Sau một hồi lăn lộn, căn hộ bừa bộn đã gọn gàng sạch sẽ hơn hẳn, nhìn bao rác lớn trước cửa, Lâm Ý Nhiên cảm thấy hài lòng nằm dài ra sofa.Tu hết một chai nước lạnh, Lâm Ý Nhiên tiện tay cầm điện thoại lên lướt vòng.
Trên tường nhà của nguyên chủ đăng đầy hình selfie xinh đẹp, ở dưới mỗi hình cũng có vài chục bình luận khen xã giao, số lượng bạn cũng ko nhiều, không có gì đặc biệt cần chú ý.Điện thoại hiển thị tin nhắn đến, chị Hồng làm việc quả thật nhanh nhẹn, mới qua tiếng đã lấy được tin tức về rồi.“Ý Nhiên à, hiện tại ko còn vị trí nào tốt cả, chỉ sót lại vai này là được lên hình nhiều hơn một chút.
Chị khó khăn lắm mới năn nỉ được chân đấy.
Vừa nghe đến tên em, bên sản xuất đã cúp máy, em gây ra cái tai họa gì vậy bé ơi?”- Trần Hồng nhắn tin tốc độ cực nhanh.Lâm Ý Nhiên gãi đầu, còn ko phải nguyên chủ dám cả gan lợi dụng cái danh của đại Boss giễu võ giương oai với người ta, bị người ta cảnh cáo chứ sao.
Chỉ có điều, người lãnh nhân hậu quả bây giờ là cô đây này, khổ không thể tả.“Ko sao chị ơi, vai nào cũng đc, em ko ngại đâu.”- Lâm Ý Nhiên lấp liếm trả lời.Một tệp tin được gửi qua kèm tin nhắn: “Em đọc đi, rồi báo chị em chọn vai nào, mà vai nào cũng như nhau cả thôi, ko nô tỳ thì cũng chỉ là thị thiếp.”“Cám ơn chị Hồng.”- Lâm Ý Nhiên dù ko nhìn thấy mặt đối phương nhưng vẫn theo thói quen cúi đầu một cái.“Đừng nói cám ơn suông, em chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời chị cố gắng hoàn thành vai là được.
Đây là dự án đại chế tác, dù chỉ là vai nhỏ nhưng sống trong ko khí đoàn lớn chuyên nghiệp coi như cũng học được thêm ít nhiều.”- Chị Hồng nhắn tin xong có việc phải ra ngoài tham gia bữa tiệc xã giao về đêm.Lâm Ý Nhiên nhắn câu chúc quen thuộc rồi nhấn mở tệp tin trong khung thoại tin nhắn.Vì yêu cầu của nhiệm vụ tham gia dự án Rồng bay phượng múa nên Lâm Ý Nhiên bắt buộc phải xem qua nguyên tác một chút.
Đây là một dự án phim cổ trang chuyển thể từ bộ tiểu thuyết đang rất ăn khách Rồng bay phượng múa trên mạng.
Câu chuyện xoay quanh nữ chủ Kha Nguyệt là con gái út của một tướng quân của Tân La.
Vì ganh ghét đấu đá trong triều mà cha của nữ chủ bị vu oan tội phản quốc, trong đêm cả gia tộc chết thảm, nữ chủ được người chăn ngựa cứu rời đi cùng thị nữ.
Gánh trên vai mối thù của gia tộc, nữ chủ gặp được nhị hoàng tử của Đại Đường thịnh quốc khi đang lưu lạc nơi này.
Hai người hợp mưu giúp nhị hoàng tử đánh bại Thái tử, lên ngôi Hoàng đế, còn bản thân cũng bước lên ngôi nhất quốc chi mẫu, trở thành độc sủng hoàng hậu tài mạo song toàn, đứng trên đài cao nhìn Đại Đường thịnh quốc thâu tóm Tân La bé nhỏ, diệt trừ từng tên tham quan bại hoại đã hại chết gia đình mình, tiện đường phế bỏ luôn tên hôn quân hoang dâm vô dụng.Đây quả thật là một tác phẩm rất hay, tập hợp tất cả các cung bậc cảm xúc, mưu quyền đoạt vị, tranh đấu giang hồ, bất cứ nhân vật nào trong tác phẩm này cũng đều có vị trí và tính cách riêng biệt, nam chủ và nữ chủ được xây dựng vô cùng xuất sắc, khiến người đọc cảm thấy rất thuyết phục và suy nghĩ nhiều khi đóng lại tác phẩm.Nhìn qua bảng phân vai mà chị Hồng gửi qua, Lâm Ý Nhiên đại khái cũng hiểu được lời của đối phương.
