- Phong nhi! Như vậy Lăng Gia chắc chắn có một suất tiến nhập học viện! Tốt lắm! Sau này hãy làm rạng rỡ tổ tông Lăng Gia chúng ta! - Lăng Phiên Hùng kích động nói.
- Ta đã biết! Đại bá yên tâm!
- Hiếu Kiệt! Ngươi cũng vậy, cố gắng lên, đuổi kịp tam ca ngươi!
- Đã rõ!
- À, tứ đệ! Tam ca có quà cho ngươi!
Dứt lời, Lăng Huyền Phong vứt cho Lăng Hiếu Kiệt quyển sách và bình đan dược, rồi nói:
- Từ giờ về sau, đệ không cần tu luyện cái gì khác, tập trung vào thứ này cho ta, sau này chắc chắn có thành tựu! Ít nhất là sư phụ ta bảo thế
huynh đệ Lăng Phiên Hùng kinh hỉ. Đồ mà sư tôn của Phong nhi cho, chắc chắn là đồ tốt! Lăng Hiếu Kiệt nhìn vào quyển sách, chỉ thấy có dòng chữ:
- Tâm pháp: Tử Khí Thiên La Quyển I
- Kiếm Pháp: Cuồng Phong Khoái Kiếm
Không ngờ Lăng Huyền Phong trực tiếp vứt cho Lăng Hiếu Kiệt học võ công Hoa Sơn Phái!
- Tứ đệ, bình đan dược này do sư tôn ta điều chế, đệ chỉ được dùng viên. Dùng xong ta nghĩ chắc đệ sẽ đạt tới Võ Sư Bát hoặc Cửu Giai.
- Cái gì??!!! - Cả người cùng kinh hãi hô lớn. Trên đời không ngờ còn có một loại đan dược nghịch thiên đến vậy?
- Mọi người không nghe nhầm đâu! Đan dược này tên là Hỗn Nguyên Dịch Cân Đan, chỉ có sư phụ ta có. Bất quá loại đan dược này khá khó điều chế, hiện tại ta mới chỉ có vài viên. Cho đệ dùng một, đại bá, phụ thân và gia gia dùng , để lại cho Vu gia gia viên. Ta xem ra mỗi người sẽ được tăng lên một đại cảnh giới.
người hít vào một ngụm khí lạnh. đại cảnh giới! Không nhìn tu vi mà trực tiếp tăng lên đại cảnh giới!
Không để ý tới phản ứng của người, Lăng Huyền Phong nói tiếp:
- Tứ đệ, Kiếm Pháp này do sư tôn ta nhận được ủy thác của một bằng hữu vong niên, tìm người truyền thừa xuống. Kiếm pháp này rất phù hợp với đệ vì nó tập trung vào tốc độ và độ chuẩn xác. Ta nghĩ đệ sẽ phát huy được uy lực của nó. Còn về phần Tâm pháp Tử Khí Thiên La này, nó có tầng, chia làm quyển, hiện tại ta chỉ có quyển thứ nhất với tầng đầu. Các quyển khác ta sẽ cho đệ sau. Luyện xong tầng đầu không sai biệt lắm đệ sẽ đạt tới Võ Vương Nhất Phẩm.
- Ta... ta.... Tam ca, cảm ơn huynh! - Lăng Hiếu Kiệt ánh mắt tràn ngập cảm kích. Không ngờ tam ca lại cho hắn một hồi tạo hóa lớn như vậy. Hắn quyết định sau này sẽ đi theo tam ca, coi như thiên lôi sai đâu đánh đó.
- Không có gì! Lứa chúng ta chỉ còn có người. Đại ca thì đang ở biên cương, ở đây chỉ có người chúng ta, ta không lo cho đệ thì lo cho ai? - Lăng Huyền Phong vỗ vai Lăng Hiếu Kiệt.
người Lăng Phiên Hùng thấy vậy thì vui vẻ, xem ra huynh đệ sau này sẽ vui vẻ hòa thuận với nhau.
- Thôi được rồi, việc cấp bách bây giờ là cho người dùng đan dược, mau đi tới viện tử của ta!
Quay về viện tử của mình, Lăng Huyền Phong lệnh cho tiểu tam chuẩn bị thùng nước lớn. Ngô Tam Nhi không hỏi lý do, trực tiếp chạy đi chuẩn bị. Sau một lúc, thùng nước lớn đã được chuẩn bị sẵn. Lăng Huyền Phong phân phó xuống dưới, bất kỳ ai cũng không được tiếp cận nơi này trong bán kính thước, vi phạm sẽ bị nghiêm trị.
