Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Từ Nhị đương nhiên có thể nghe hết được những lời bàn tán của đám người kia, vốn dĩ anh ta đã rất tức giận rồi, bây giờ lại càng nổi trận lôi đình, nghiến răng nói: "Hừ, còn dám sỉ nhục tôi, hôm nay tôi sẽ cho anh chết chắc!"
Vừa dứt lời, Từ Nhị không chút do dự, liền cầm kiếm lao thẳng tới, chân khí cuồn cuộn ngưng tụ ra hình thành nên kiếm thế vô cùng khủng bố, trực tiếp lao tới.
Advertisement
Một chiêu gi ết chết này, là chiêu thức anh ta đã khổ luyện rất lâu, cũng là chiêu mạnh nhất của anh ta.
Thân phận của Tô Thương, ở núi Cửu Phong quả thực rất cao, vì để tránh gây thêm rắc rối, cho nên Từ Nhị mới muốn đánh nhanh thắng nhanh, trực tiếp gi ết chết Tô Thương, xem như xong hết mọi chuyện.
Advertisement
"Thủ đoạn thật khủng khiếp, một chiêu này, cho dù là võ tôn trung kỳ thì e rằng cũng đều muốn tránh đi cho lành."
"Không hổ danh là thiên tài do tiền bối Ngô Thanh Ảnh dạy dỗ, thực lực quả nhiên khủng bố."
"Xem ra Tô Thương chết chắc rồi, đến giờ cũng không thấy anh ta phản kháng lại, chắc hẳn là ngay cả sức đánh trả lại cũng không có mà."
"Chết thì chết, anh ta đã khởi động cải biến giới luyện võ rồi, tôi cũng rất cảm kích anh ta, là anh ta đã giúp cho giới luyện võ biến hóa long trời lở đất, nhưng anh ta là người tu chân, hơn nữa thực lực của anh ta căn bản cũng không có tư cách làm minh chủ võ lâm."
"Không sai, người tu chân thì cũng thôi đi, nhưng anh ta quá yếu, vị trí minh chủ võ lâm phải là người có tài mới có được, nếu như anh ta ngay cả võ tôn sơ kỳ mà cũng không đánh lại thì dựa vào cái gì mà làm minh chủ võ lâm chứ?"
...
Đông đảo người luyện võ có mặt ở nơi đó, trong đó không thiếu gì những người là minh chủ, tông chủ cảnh giới võ tôn, hoàn toàn có thể ra mặt hóa giải nguy cơ cho Tô Thương, nhưng lại không có bất kỳ ai ra tay ngăn cản lại.
Keng!
Chính ngay lúc mà mọi người đều nghĩ Tô Thương sẽ chết chắc, thì Tô Thương lại giơ cánh tay lên, duỗi hai ngón tay ra chặn lấy kiếm thế của Từ Nhị.
"Cái gì!"
"Không thể nào!"
Từ Nhị vô cùng kinh ngạc, lộ ra vẻ mặt khó có thể tin được, sau đó anh ta lại cố gắng ra sức muốn đánh xuống.
Nhưng hai ngón tay của Tô Thương dường như có một sức mạnh vô tận, khiến cho kiếm thế của anh ta không thể tiến lên thêm một mi li mét nào.
Sau một lúc.
Tô Thương liền búng tay một cái, thả kiếm thế của Từ Nhị ra, trong nháy mắt kiếm thế của anh ta liền tản mát khắp nơi.
Từ Nhị cũng bị liên lụy khá nặng, phun ra một ngụm máu, cơ thể bỗng nhiên bị đẩy lùi lại phía sau, sau đó liền ngã vật xuống đất, sắc mặt vô cùng nhợt nhạt.
"Tiểu lão nhị."
Sau khi đánh bại một chiêu của Từ Nhị, Tô Thương từ trên cao nhìn xuống anh ta, ánh mắt lạnh lùng uy hiếp nói: "Trước khi bản thân mình không có thực lực thì không nên đem chữ chết treo ở trên miệng, như vậy chỉ hại chính anh mà thôi!"