Đi ra khỏi đại thánh đường, Lucifiel còn có thể cảm giác được lưng đầy mồ hôi lạnh.
Thần, không giống.
Ý nghĩ này từ mấy năm trước đã mơ hồ hiện lên, đến hiện tại mới trơ nên rõ ràng.
Lucifiel hạ mắt, giấu đi suy nghĩ không nên có, lấy tâm linh không có sơ hở rời khỏi Thủy Tinh thiên. Những sí thiên sứ khác còn có thể làm được việc không miên man suy nghĩ trước mặt thần, hắn sao lại làm không được, chỉ là bình thường căn bản không cần như thế thôi.
Truyền tống trận đưa hắn đến Hằng Tinh thiên, hắn đứng ở tại chỗ trong chốc lát.
Nhóm thủ vệ nhỏ giọng kêu: “Điện hạ?”
Lucifiel cười nhạt giơ tay lên, sửa chữa ký hiệu truyền tống, “Không sao, ta đi đến nơi khác.”
Kim quang bao phủ toàn thân, sí thiên sứ trưởng tóc vàng rời khỏi nơi này.
Nhóm thủ vệ hai mặt nhìn nhau, đến khi một trí thiên sứ vây xem mắt sắc thấy được địa chỉ truyền tống, vui mừng nói rằng: “Là tầng thứ nhất Nguyệt Tinh thiên, có thể là điện hạ đi thăm Michael điện hạ rồi.”
Đồng bạn của hắn lắc đầu phản bác, “Cũng có thể là đi gặp Gabriel điện hạ.”
Thủ vệ trưởng bảo vệ truyền tống trận lập tức kịp phản ứng, “Các ngươi đừng nghị luận về sí thiên sứ trưởng đại nhân, càng không thể nhìn trộm hành tung của sí thiên sứ trưởng đại nhân!” Bọn họ cầm vũ khí trong tay, nhanh chóng đuổi các trí thiên sứ vô giúp vui đó đi, các trí thiên sứ đã sớm chiếm được tin tức thỏa mãn, tự nhiên không thèm để ý nhanh chóng chạy trốn.
Cũng có trí thiên sứ muốn đến Nguyệt Tinh thiên nhìn Lucifiel điện hạ, nhưng mà vừa nghĩ tới tính tình sí thiên sứ trưởng, bọn họ tức khắc ủ rũ, vẫn là ngoan ngoãn ở Hằng Tinh thiên sẽ tương đối tốt hơn.
Dù sao thì nửa đêm, tùy tiện đi theo không khác gì bám đuôi cả.
Khụ khụ…
Việc này sẽ bị Samael điện hạ bắt lại đó.
Ở chỗ cửa thiên quốc, Lucifiel thoải mái thông qua trạm kiểm soát xét duyệt được xem là vô cùng nghiêm khắc đối với những thiên sứ khác. Tối nay tâm thần hắn không yên, lại không có một đồng bạn nào để có thể kể ra, dứt khoát tâm huyết dâng trào đi thăm Michael.
Tiểu đội tuần tra Michael ở cũng là chế độ theo ca, hôm nay vừa vặn được nghỉ ban đêm.
Lucifiel đến chỗ hắn ta ở.
Vốn tưởng rằng chính là cung điện của Michael, không ngờ nơi Lucifiel nhìn thấy lại là một căn phòng bình thường, chỉ tốt hơn điều kiện cư trú của những thiên sứ khác một chút, hoàn toàn không giống đãi ngộ sí thiên sứ nên có.
Lucifiel có chút kinh ngạc, mặc dù mình tước đoạt chức vị của Michael, cũng nghiêm lệnh cấm thiên sứ tiểu đội tuần tra mở cửa sau cho Michael, nhưng mà không đến mức khiến Michael sống “khốn cùng thất vọng” như thế. Trong lòng hiện lên một tia cổ quái, Lucifiel buông tha suy nghĩ chỉ nhìn một cái rồi lại đi, bước qua gõ cửa.
“Cốc cốc —— ”
Một lúc lâu, bên trong phát ra tiếng chạy tới.
“Ta đến nè, chuyện gì?” Michael xoạt một cái kéo cửa ra, tóc đỏ tán loạn, y bào tùy tùy tiện tiện chỉ thắt cái đai lưng, lồng ngực lộ ra rất nhiều, tràn ngập hơi thở nam tính thành niên cường tráng.
Ánh mắt Lucifiel lạnh xuống một chút, “Michael.”
Michael giật mình một phen.
“Điện hạ, chờ!” Hắn ta rầm một tiếng đóng cửa lại, lập tức trở về lục tung tìm đồ vật. Khoảng qua mấy phút đồng hồ, một thiên sứ tóc đỏ dáng vẻ đường đường liền xuất hiện trước mặt Lucifiel.
Lucifiel: “…”
Dám nhốt ta ở ngoài, ngươi thật to gan!
