Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Cái gì, Quân Vô Ưu vậy mà lại lại là người tu chân, không thể nào có chuyện này được!”
“Chân khí và linh khí không thể cùng tồn tại, một giây trước anh ta vẫn đang dùng chân khí, sao bây giờ lại thành linh khí rồi!”
Advertisement
“Nhìn dao động linh khí này đi, so với Lâm Uyên kia còn mạnh hơn, không phải anh ta đã Trúc cơ thành công rồi chứ!”
Advertisement
“Ngay khi vừa tiến vào Trúc cơ, đó là Võ thần lục địa, thế này thì đánh thế nào nữa, ai là đối thủ của anh ta được chứ?”
Không chỉ quần chúng ăn dưa dưới đài sững sờ, ngay cả những người phía trên đài cao cũng cảm thấy ngạc nhiên vô cùng.
“Quân Vô Ưu này che giấu kỹ thật!”
Vương Trọng Vân nhịn không được nói: “Tuy nhiên, sao cậu ta có thể để chân khí cùng và linh khí cùng tồn tại được?”
“Cũng không phải cùng tồn tại, cậu ta vẫn luôn là người tu chân, trong cơ thể không có chân khí, chẳng qua trên người có bảo vật che giấu khí tức mà thôi.”
Tây Môn Phong Vân chăm chú nhìn Quân Vô Ưu, mắt sáng như đuốc, nói tiếp: “Còn về chân khí trước đó, nó được đựng trong hồ lô rượu, cũng không thuộc về cậu ta, lúc đánh nhau có thể phóng ra, dùng hết thì không còn nữa.”
“Người này đương nhiên đã chuẩn bị rồi mới đến, ngay cả tôi cũng bị lừa, xem ra mười đại cổ tộc đã hành động rồi.” Tây Môn Phong Vân bổ sung.
“Hửm?”
Thạch Hạo Hãn tuy khó chịu với Tây Môn Phong Vân, nhưng dù sao bọn họ cũng là người trong võ giới cổ, cần phải đồng khí liên chi, nghe được tin tức về cổ võ, lập tức nhíu mày nói: “Sao ông biết cậu ta đến từ mười đại cổ tộc?”
“Hỗn Nguyên chưởng.”
Tây Môn Phong Vân nói: “Thứ Quân Vô Ưu đang dùng là Hỗn Nguyên chưởng.”
“Đây vốn là tuyệt học của gia tộc Đoan Mộc trong mười đại cổ tộc, không truyền ra ngoài.”
“Mấy ngàn năm qua, gia tộc Đoan Mộc vẫn luôn chiếm cứ núi Côn Luân, nhưng vào thời đại Tô Vô Kỵ quật khởi, dùng thủ đoạn lôi đình đuổi gia tộc Đoan Mộc đi, vì vậy phương pháp tu luyện Hỗn Nguyên chưởng, vẫn luôn nằm trong mật thất ở núi Côn Luân.”
“Sau khi Tô Vô Kỵ xem xét xong, cảm thấy Hỗn Nguyên chưởng rất mạnh, liền sửa chữa thêm, đổi tên thành Hỗn Nguyên thần công, truyền cho tôi.”
Tây Môn Phong Vân nói tiếp: “Mà sau khi tôi bước vào tu chân, liền tới mật thất học Hỗn Nguyên chưởng, đương nhiên có thể nhận ra nó.”
“Quân Vô Ưu không đơn giản chút nào, cậu ta dày công tôi luyện Hỗn Nguyên chưởng, chỉ riêng lĩnh ngộ Hỗn Nguyên chưởng thôi, so với tôi, cậu ta cũng không hề kém cỏi.”