Năm mới ngày càng tới gần, thời tiết càng ngày càng lạnh. Trang Dịch mặc áo khoác dày cùng khăn quàng cổ, bình thường đi ra ngoài không ôm Lôi Tu mà cho phép nó nằm trên cổ mình, làm khăn quàng cổ ấm áp dễ chịu chống cự gió lạnh.
Thời gian ngày nghỉ ở trường học là phi thường nhàm chán, nhưng mà Trang Dịch đã an bài kế hoạch hợp lý, mỗi ngày có thời gian cố định tu luyện với Lôi Tu, huấn luyện, sau đó đi thư viện đọc sách, lại cùng nhau ăn cơm, cuối cùng sẽ cùng nhau bò lên giường ngủ, ngày qua ngày, đảo mắt năm mới đã đến.
Đây là năm mới đầu tiên Trang Dịch vượt qua ở thế giới này.
Trang Dịch ôm Lôi Tu nhìn bông tuyết bay xuống ngoài cửa sổ, nhớ tới hắn lúc này ở kiếp trước.
Kiếp trước Trang Dịch cũng ở tại học viện Bardon, chỉ có điều bởi vì hắn vừa không phải đệ tử, vừa không có tiền, bởi vậy ăn ở đều kém một chút. Lúc ấy hắn tuổi nhỏ, nhìn tất cả mọi người về nhà, mà hắn lại bởi vì thiên phú kém bị đuổi ra khỏi nhà, trong đầu khổ sở muốn chết, liền chậm rãi bắt đầu nghĩ ngợi lung tung. Trong thời gian tất cả mọi người vui sướng chúc mừng, Trang Dịch tự giam mình trong phòng nghĩ loạn một ngày.
Kỳ thực hôm nay cùng kiếp trước cũng không có chênh lệch quá nhiều, chỉ có điều tâm tình hắn cải biến, nội tâm suy nghĩ cũng sản sinh biến hóa, sẽ không lại cảm thấy một người tịch mịch cô đơn là chuyện đáng sợ cỡ nào. Huống chi…
Trang Dịch quay đầu nhìn Lôi Tu ăn đến bụng tròn vo, bởi vì quá no bụng mà nằm lỳ ở trên giường đánh nấc.
Có nó làm bạn bên người, dù cho bên cạnh một người đều không có, cũng không sao.
Thấy Lôi Tu mệt mỏi nằm sấp dùng móng vuốt chống cằm, chân sau thẳng băng, bụng dán lên cái chăn ấm áp, thoạt nhìn rất không có tinh thần, Trang Dịch đi qua nhéo nhéo lỗ tai của nó nói: “Ai bảo ngươi ăn nhiều như vậy, không chỉ có ăn hết một phần của mình, phần của ta cũng bị ngươi đoạt đi hơn phân nửa, khó trách ăn quá no.”
Lôi Tu ngẩng đầu nhìn hắn một cái, sau đó tiếp tục cúi đầu híp mắt, ý đồ dùng giấc ngủ đến quên thống khổ do ăn quá no.
Trang Dịch nhìn bộ dạng này của nó, cười nói: “Đi thôi, chúng ta ra ngoài đi dạo, lập tức tiêu hóa.”
Lôi Tu nghe vậy, chậm rãi di chuyển thân thể, nhảy lên trên người Trang Dịch, Trang Dịch tiện tay cầm áo khoác màu đen bên cạnh cùng một chiếc ô, mang theo Lôi Tu một đường giẫm lên nền tuyết mỏng, ra khỏi học viện Bardon, đi vào quảng trường tương đối náo nhiệt ở phụ cận.
Sắp sang năm mới, không ít người đều đi loạn trên đường, mua một số thứ mình muốn, khi Lôi Tu đi đến bên cạnh Trang Dịch, nhìn đồ ăn trong tay hắn càng ngày càng nhiều, lại cũng không cho nó ăn, oán khí trong nội tâm liền không cần phải nói.
