Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vừa nói xong, lão già liền ra tay, phất ống tay áo lên, một lực lượng kinh khủng phóng ra, lập tức giết liền mười mấy người, hiện trường máu rơi như mưa.
Trong số đó, tất nhiên có cả người tướng quân kia rồi.
Mọi người xem lại, tướng quân đã chết, nháo nhào bị dọa đến hạ vũ khí xuống, quỳ xuống cầu xin tha thứ.
"Chống lại luật pháp, chính là đi đường dài mà không có ngựa, muốn qua sông mà không có thuyền."
Lão già lại cương trực công chính, trầm giọng nói: "Các người vì lợi ích cá nhân, hại rất nhiều gia đình vợ con ly tán, tội ác tày trời, những chuyện phạm pháp trước đây, tội lỗi đáng chém, hôm nay tôi chỉ là chấp pháp mà thôi!"
"Đừng mà, chúng tôi chỉ là bị tướng quân mê hoặc, van xin ông tha cho chúng tôi một mạng đi."
"Đúng vậy đó, chúng tôi chỉ là những người bình thường, nhất thời bị ma quỷ ám ảnh nên mới làm ra loại chuyện đó, đừng có giết chúng tôi mà."
"Xin tha mạng, chỉ cần ông thả chúng tôi, chúng tôi cam đoan từ nay về sau sẽ không tái phạm nữa."
"Tội của chúng tôi, ở các nước đều không tính là tội chết, ông không thể giết nhóm chúng tôi được."
"Khi bỏ vũ khí xuống, chúng tôi cũng chỉ là người bình thường thôi, chúng tôi có vợ có con, van xin ông rủ lòng thương cho chúng tôi với."
...
Một đám người vì mạng sống, ồn ào mở miệng cầu xin tha thứ, có người sợ đến khóc ra nước mắt.
"Cai trị đất nước không nghiêm khắc thì con người sẽ nằm ngoài vòng pháp luật."
Lão già nghiêm túc nói: "Mà người lập ra pháp luật là cực kỳ quan trọng, chỉ khi luật pháp quan trọng, thì đất nước đó mới trở thành cường quốc được."
Nói xong, trong mắt lão già lóe lên một vẻ hung dữ, từ trong ngực lấy ra một cuốn sách cổ xưa, ném lên giữa rời.
Vù!
Ngay lập tức, cuốn sách cổ xưa liền phóng ra một luồng khí tức cường đại, bao phủ toàn hiện trường.
Gần như ngay lập tức, mấy ngàn người tại hiện trường, bất kể già hay trẻ, nam hay nữ, toàn bộ đều chết hết, không một ai sống sót.
Sau khi xóa sổ những người đó, cuốn sách cổ lơ lửng giữa không trung liền phát ra ánh sáng rực rỡ, hiện ra ba chữ mạ vàng lớn: Sách thương quân!
Đúng vậy, cuốn sách này, chính là sách Thương quân, mà cái lão già trên tuổi này, chính xác là đệ tử của Quỷ Cốc, Thương Ưởng!
"Cái gọi là một hình phạt, thì không có thứ bậc, một khi phạm pháp...chắc chắn phải chết!"
Khuôn mặt Thương Uổng lạnh lùng liếc nhìn thi thể xung quanh, trong mắt không một chút thương hại.
Sau đó.
Ông ấy ngẩng đầu đi về phía trời xanh, trong mắt lộ ra một vẻ nhớ nhung: "Tổ Long, ông và tôi vốn không phải quân thần cùng thời đại, nhưng ông lại là người mà tôi kính nể nhất."