- Được rồi! Mỗi người viên, mau uống vào, sau đó nhanh chóng cởi y phục rồi tiến vào thùng nước.
người gật đầu, sau đó cùng lúc sử dụng đan dược, làm theo lời Lăng Huyền Phong, cởi y phục ra rồi nhảy vào thùng nước. Tình huống giống y hệt như lúc Lăng Huyền Phong sử dụng đan dược, cả thùng nước nhanh chóng biến thành màu đen. Hắn lại ra lệnh cho người chuyển sang thùng nước khác. Một lúc sau cả thùng còn lại cũng biến thành một màu đen kịt.
- -------------------------------------
Phành!!!!
Một tiếng nổ vang lên, Lăng Phiên Hùng cười lớn. Hắn đột phá, hơn nữa không chỉ đột phá một tiểu giai, mà là một đại cảnh giới!
- Đinh! Lăng Phiên Hùng đột phá tới Võ Tôn nhất phẩm! Lăng Phiêu đột phá Võ Tông Bát Phẩm! Lăng Hiếu Kiệt đột phá Võ Sư Bát Phẩm - Hệ thống thông báo.
Lăng Huyền Phong cũng không kinh ngạc mấy, bởi vì tất cả đã có trong dự liệu.
- Hắc hắc! Hiền chất tốt! Ngươi còn đan dược không a? Đại bá muốn cần thêm viên nữa. - Lăng Phiên Hùng dứt khoát trưng ra bộ mặt dày như tường thành, hướng chất nhi của hắn đòi đan dược.
Lăng Huyền Phong trợn mắt:
- Đại bá! Không phải tiểu chất ki bo với ngươi, mà là sư phụ ta đã dặn dò: đan dược này một người cả đời cũng chỉ dùng được viên, uống nhiều cũng không có tác dụng. Đan dược này quý ở chỗ cải thiện thể chất và kinh mạch người dùng, còn cảnh giới tăng lên chỉ là tác dụng phụ mà thôi.
Lăng Phiên Hùng cùng Lăng Phiêu sắc mặt đen kịt. Chỉ là tác dụng phụ mà thôi? Tên tiểu vương bát đản này! Ngươi không biết rằng để thăng cấp như chúng ta mỗi một giai còn khó hơn lên trời không? Vậy mà ngươi còn tỏ vẻ khinh bỉ như thế?
- Khụ khụ! Lão tía à, nhi tử ngươi nói lời thật á. Đan dược này, dùng nhiều hơn cũng vô dụng.
người thấy Lăng Huyền Phong không phải như đang nói dối, liền nhịn xuống đồng thời cũng cảm thán về tài năng của sư phụ của Lăng Huyền Phong. Lăng Phiên Hùng chợt nói:
- À đúng rồi, đan dược này có thể....
- Sau này, đan dược sẽ liệt vào hàng tuyệt mật của Lăng Gia! Chỉ những người được ta đồng ý mới được sử dụng. Hơn nữa, sư phụ ta cũng đã nói rằng nguyên liệu chế ra đan dược này rất khó tìm, muốn chế ra cũng không phải là dễ, người nói là sau này khả năng cũng sẽ không có nhiều. Hiện tại ta đưa cho ngài viên. viên sẽ cho gia gia sử dụng, viên còn lại thì lựa thời cơ đưa cho Vu gia gia.
Lăng Phiên Hùng gật đầu, đan dược trân quý như thế này xác thực là khó điều chế. Nếu đem ra như đậu phộng ăn còn quý giá ở đâu?
- ----------------------------------------
Sau khi tiễn đại bá, phụ thân cùng tứ đệ đi, Lăng Huyền Phong lại phân phó cho Ngô Tam Nhi chuẩn bị thêm thùng nước nữa, rồi gọi hắn cùng Lăng Thần tiến đến.
- Hôm nay, thiếu gia sẽ quyết định dạy võ cho ngươi. Vốn ta định chỉ dạy cho một mình Thần nhi, nhưng không ngờ tên tiểu tử ngươi cùng nàng lại dính chung một chỗ. Sau này để cho nàng mạnh hơn ngươi thì không ổn, nên ta quyết định như vậy.
- Thiếu gia... tiểu nhân... tiểu nhân... - Ngô Tam nhi nước mắt lưng tròng. Không ngờ hôm nay thiếu gia lại cho hắn một kỳ ngộ sẽ làm thay đổi cuộc đời hắn như vậy. Không nói nhiều, hắn nhanh chóng quỳ xuống khấu đầu. - Thiếu gia! Ân tri ngộ của người, Tam Nhi suốt đời không quên!
Lăng Thần ở một bên cũng gật đầu, biểu thị ý kiến đồng dạng.
- người các ngươi mỗi người uống một viên, sau đó cời y phục tắm trong thùng nước này! Sau đó quay lại gặp ta!
Vì để tránh xấu hổ, nên hắn đặt thùng ở nơi cách biệt. Lăng Thần cùng Ngô Tam Nhi ứng tiếng làm theo.
Trong lúc người sử dụng đan dược, Lăng Huyền Phong lại vuốt vuốt cằm, tập trung suy nghĩ.
Nên dạy gì cho người bọn họ đây?