ mọi cách để duy trì sự sống cho Joshua.
Và họ yên ổn sống qua nhiều năm như thế.
Mãi đến cái đêm ba người Ash đến tá túc tháp phù thủy của Brent từ thành phố Cự Thạch.
Có người tấn công trang viên Familio, muốn bắt tinh linh rừng rậm Joshua.
Joshua chạy thoát, đến dưới tháp của Brent để cầu cứu.
"Là Ash phát hiện ra lời cầu cứu của Joshua." Brent nhìn sang Ash bằng ánh mắt biết ơn: "Nếu không thì..."
Sắc mặt anh ta sa sầm trong một cái chớp mắt, sau đó anh ta đã lấy lại bình tĩnh: "Người tấn công đến từ liên minh thần bí. Nói đúng ra là người thuộc liên minh thần bí có hợp tác với tổ chức bí ẩn. Cũng chính là những kẻ hợp tác và buôn bán sinh vật ma pháp cho gia tộc Familio năm đó. Chính chúng đã bắt và bán Joshua cho trang viên."
Anh ta đang cười, nhưng bất kỳ ai nhìn thấy nụ cười của Brent cũng cảm thấy lạnh lẽo: "Bọn chúng khiến Joshua bị thương, sao có thể bỏ qua được."
Cho nên anh ta bắt đầu điều tra sâu, dự định nhổ cỏ tận gốc tổ chức bí ẩn.
Về sau anh ta gặp Mon và Jain.
Anh ta nói nhiều như vậy không chỉ là vì nói rõ với mọi người mình và tổ chức bí ẩn có thù.
Sắc mặt Sigourney vẫn lạnh nhạt, anh nói ra trọng tâm: "Rốt cuộc cậu muốn nói gì?"
Brent mỉm cười nói: "Tôi muốn giao dịch với các người. Nhưng trước khi giao dịch, tôi phải thể hiện thành ý của mình đúng không? Tôi đảm bảo tất cả những gì tôi vừa nói đều là sự thật, như vậy các người có thể lắng nghe yêu cầu của tôi không?"
Sigourney không ngắt lời anh ta.
"Tôi có thể làm gián điệp tại liên minh thần bí cho các người." Brent nói: "Chỉ mong anh có thể dẫn tôi gặp ngài Nance."
Nụ cười của Brent trở nên miễn cưỡng: "Tình hình của Joshua rất tệ. Những cuộc thí nghiệm lâu dài đã phá hoại sức khỏe anh ấy từ lâu, đáng lẽ phải nghỉ ngơi chữa trị mới đúng, nhưng anh ấy lại bị thương nặng vào khoảng thời gian trước... Tôi đã dùng tất cả mọi cách... Tôi hết cách rồi, tôi không thể chữa trị cho anh ấy nữa..."
Anh ta nhìn chăm chú vào Sigourney: "Tôi hi vọng anh có thể mời ngài Nance xem bệnh cho Joshua."
Sigourney không đồng ý ngay, anh nhìn Yang: "Người bên cạnh cậu thuộc gia tộc Prince. Về mảng chữa trị thuốc phép, ai hơn được gia tộc này?"
Brent lắc đầu: "Trong số phù thủy, tôi chỉ tin được ngài Nance."
Sigourney híp mắt, trong mắt người ngoài lão già này uy tín vậy sao?
Anh nhếch môi một cách quái lạ: "Được. Cứ quyết định vậy đi."