Trang Dịch cảm thụ đến ánh mắt từ phía dưới, giả vờ không biết, mua vài túi đồ ăn vặt, đi dạo đến trưa, thấy bụng Lôi Tu cuối cùng quắt xuống, lúc này mới yên tĩnh, mang theo Lôi Tu đến gần một tiệm buôn bán U hỏa.
Sau khi hồn sư thống trị đại lục không lâu, đại lục Ade xuất hiện một kỳ nhân (người kỳ lạ) không thể trở thành hồn sư, lại cực kỳ am hiểu giao tiếp với hồn sư, trong cả đời hắn phát minh vô số, có những thứ cung cấp tiện lợi cho hồn sư, cũng có phục vụ người bình thường, tỷ như lúc trước khi Trang Dịch không có hồn lực, muốn phát ảnh tinh trong bông tai của Lôi Tu, phải sử dụng đạo cụ, đạo cụ kia chính là hắn phát minh, dùng để chứa một chút hồn lực, thuận tiện cho dân chúng sử dụng trong sinh hoạt.
Mà trong những phát minh cả đời của người này, mãi cho đến nay còn cực kỳ được hoan nghênh, không cái gì hơn được U hỏa.
U Hỏa là một loại lửa chỉ có thể dùng hồn lực mới có thể sử dụng, theo hồn lực khống chế, bày biện ra đủ loại nhan sắc, không có tính công kích, chỉ có thể nhìn mà thôi, nhưng mà nhà phát minh này lại chế tạo ra một thứ có thể chứa đựng U hỏa, lại mượn đạo cụ, liền có thể khiến người bình thường tùy ý khống chế số lượng, nhan sắc cùng vị trí U hỏa bay trong không trung, thứ này đã trở thành một trong những món đồ chơi mà trẻ con yêu nhất vào dịp tết hang năm.
Trang Dịch từ nhỏ đã thích U Hỏa, đáng tiếc U Hỏa hơi đắt, Trang Tuyền lại keo kiệt muốn chết, chỉ mua cho ba con trai hắn chơi một lần, Trang Dịch không được tham dự, nhiều nhất chỉ cho phép hắn ở một bên vây xem mà thôi.
Hôm nay Trang Dịch có tiền, trùng hợp gặp gỡ ăn tết, tự nhiên muốn đi thỏa cơn nghiện một lần.
Vào trong cửa hàng mua hai hộp U hỏa lớn ra, thấy sắp đến chạng vạng tối, Trang Dịch mang theo Lôi Tu đến vùng đất trống phụ cận, trong ánh mắt khó hiểu của Lôi Tu, thả U hỏa ra, cùng sử dụng hồn lực nắm trong tay, khiến nó bay bay giữa không trung, tất cả đều vòng quanh Lôi Tu bay tới bay lui.
Lôi Tu tò mò nhìn U Hỏa quanh thân mình, sau đó bản năng nâng lên chân trước, dùng móng vuốt bắt vài cái giữa không trung, thấy U Hỏa linh kia hoạt tránh được, Lôi Tu lập tức đứng lại, ánh mắt nhắm trúng U Hỏa, sau đó tay mắt lanh lẹ bổ nhào vào giữa không trung, một móng vuốt xuyên qua U Hỏa, sau khi nó (U hỏa) rơi xuống đất, vênh vang đắc ý nhìn về phía Trang Dịch.
Trang Dịch cười híp mắt tiếp thu tiểu nhãn thần kiêu gạo của Lôi Tu, thấy bốn phía đã có không ít người bắt đầu chơi U hỏa, Trang Dịch cũng khống chế U Hỏa lên bầu trời, biến hóa thành đủ loại nhan sắc.
Toàn bộ thiên không bị U hỏa phóng thích lên từ bốn phía thắp sáng, lóe lên lóe lên điểm một chút hào quang, so với ánh sao sáng trên bầu trời càng thêm sáng ngời lộng lẫy, theo mọi người điều khiển hình thành đủ loại đồ án, kiểu chữ, đa dạng khiến người hoa mắt.
