“Linh, con lại đây một chút” ông Phàm lên tiếng gọi TIếu Vi đang uống nước nghỉ ngơi ở gần căn phòng duy nhất trong bãi tập.
Tiếu Vi thấy ông Phàm gọi mình thì đáp một tiếng, từ đằng xa cô để ý sắc mặt của bà Hà không được tốt lắm, lại thấy thầy Chu đứng bên cạnh hai ông bà, cô liền đoán ra được ông Phàm gọi cô có mục đích gì. Cô không khỏi cảm thấy hơi hồi hộp, theo như kế hoạch của cô thì hôm nay phải đợi cô thể hiện hết khả năng sau đó thầy Chu mới xuất hiện khuyên giải cha mẹ, hai người thấy khả năng của cô không tồi liền đồng ý. Bây giờ thầy Chu lại xuất hiện sớm hơn dự định, không biết ông đã nói gì với ông bà Hà, nhìn sắc mặt nghiêm trọng như thế kia, có phải bà Hà vẫn không cho phép cô gia nhập hắc đạo hay không?
Tiếu Vi vừa đi vừa suy nghĩ đến khi đến trước mặt họ cô mới cảm thấy không khí xung quanh ba người này không được bình thường. Thầy Chu thì bình tĩnh thoải mái đứng đó, khuôn mặt già nua hồng hào dường như tâm tình rất tốt, nhưng trái lại với ông, hai người còn lại thì không được như vậy. Bà Hà cùng ông Phàm nhìn thầy Chu bằng ánh mắt tràn đầy khó chịu.... như là người kia đã cướp của họ thứ gì vậy. Tiếu Vi thầm kêu không ổn, không phải là thầy Chu nói gì đó với ba mẹ cô chứ?!
Im lặng một lúc lâu, TIếu Vi mới ngập ngừng lên tiếng, phá tan bầu không khí quái dị này
“Ba người...... có chuyện gì sao?”
Bà Hà chuyển mắt sang nhìn Tiếu Vi, lạnh mặt hỏi “Con thật sự muốn đi theo con đường này?”
“Đúng! Con muốn đi theo nó nhất quyết không hối hận!” cô kiên quyết đáp.
“Được! Vậy thì con không cần phải đấu với người còn lại nữa, ta cho phép con..... nhưng ta không cho phép con đi theo hắn!” sắc mặt bà trở nên dữ tợn khi nói câu cuối cùng.
“Dạ?” Tiếu Vi hoàn toàn không hiểu gì, đi theo hắn? đi theo ai mới được chứ?
“Con sẽ đi theo ta học nghệ một năm, nếu con học tốt ta sẽ thả con.” Thầy Chu nói một câu làm cô hoàn toàn ngu đi, cô có nói đồng ý đi cùng ông sao? Sao ông không hỏi ý kiến cô mà cứ tự mình quyết định chứ. Cứ cho là ông là thầy của cô thì thay cô quyết định vấn đề dạy học thì không sao đi nhưng.... cũng không nên nói cho cha mẹ cô chứ, ít ra cũng phải lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau chứ. Nhìn đi, nhìn sắc mặt của họ đi, xem có khác gì bao công không?
“Con gái của chúng tôi cũng không phải người ông có thể muốn làm gì thì làm, chúng tôi sẽ tự mình dạy nó, cũng không cần ông phải nhiều lời!” bà Hà tức giận, lạnh lùng nói, con người của bà bây giờ mới chính là hình ảnh một sát thủ kiêu ngạo, giết người không chớp mắt khiến người người sợ hãi.
Ông Phàm tuy không mở miệng nhưng ánh mắt của ông cũng cho thấy, ông cùng quan điểm với vợ!
“Ta đã nói rồi, hai người đồng ý cũng phải đồng ý, không đồng ý cũng phải đồng ý, ta chỉ thông báo cho hai người thôi. Nếu hai người cứ khăng khăng giữ con gái, ta không ngại bắt cóc nó đưa đến nơi hai người dù có huy động mọi thế lực cũng không thể tìm ra được, các người cho rằng mình có thể thẳng nổi ta sao?” ông bình chân như vại nói.
Tiếu Vi lúc này mới hoàn hồn, thấy ba người tranh cãi gay gắt thì không ngừng kêu khổ, cô thật sự không biết nên giải quyết vấn đề này như thế nào, một bên là ba mẹ, một bên là người có thể đưa cô tiến xa trên con đường chinh phục con rồng đen hắc đạo, hỏi cô có thể làm gì đây. Tiếu Vi bất đắc dĩ lên tiếng
“Ba người có gì từ từ nói được không, cho con chút thời gian suy nghĩ đã.”
Diệp Phi cùng Lam An đứng nãy giờ trốn sau gốc cây xem kịch hay bây giờ thấy tình hình càng ngày càng trở nên phức tạp thì cũng nhảy ra nói đỡ một chút.
“Đúng đấy, ở đây tiểu quái là nhân vật chính nên phải để cho cô ấy suy nghĩ một chút chứ hai cô chú.” Lam An nói
“Sư phụ, người không hỏi ý Linh mà đã đưa ra quyết định thì có vẻ không ổn lắm, hơn nữa cậu ấy còn kì thi đại học nữa mà, người hãy đợi cậu ấy thi xong rồi hãy nói được không?” DIệp Phi nói
Hai người mỗi người một câu, thành công phá hủy trạng thái gay gắt vừa rồi, Tiếu Vi thở phào nhẹ nhõm, đưa ánh mắt cảm ơn về phía hai người.
“Được rồi, đợi con thi xong thì chúng ta nói tiếp vậy, con mau cùng chúng ta trở về thôi, cũng đã đến giờ ăn cơm trưa rồi.” Bà Hà thu lại vẻ mặt vừa rồi, dịu dàng nói với Tiếu Vi, cô đột nhiên thấy nghi ngờ không biết có phải bà Hà bị mắc chứng bệnh đa nhân cách hay không.
“Cháu cũng muốn đi, cô Hà làm món sườn xào chua ngọt là ngon nhất!” Lam An nhanh nhảu nói
“Vậy hắn đi thì cháu không thể không đi rồi, cháu là người tốt không thể để tên kia phá nhà hai bác được!” Diệp Phi vô sỉ nói, lập tức khiến Lam An tức đến mức muốn thổ huyết.
Hai tên này làm bầu không khí vốn căng thẳng sôi nổi hẳn lên, mọi người cười cười nói nói với nhau rất vui vẻ.
“Ta cũng đi!”
Toàn trường im lặng bởi một câu nói của thầy Chu! Sau đó..... bà Hà bùng nổ, hình ảnh dịu dàng nhanh chóng biến mất, bà lạnh lùng liếc thầy Chu.
“Ông không có phần, từ bỏ ý định đi!”
“Học trò của ta, nó được ăn chẳng lẽ ta không được?” thầy Chu nói một cách đương nhiên.
“Tôi nói không được là không được!”
“Ta nói được là được!”