Quả nhiên là phụ của phụ mà.Ba vai này, là thị nữ của nữ chủ lúc đầu, trên đường chạy trốn, vì muốn bảo vệ huyết mạch còn sót lại của nhà Tướng quân đã tráo đi khoác bào của nữ chủ, một mình chạy về hướng ngược lại, thu hút đám sát thủ, cuối cùng chết phơi thây trên đường núi mà nữ chủ núp trong góc tối chỉ có thể bất lực khóc trong âm thầm rồi nắm tay tiếp tục chạy.Một vai là mỹ nữ của sứ đoàn Tây vực được giao cho Nhị Hoàng Tử thết đãi nhưng thực chất là gián điệp của Thái tử, lên sàn được mấy phân cảnh đã bị phát hiện, cho uống rượu độc rồi thổ huyết mà chết.Vai cuối cùng là một thị thiếp giả của Nhị hoàng tử, thật ra là tử sĩ, lên sàn chỉ để che dấu con người và thực lực thật của nam chủ, giúp nữ chủ có thể âm thầm đột nhập vào phủ Thái tử thám thính.Nhìn qua nhìn lại, vai này chẳng vai nào có thể giúp đỡ cho con đường thăng tiến của mình cả, Lâm Ý Nhiên chán nản tắt file, ngửa đầu nói với hệ thống.[Tuyến truyện đã khởi động rồi, vì cái vai nữ hai này mà ta cũng bắt đầu kết thù với nữ chính, lại còn giở trò với bên tổ đạo diễn và sản xuất.
Bây giờ còn mặt mũi nào mà xuất hiện trong đoàn phim chứ.]Hệ thống còn đâm thêm một dao: [Đấy là chưa kể, nhân vật này ko có năng lực diễn xuất, chỉ được cái vẻ ngoài để câu kéo người xem, tranh giành tài nguyên với nữ chính.
Sau này theo cốt truyện sẽ bị nữ chính và các fans vả mặt, chờ ngày phong sát, kết thúc sự nghiệp diễn viên sau năm ngắn ngủi.][Ngươi đã từng tiếp nhận trường hợp thê thảm như thế này bao giờ chưa?].
Lâm Ý Nhiên thở dài.Hệ thống ko nói, coi như đây là câu trả lời rõ ràng nhất.Cô là trưởng hợp thảm nhất từ trước đến giờ.Không có bối cảnh.Không có chỗ dựa.Lại còn gây thù chuốc oán khắp nơi.Nguyên chủ này lấy đâu ra dũng khí để sống như thế này vậy?Lật qua lật lại mãi, Lâm Ý Nhiên nghĩ nghĩ, bây giờ tình tiết có khác đi một chút, trong tay cô chỉ còn mấy vai phụ hơn quần chúng một chút này, thời gian quay trong đoàn phim cao nhất chắc chỉ - ngày là xong.[Thời gian ít như vậy, tôi ko cò lòng tin sẽ gây ra được sự vụ gì ấn tượng với nam nữ chủ.] Cô lo lắng nói ra.[Đây mới là tình tiết khởi động, ký chủ chỉ cần khiến cho nam chính và nữ chính chú ý đến là được, có bao nhiêu đanh đá chua ngoa cứ thể hiện ra hết, còn ko sợ mình không làm loạn đủ sao?]Nghĩ đến đây, Lâm Ý Nhiên nhìn đi nhìn lại ba vai, bắt đầu chọn.
Vai thị nữ của nữ chủ coi như bỏ, cô ko thích chung đụng với nữ chính, bớt chuyện nào hay chuyện đó.
Vai thị thiếp giả thì cô chắc ko có khả năng đảm đương, việc phải õng ẹo, uốn éo thu hút đàn ông rồi diễn ba cái hành động mập mờ gợi tình trước mặt mọi người cô thật ko làm được.
Chỉ còn vai sứ đoàn Liêu Quốc là đỡ nhất, ko cần biểu hiện quá nhiều, đất diễn lại ít, cái này duyệt.Quyết định xong, Lâm Ý Nhiên nhắn cái tin cho chị Hồng, cũng ko đợi trả lời, ngáp cái thật to rồi hướng về phòng ngủ..