Trang Dịch ngẩng đầu nhìn U hỏa do mình khống chế bị bao phủ trong phần đông U hỏa, sau đó chậm rãi thay đổi hình dạng, hợp thành hai chữ.
“Ta nhớ đến lúc ấy khi đặt tên cho ngươi, ngươi cứ án lấy hai chữ kia không chịu buông tay.” Trang Dịch ngồi xổm xuống, đứng chung một chỗ với Lôi Tu, ngửa đầu dùng tay chỉ hai chữ “Lôi Tu” hắn chắp vá ra trên bầu trời, cười nói.
Lôi Tu nhìn tên mình, lại nhìn Trang Dịch một chút, rất nhanh, Trang Dịch lại biến hóa kiểu chữ, chậm rãi biến thành bốn chữ “Năm mới vui vẻ”.
Lôi Tu nhìn chúc phúc giữa không trung, sau đó quay đầu, liền thấy Trang Dịch giơ đồ ăn vặt trong tay nhìn nó: “Những đồ ăn vặt này là chuẩn bị cho hai chúng ta, sau khi trở về cho phép ngươi cùng ăn, nhưng mà không được lại ăn quá no. Ta biết rõ ngươi chỉnh cả buổi chiều đều đang hung hăng nhìn ta chằm chằm, ta cũng biết.”
Trang Dịch nói xong, điểm cái mũi Lôi Tu một chút: “A…, còn có, năm mới vui vẻ, một năm kế tiếp, không, rất nhiều rất nhiều năm, chúng ta lại luôn luôn ở cùng nhau, đúng không?”
Lôi Tu nhìn chằm chằm Trang Dịch nụ cười, trong đêm tối, hai mắt màu đỏ sậm của nó lộ ra nhan sắc không quá rõ ràng, thoạt nhìn ngược lại giống như màu đen, đồng tử chiếu đến U hỏa lóe lên giữa không trung, giống như có ánh sáng chớp động trong mắt của nó, ánh mắt kia, giống như khắc bộ dạng lúc này của Trang Dịch vào trong nội tâm.
Đảo mắt, ngày nghỉ dài hạn qua đi.
Học kỳ mới tiến đến, các hồn sư ở nhà hay đi chơi bên ngoài lưu luyến không rời lần nữa trở lại học viện Bardon, chủ đề khai giảng học kì thứ nhất, cơ bản đều là nói quanh những chuyện đã xảy ra trong nhà mỗi người. Ngày nghỉ này Trang Dịch trừ chuyện gặp được dị ma, cơ bản thời gian bình thường đều trôi qua phi thường nhàm chán, ngày nghỉ buồn tẻ là kiếp sống tu luyện, rốt cục giúp tinh thần lực của Trang Dịch đột phá đến cấp hai trung giai, cũng bởi vậy lúc này đây theo hồn lực của Trang Dịch biểu hiện ra, rốt cục miễn cưỡng đạt tới trình độ trung bình của đại bộ phận học sinh trong lớp.
Vừa qua tết, các lão sư cũng sẽ không quá hà khắc với đệ tử, chương trình học tháng thứ nhất cơ bản đều rất rộng rãi, khóa nhiều nhất là Hạ lão sư, thừa dịp mọi người buông lỏng cảnh giác dùng sức tẩy não, quán thâu các tri thức buồn tẻ về các phương diện, bởi vậy một tháng sau, nếu bàn về lão sư năm nhất làm cho người ta e ngại là ai, tuyệt đối sẽ không lại là Thượng Quan Tịnh uy nghiêm nghiêm túc, hoặc là Ngụy Đồng mặt cương thi thích giả cười, mà là Hạ Viễn mới nhất bị phong làm “Ma miệng”!