Michael mồ hôi lạnh như mưa, không phải lá gan hắn ta lớn, mà là vừa rồi nếu mình không mặc quần áo đàng hoàng, chải kỹ tóc, lại rửa cái mặt rửa đi cơn buồn ngủ, hắn ta cam đoan Lucifiel điện hạ sẽ lấy dao mắt nhìn hắn ta.
Hắn ta chân chó mời thủ trưởng cũ tiến vào, “Điện hạ, phòng ở có hơi loạn, mời ngài vào.”
Lucifiel đi vào, phát hiện quả thực không phải loạn bình thường đâu.
Sau khi hiểu rõ Michael phóng đãng không kiềm chế, cao lớn thô kệch cỡ nào, hắn liền không ôm hi vọng ở phương diện nào với Michael. Chính như Metatron thích thu thập các loại hoa hoa cỏ cỏ, Gabriel thích kinh doanh cửa hàng, mỗi một sí thiên sứ đều có sở thích hoàn toàn khác nhau, hắn không cưỡng cầu, cũng không tính toán đi cưỡng cầu.
Lucifiel ngồi trên một cái ghế tương đối sạch sẽ, mở miệng hỏi: “Michael, gần đây thế nào?”
Nửa năm không gặp, Michael vẫn da mặt dày nói rằng: “Rất không tốt.”
Lucifiel nhướn mày, “Phương diện nào không tốt?”
Michael do dự đáp: “Phương diện sinh hoạt… còn có thói quen.”
Lucifiel đại khái hiểu được ý của hắn ta, thầm nghĩ mình đưa ra chủ ý này, để Michael nhấm nháp một chút khổ sở khi mất đi địa vị và chức vụ.
“Ngươi đang viết cái gì?” Lucifiel tùy ý đảo qua cái bàn, phát hiện trên đó đặt mấy trang giấy qua quýt.
Michael thuần khiết nói rằng: “Một chút ghi chép lúc làm việc.”
Lucifiel hồ nghi nhìn đối phương, Michael có chăm chỉ như vậy hả? Hắn vươn tay cầm lấy một tờ giấy, nhìn thấy chữ viết thuộc về Michael trên đó, sau khi thông qua quy phạm về chữ viết lần trước, chữ của Michael ít nhiều cũng đọc tương đối thoải mái rồi.
Lại đọc nội dung, ánh mắt Lucifiel ngưng lại.
“Ngươi đang phân tích tình huống tăng trưởng thực lực của ác ma ư?”
“Vâng.”
“Kết quả phân tích là qua một vạn năm, địa ngục còn có thể sinh ra thêm một ác ma vương cấp?”
“Không sai, ta lo lắng đúng là điểm này!”
Michael phát hiện hắn coi trọng nội dung mình viết, nhất thời kích động nói ra. Từ kế tiếp đến bình minh, Lucifiel đều là nghe Michael giảng giải, không thể không nói những nội dung đó cực kỳ quan trọng, nếu dễ dàng tiết lộ ra ngoài, không chỉ gây ra sóng to gió lớn tại thiên đường, còn khiến sĩ khí của thiên sứ giảm xuống.
Bởi vì địa ngục tiến hóa tới ác ma vương cấp quá nhanh!
Nếu cứ liên tục duy trì như vậy, dù là Lucifiel thì cũng sẽ liều mạng trái với mệnh lệnh, đánh chết ác ma.
Michael lo lắng nói rằng: “Điện hạ, ác ma có thể dựa vào tích lũy để gia tăng thực lực, thiên sứ gia tăng thực lực, chỉ có thể dựa vài việc thêm cánh, chúng ta có nên thúc đẩy thiên sứ ba cấp trên thêm cánh hay không?”
“Trí thiên sứ và tọa thiên sứ có nhiều nữa, cũng không cách nào quấy nhiễu việc chiến đấu của ác ma vương cấp.”
“Nhưng mà mười vạn năm này, chỉ có thêm một mình Yahveh là…”
“Dùng kính xưng.”
“Ặc, chỉ có thêm một mình Yahveh điện hạ là sí thiên sứ.” Michael buồn bực sửa miệng, nói tiếp, “Điện hạ, bao giờ ngô thần mới sáng tạo thêm một sí thiên sứ?”
Lucifiel cười khẽ, “Ngươi tưởng cái gì ta cũng biết sao?”
Michael thuận theo nịnh nọt: “Điện hạ trong lòng ta luôn là không gì không biết.”
“Ta cũng không hỏi thần về loại vấn đề này, ta cho rằng sắp tới hẳn là ngô thần sẽ không sáng tạo sí thiên sứ mới, Yahveh chỉ là trường hợp đặc biệt, hơn nữa y sẽ không tham gia bất luận chiến dịch gì kế tiếp.”
Lucifiel buông giấy xuống, chuyện phiền lòng đụng phải ở đại thánh đường vào buổi tối, cũng biến mất dưới giọng điệu sáng sủa của Michael.
Michael hơi thất vọng, “Làm việc văn chức sao?”
Lucifiel châm chước nói: “Không phải, y không đảm nhiệm bất cứ chức vụ gì trên chín tầng thiên đường.”