Mọi người đều biết thực lực của Hạ Viễn trong các lão sư tại Học viện Bardon xem như thấp nhất, kỳ thực tài ăn nói của hắn cũng không được tốt lắm, nhưng học thức phong phú, ngay cả rất hoang vu gì đó đều có đọc lướt qua, một khi mở miệng, liền vận dụng tri thức hắn biết tiến hành độ toàn phương vị giảng giải, thẳng đến đánh bại đối thủ…
Lại một lần nữa thao thao bất tuyệt nói chương trình học một buổi sáng, Hạ Viễn nhìn các học sinh phía dưới, bay bổng mà nói: “Mặt khác trước khi hạ khóa tuyên bố một sự kiện, về báo danh chương trình rèn luyện tại Rừng rậm Ma thú cuối năm nay từ nay chính thức bắt đầu, học sinh muốn đi Rừng rậm Ma thú thám hiểm mời trong vòng ngày đến chỗ ta báo danh.
Khác với khóa trước, năm nay trường học quyết định thay đổi phương thức tổ đội tiến vào Rừng rậm Ma thú, do năm thứ tư dẫn năm nhất hợp tác thành một đại đội, năm thứ ba dẫn năm thứ hai hợp tác thành một đại đội khác. Đối với năm nhất mà nói, bởi vì năm nay dẫn các ngươi là năm thứ tư mà không phải năm thứ hai, bởi vậy theo thực lực tăng lên, phạm vi tiến vào cũng trở nên sâu hơn so với khóa trước một chút. (thực lực cao hơn nên có thể vào trong rừng sâu hơn)
Rừng rậm Ma thú rèn luyện có lợi có hại, hầu như từng người từ Rừng rậm Ma thú rèn luyện trở về, đều đột phá cấp ba trong thời gian ngắn, thành công lên năm hai, hơn nữa lúc này trải qua sinh tử rèn luyện, đối với tâm cảnh của các ngươi cùng tu luyện trong tương lai cũng sẽ có chỗ tốt cực lớn. Nhưng mà, ở chỗ này nhắc nhở mọi người một điểm, tiến vào Rừng rậm Ma thú có tính nguy hiểm nhất định, hàng năm cơ bản đều có đệ tử bị thương, thậm chí đã từng cũng có người bởi vậy bỏ mạng, cho nên hy vọng mọi người cẩn thận cân nhắc.
Được rồi, toàn thể đứng dậy, tan học.”
Toàn lớp còn chưa hồi phục lại tinh thần từ tin tức tạc đạn Hạ Viễn đột nhiên ném ra, liền phản xạ có điều kiện đứng dậy, đưa mắt nhìn Hạ Viễn cười híp mắt đẩy mắt kính, ra cửa.
Hạ Viễn đi rồi, toàn bộ lớp lập tức nổ tung, tất cả mọi người không để ý đến việc đã tan học, tiếp tục ngồi tại vị trí trước lớn tiếng thảo luận.
“Mẹ kiếp a, năm thứ hai ỷ vào so với chúng ta cao một cấp đã kiêu ngạo bao nhiêu, lần này rèn luyện nếu như bị năm thứ tư dẫn đội, chúng ta còn không bị khinh bỉ chết!”
“Chị ta nói với ta, thái độ khi cấp cao đối mặt cấp thấp cực kỳ kiêu ngạo ác liệt, đã là truyền thống mỹ đức của học viện Bardon, dùng lời nói của học trưởng học tỷ sắp tốt nghiệp chính là, dưới ánh mắt yêu thương của trưởng bối lớn lên đều là kẻ hèn nhát, chỉ có mưa to gió lớn tàn phá mới có thể để cho chúng ta khỏe mạnh phát triển…”
“Tiêu chuẩn phổ biến của năm thứ tư là bao nhiêu?”
“Hình như là cấp bốn, hơn nữa người tinh thần lực cùng thiên phú tương đối thấp ở năm thứ ba đều đã bị loại bỏ, có thể đi vào năm thứ tư tinh thần lực ít nhất là tốt đẹp trở lên…”
“Hồn sư cấp trung… Chúng ta nhìn thấy bọn họ chân đều run lên a.”
“Đừng như vậy, khi ta nhìn thấy Hạ lão sư thầm nghĩ đánh cho hắn một trận, một chút cảm giác sợ hãi đều không có.”
“Đó là bởi vì các lão sư luôn luôn tận lực đè nén khí thế, ngươi quên lúc trước Thượng Quan lão sư tức giận là dạng gì, a, ta thậm chí muốn nằm rạp xuống mặt đất cúng bái…”
Trang Dịch nhìn Lâm Duệ một bên lớn tiếng nói chuyện phiếm với mọi người, một bên vi biểu phẫn nộ cuồng vỗ bàn, hắn cùng Hoàng Kiệt nhìn bộ dạng trên nhảy dưới tránh của Lâm Duệ, bất đắc dĩ liếc nhau một cái, Hoàng Kiệt nói khẽ với Trang Dịch: “Năm thứ hai mang theo năm nhất đi Rừng rậm Ma thú rèn luyện, thật là từ rất sớm đã định xuống, kết quả không thể tưởng được năm nay cư nhiên lại xảy ra thay đổi, hơn nữa lúc trước một điểm tiếng gió cũng không có…”
Trang Dịch nghĩ nghĩ, nói: “Kỳ thực từ chỉnh thể đến xem, an bài như vậy cũng là không sai. Năm thứ hai cùng năm nhất thực lực kỳ thực chênh lệch sẽ không quá nhiều, như vậy tạo thành tiểu đội không ai phục ai, mặc dù là ở biên giới Rừng rậm Ma thú, nhưng bởi vì đoàn đội không hợp tác, ngược lại dễ dàng xảy ra vấn đề, ngươi suy nghĩ một chút nội dung cuộc thi của chúng ta lúc trước, có bao nhiêu là vì đội viên không phối hợp, không nghe theo chỉ huy, mới đưa đến bi kịch phát sinh?
Mà năm thứ tư mang theo năm nhất liền không giống lúc trước, năm thứ tư phổ biến là hồn sư cấp bốn, năm nhất cơ bản không có khả năng đến trình độ này, trước mặt thực lực, năm nhất tất nhiên phải nghe mệnh lệnh năm thứ tư, mặc dù như vậy chúng ta có thể sẽ rất thua thiệt… Chẳng qua nếu như có thể đi theo hồn sư cấp trung rèn luyện tại Rừng rậm Ma thú một thời gian, tuyệt đối có lợi so với đi theo năm thứ hai. Về phần năm thứ ba cùng năm thứ hai cũng là như thế, đến cuối kỳ năm thứ ba, hồn sư tư chất bình thường phần lớn đều rời trường học, lưu lại đều là tinh anh, quản lý năm thứ hai vẫn là có thể.”
Hoàng Kiệt nghe, cũng hiểu được Trang Dịch nói có đạo lý, năm thứ tư lớn tuổi hơn bọn họ, thực lực cũng mạnh hơn, đi học nhiều hơn bọn họ hai năm chương trình học, cũng đều là chuẩn hồn sư sắp chuẩn bị ra trường, có nhìn thế nào cũng tin cậy hơn hồn sư năm hai một chút.
Thấy Lâm Duệ còn ở bên cạnh ồn ào với mọi người, cảm giác đã đói bụng Hoàng Kiệt lập tức lôi kéo hắn cùng Trang Dịch đi nhà ăn.
Sau đó Trang Dịch còn gặp đám Vệ Cẩn, mọi người cùng nhau ăn cơm thảo luận việc tổ đội Rừng rậm Ma thú năm nay, Trang Dịch mang theo Lôi Tu ở một bên yên tĩnh nghe, đồng thời chú ý tới, hồn sư năm thứ ba bàn bên cạnh cũng đang nói đề tài này.