Michael sợ hãi, thậm chí lại có sí thiên sứ có thể không làm việc! Phải biết rằng Yahveh chỉ ở trong thần điện, vừa không yêu cầu y quét tước thần điện, cũng không cần y xử lý sự vụ ở thần điện!
Điện hạ sao lại đồng ý?
Bỗng nhiên, Michael ấp a ấp úng nói: “Điện hạ, ngài có thể nói cho ta biết… Yahveh… y…”
Lucifiel nói rằng: “Nói thẳng không sao đâu.”
Michael thành thực hỏi: “Yahveh điện hạ là con của ngài hoặc là thần sao?”
Oanh một tiếng, vách tường căn phòng có thêm một cái động.
Michael đã không thấy bóng dáng.
Lucifiel thu hồi tay phải, ánh điện vàng kim hiện lên trên đầu ngón tay hắn, chứng minh trình độ căm tức của hắn. Michael từ bên ngoài đi về, trường bào tuyết trắng trên người đã biến thành màu xám xịt.
Hắn ta khóc hức hức nói: “Ngài bảo ta nói thẳng mà!”
Lucifiel lạnh lùng cảnh cáo hắn ta, “Quản đầu óc của ngươi, nếu ngươi còn muốn giữ ký ức.”
Michael không lên tiếng.
Yahveh kia, là đối tượng ngay cả vui đùa cũng không thể.
Sau khi Lucifiel biết tin tức về địa ngục từ chỗ Michael, liền rời đi. Thừa dịp phần lớn thiên sứ thiên đường còn đang ngủ, Lucifiel rời khỏi tầng thứ nhất Nguyệt Tinh thiên, để lại Michael gian nan lấp tường. Căn phòng này không phải hắn ta mua lại, xảy ra bất cứ vấn đề gì, đều cần hắn ta tự tu bổ!
Tầng thứ tám Hằng Tinh thiên, cung điện hành chính của sí thiên sứ trưởng.
Mỗi ngày Curtis đều đến trước nửa giờ, chỉ tới muộn hơn Lucifiel mười lăm phút. Sau đó hắn ta sẽ ở vị trí phó quan an tĩnh đọc sách, hoặc là xử lý công vụ còn thừa ngày hôm qua.
Ở phương diện tuân thủ nghiêm ngặt quy củ, Curtis hơn Michael rất nhiều, khiến Lucifiel chọn lựa đối phương làm phó quan có chút vừa lòng.
Thời gian vừa đến, công vụ bận rộn chồng chất mà đến, cửa đại điện thường thường sẽ có thiên sứ đưa công vụ xuất hiện.
Lucifiel hết sức chăm chú xử lý công việc, ngẫu nhiên cảm giác được ánh mắt thần linh từ hư không đảo qua, hắn mới có thể dừng bút, mỉm cười nhàn nhạt mà tôn kính.
Curtis còn chưa quen thuộc với việc này, ngẩn người dưới kính mắt thủy tinh.
Hắn ta thiếu chút nữa bị tươi cười kia làm chói mù mắt.
Có một loại sắc đẹp, cho dù mang dụng cụ ma pháp cách ly tầm mắt, cũng không cách nào tránh khỏi khả năng bị hấp dẫn.
“Curtis?”
“A?”
“Đừng ngẩn người, vừa rồi ngô thần đang nhìn chúng ta.”
“…”
Trong cung điện, Curtis đã từng thân là trưởng thư viện có chút khóc không ra nước mắt.
Mỗi ngày sinh hoạt dưới tầm mắt thần linh, áp lực quá lớn mà!
Buổi chiều, kết thúc một ngày làm việc, Lucifiel nhìn thấy thời gian còn sớm, liền bắt đầu nghiên cứu ma pháp hồi tưởng. Bút lông chim viết ra hai chữ trên chỗ trống của tờ giấy: ban ngày, ban đêm.
Sau đó, hai chữ đó bị hắn gạch đi, đổi thành thuật ngữ ma pháp thâm ảo.
Mà ma pháp hắn muốn là —— hồi tưởng sự việc.
Trải qua thời gian ba ngày nghiên cứu, Lucifiel thành công tránh khỏi thượng đế, tại một lần nghỉ trưa, nắm quyển trục ma pháp hồi tưởng, hồi tưởng chuyện buổi tối ba ngày trước.
Ở trước gương, Lucifiel nhìn thấy dáng vẻ của mình.
Con ngươi hắn co rụt lại!
Tóc dài màu đen, mắt màu đen… đây rõ ràng là bộ dạng của đọa thiên sứ!
Giây tiếp theo, gương vỡ vụn, bàn tay Lucifiel dời đi từ trên gương, đem mảnh vụn thủy tinh khắp nơi hủy thi diệt tích. Sau khi ma pháp giải trừ, hắn vẫn đứng ở nơi đó có chút giật mình, “Ngô thần, đến tột cùng ngài đang suy nghĩ gì?”
Hết chương