Xem ra các lão sư là đồng thời tuyên bố tin tức này vào buổi sáng hôm này, bởi vậy đưa tới đệ tử toàn trường thảo luận sôi động.
Một tháng sau, trước toàn lớp Hạ Viễn lão sư tuyên bố danh sách học sinh tự nguyện báo danh vào Rừng rậm Ma thú rèn luyện, trong đó lớp phụ hồn sư gồm người, cuối cùng báo danh tham gia tổng cộng người, cơ bản tất cả đều là đệ tử xếp hạng trước trong lớp, trong đó có người là hồn sư quý tộc, chỉ có Lý Lan một nữ hài tử là xuất thân bình dân.
Đối với kết quả như vậy, Trang Dịch sững sờ qua đi, rất nhanh đã hiểu đáp án.
Kỳ thực nếu bàn về cạnh tranh kịch liệt, áp lực của hồn sư quý tộc tuyệt đối càng lớn so với bình dân, bọn họ không chỉ cần cố gắng tu luyện trong trường học, nỗ lực phấn đấu, đồng thời còn phải bày ra thực lực cùng thiên phú của mình trong gia tộc, chỉ có như vậy, mới có thể được coi trọng, đứng vững gót chân. Hồn sư quý tộc coi trọng thực lực đã sớm sâu tận xương tủy, mặc dù bởi vì như vậy trong bọn họ đại đa số trở nên thích dùng thành kiến nhìn người, đối với người thiên phú bình thường chẳng thèm ngó tới, thoạt nhìn rất chán ghét, nhưng trái lại, cũng chính là bởi vậy, bọn họ thậm chí càng khắc khổ chăm chỉ so hồn sư bình thường.
Mà đối với bình dân mà nói, có thể trở thành hồn sư đã là rất nhiều vinh hạnh, sau khi ra khỏi học viện Bardon, bọn họ có thể có được tiền đồ cùng tôn kính người thường không cách nào có được, cho dù là bọn họ chỉ là hồn sư cấp thấp, người bên cạnh phần lớn vẫn lấy làm quang vinh. Tiên thiên quyết định thiên phú của bọn họ phần lớn không xuất chúng bằng quý tộc, nếu là bản thân không có khát vọng mãnh liệt với thực lực, bởi vì không có áp lực, tự nhiên sẽ không dốc sức liều mạng như quý tộc, cũng bởi vậy, phần lớn thực lực bình thường.
Rèn luyện tại Rừng rậm Ma thú mặc dù có thể tăng thực lực lên, nhưng là cách mỗi vài năm lại ầm ĩ tai nạn chết người, trong đó thực lực càng kém xác suất tử vong càng cao, cân nhắc lợi hại, rất ít bình dân báo danh cũng vốn bình thường.
Thời gian bình tĩnh luôn qua nhanh, đảo mắt ba tháng đã qua, mùa hạ nóng bức tiến đến, đồng thời cùng lúc đến, còn có năm nay cải cách thám hiểm Rừng rậm Ma thú.
Trong ba tháng này, hồn lực của đám Tưởng Tuyên Hoàng Kiệt vượt lên đầu toàn lớp tiến vào trình độ cấp hai đỉnh phong, mà Trang Dịch cũng không chậm, dưới việc tu luyện kiên trì không ngừng của hắn, chỉ so với mấy người kia muộn vài ngày, cũng đi theo đến cấp hai đỉnh phong.
Trong thời gian này, Tưởng Tuyên cũng có tới tìm Trang Dịch phiền toái, nhất là đối với Trang Dịch vẫn như cũ là đệ nhất danh phụ hồn sư tỏ vẻ bất mãn vô cùng, nhưng mà đẳng cấp hồn lực của Trang Dịch không phải quá kém, năng lực thực chiến không tồi, học thức phong phú hơn hắn, nhân duyên trong lớp lại tốt hơn hấn, Tưởng Tuyên nhằm vào Trang Dịch mấy lần, ngược lại bị người khác càng thêm chán ghét, dần dà, Tưởng Tuyên cũng chầm chậm an tĩnh lại.
Học kỳ hai năm nhất không có cuộc thi gì lớn, chương trình học đều phi thường bình tĩnh, lực chú ý của tất cả mọi người đều đặt tại rèn luyện trong Rừng rậm Ma thú cuối kỳ, trong tâm tình chờ mong của tất cả người báo danh tham gia, ngày hôm nay rốt cục đến.
Thời gian nghỉ chính thức của học viện Bardon là vào tháng bảy, mà tiến vào Rừng rậm Ma thú bắt đầu tiến hành từ tháng sáu. Đệ tử có báo danh tham gia sẽ tiến hành một đợt huấn luyện khẩn cấp về Rừng rậm Ma thú vào tuần cuối cùng của tháng năm, mà đệ tử không báo danh thì tiếp tục đi học, nhưng mà khóa học của bọn họ phần lớn sẽ là chương trình ngoại khóa, dùng để mở rộng tri thức, sẽ không quá trọng yếu.
Năm nhất tổng cộng hơn một trăm người, chính thức báo danh tham gia chỉ có hồn sư, khi đám Trang Dịch được trường học an bài vào phòng học đặc thù, nhìn ma miệng Hạ Viễn đứng trên giảng đài lộ ra nụ cười thân thiết với bọn họ, tất cả mọi người đều có một loại cảm giác gọi là đầu phình to. (ý là đau đầu đấy ạ)
Vì một tuần huấn luyện đáng sợ kia lại bắt đầu, khóa ngày đầu tiên Hạ Viễn nói suốt cả ngày, mà cả đời trước Trang Dịch là đệ tử được Hạ Viễn thưởng thức, nghe chương trình học của Hạ lão sư ngược lại là tương đối nhẹ nhõm, có khi thậm chí còn mùi ngon nghe nhập thần, như vậy cuối cùng dẫn đến, nguyên bản chỉ có người lớp phụ hồn sư cảm thấy Trang Dịch thần kinh dị thường cứng cỏi, kết quả khóa tập thể ngày hôm nay qua đi, toàn bộ năm nhất đều phong Trang Dịch là học thức khóa cuồng.
Mà chương trình học năm ngày còn lại sẽ lão sư các hệ khác nhau lên, trong đó tự nhiên cũng có Ngụy Đồng cùng Triệu Khánh Phàm lão sư xuất hiện, mãi cho đến ngày cuối cùng, lên khóa còn lại là Thượng Quan Tịnh cùng Dương Hàm chủ nhiệm hồi lâu không lộ diện trước mặt đệ tử.
Trọng điểm là dặn dò hạng mục công việc cần chú ý trong Rừng rậm Ma thú, cùng với như thế nào phối hợp với đệ tử năm thứ tư, sau đó lão sư lại cấp cho từng học sinh máy xin trợ giúp, một khi phát sinh bất luận vấn đề nguy hiểm đến tính mạng nào, lập tức đè xuống máy xin trợ giúp, lão sư ở phụ cận Rừng rậm Ma thú sẽ mau chóng đi đến trợ giúp bọn họ.
“Được rồi, chương trình học khẩn cấp trong một tuần hiện tại chấm dứt, ngày mai học viện sẽ an bài các ngươi đến Rừng rậm Ma thú, ở đó các ngươi sẽ đi cùng với các hồn sư đã đạt tới cấp bốn.” cuối cùng Thượng Quan Tịnh nói, “Ta hy vọng mỗi người ở đây, cuối cùng đều có thể an toàn trở về, ở chỗ này, lão sư đại biểu học viện Bardon, chờ mong các ngươi trở về.”
Học viện Bardon đứng đầu trong ba học viện hồn sư lớn trên đại lục, ở trung tâm đại lục, cách hắc tháp của Chiến hồn điện rất gần, bởi vậy muốn đến Rừng rậm Ma thú, ngồi xe tốc hành cũng cần đi suốt ngày đường, cũng chính là đi về cần thời gian ngày, mà học viện an bài đệ tử tiến vào Rừng rậm Ma thú rèn luyện chỉ có ngày, đây mới là nguyên nhân học viện chuyên môn dùng thời gian một tháng cho mọi người.
Qua mười ngày lặn lội đường xa, không ít người từ nhỏ đến lớn không đi khoảng cách xa như vậy đều xuất hiện bệnh trạng say xe, mà Trang Dịch kiếp trước vì chiến tranh, đi qua không ít nơi, ít nhất trên tâm lý đối với đường xa không có cảm giác gì, bởi vậy một đường đi trạng thái cũng không tệ lắm, không chỉ có chính mình không chóng mặt, còn vận dụng tiểu xảo xem trên sách, dạy mọi người sử dụng hồn lực như thế nào để khu trừ cảm giác choáng váng, mặc dù hiệu quả quá mức nhỏ, nhưng miễn cưỡng coi như có tác dụng.
Đợi đến thời điểm mọi người rốt cục đến biên giới Rừng rậm Ma thú, đệ tử năm thứ hai đến năm thứ tư không cần huấn luyện đã thành lập tốt căn cứ ở nơi này, khi nhìn đám đệ tử năm nhất sắc mặt trắng xám được lão sư hộ tống đến, trên mặt cũng lộ ra nụ cười chế nhạo.
Đồng thời, đại biểu từng năm lập tức đứng ra, nghênh đón lão sư đi theo năm nhất đến, sau đó mời bọn họ đến bên kia uống miếng nước nghỉ ngơi một chút.
Mà đám Trang Dịch hơn người, dưới cái nhìn chăm chú của đệ tử cấp cao, tiến về trung tâm căn cứ nhận lều vải, chính mình động thủ xây dựng.
Học viện phát đều là lều vải loại nhỏ, dùng vô cùng bền, nhưng là bởi vậy, quá trình dựng tương đối phức tạp, đây đối với những hồn sư rất ít sinh tồn dã ngoại mà nói, quả thực chính là một vấn đề khó khăn.
Thật may kiếp trước Trang Dịch đã có kinh nghiệm phương diện này, dựng lều lớn so với việc này càng khó hắn cũng có thể làm được. Hắn lập tức dạy người bên cạnh cách dựng, sau đó một truyền mười, mười truyền trăm, mọi người cảm kích nhìn Trang Dịch, nhao nhao động thủ bắt đầu.
“Ta cảm nhận được ác ý từ đệ tử cấp cao.” Lâm Duệ đứng bên người Trang Dịch, một bên cầm lều vải, một bên thấp giọng nói, “Vì sao so với tình hình năm thứ hai mang năm nhất những năm qua ta nghe được còn đáng sợ hơn…”
“Ngày đầu tiên vốn là như vậy.” Trang Dịch thấp giọng nói, “Chúng ta ở trường học huấn luyện một vòng, bọn họ đến sớm hơn chúng ta, phụ trách quản lý tốt bốn phía, sau đó nhìn chúng ta được lão sư hộ tống đến, trong nội tâm tự nhiên sẽ thấy không công bằng.”
“Hơn nữa, những năm qua năm thứ ba cùng năm thứ tư rèn luyện là tiến hành một mình, chỉ có năm thứ hai cùng năm nhất rèn luyện cùng nhau tại Rừng rậm Ma thú, bởi vậy ban đầu đều là cùng đi, cùng xây dựng căn cứ, kết quả từ chúng ta lần này bắt đầu cải cách, bọn họ trong lòng có oán khí, đại khái cũng chỉ có hướng chúng ta phát a.” Hoàng Kiệt ở một bên bổ sung.
“Nhịn một chút a, ngày mà thôi.” Cuối cùng Vệ Cẩn tổng kết, cũng không biết nói là cho Lâm Duệ, hay là nói cho chính hắn nghe.