Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

chương 1651

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Cứ...Cứ nhẹ nhàng vậy sao."

"Tô Thương rốt cuộc là cảnh giới gì vậy, sao lại có thể đánh bại cảnh giới võ tôn dễ như đang nhấp ngụm trà vậy?"

"Võ tôn có thể sánh ngang với kết đan, Tô Thương chắc không phải là đã tấn cấp lên cảnh giới kết đan rồi chứ?"

Advertisement

"Cái này còn phải hỏi sao, chắc chắn là kết đan rồi, hơn nữa còn không phải là kết đan sơ kỳ, nhìn thực lực của anh ấy, chí ít cũng đã là kết đan trung hậu kỳ rồi nhỉ?"

"Mới chỉ nửa năm thôi, thời gian nửa năm, mà đã nhảy vượt qua một cảnh giới cao như vậy, không hổ là người được ông trời lựa chọn để khởi động cải biến giới luyện võ, xem ra anh ấy có thể trở thành niềm hy vọng của giới luyện võ chúng ta rồi."

Advertisement

"Chẳng trách anh ấy có thể khởi động giới luyện võ, xem ra tiên đoán của lão môn chủ của Thiên Cơ Môn không hề sai, người khởi động cải biến giới luyện võ sẽ là niềm hy vọng cuối cùng của giới luyện võ, sau đó sẽ dẫn dắt giới luyện võ đứng lên!"

"Tôi xin lỗi, lúc nãy tôi đã xem thường minh chủ, tôi đúng là ếch ngồi đáy giếng mà."

"Minh chủ Tô!"

"Minh chủ Tô!"

"Minh chủ Tô!"

Mọi người sau khi phản ứng lại thì thái độ đối với Tô Thương liền có sự thay đổi cực lớn.

Lúc bắt đầu, bọn họ căn bản không coi trọng Tô Thương, tất cả đều cho rằng Tô Thương sẽ thua là cái chắc, thậm chí còn nghi ngờ Tô Thương không xứng để làm minh chủ.

Nhưng bây giờ.

Ánh mắt mọi người nhìn Tô Thương tràn đầy vẻ kính sợ, vừa nhắc tới Tô Thương thì trên mặt đều lộ ra vẻ cung kính, giống như đã coi Tô Thương là minh chủ võ lâm rồi.

Kỳ thực, bọn họ có sự thay đổi thái độ lớn như vậy, cũng không thể trách bọn họ được.

Trong thời gian này, thập đại cổ tộc và cao thủ ngoại vực xâm chiếm các thế lực của giới luyện võ khắp thiên hạ.

Đối phương thực sự quá mạnh rồi, mà họ thì không có chút sức đánh trả nào, thậm chí bọn họ cũng không dám phản kháng lại, bởi vậy mới rời bỏ quê hương, chạy trốn đến núi Cửu Phong tìm sự che chở.

Bọn họ bây giờ, đã hoàn toàn mất hết hồn vía, mất hết phương hướng, đắm chìm trong bóng đêm và nỗi sợ hãi vô tận.

Vì vậy, tâm lý khinh thường kẻ yếu và coi trọng kẻ mạnh của họ sẽ được biểu hiện một cách sinh động nhất.

Lúc trước bọn họ không biết thực lực của Tô Thương, cho nên luôn coi thường Tô Thương, mỉa mai anh.

Nhưng giờ đây, sau khi biết được Tô Thương có thể nhẹ nhàng đánh bại cao thủ võ tôn, hơn nữa chỉ ở trong khoảng thời gian nửa năm, mà đã tiến bộ nhiều như vậy, thì mấy người này mới nhận thức ra được, Tô Thương thật sự chính là người mà ông trời đã chọn, là con cưng của trời đất.

Bọn họ đang rất bất lực, đang rất bàng hoàng, như đang lạc lối trong bóng tối mà Tô Thương chính là ánh sáng trong bóng tối đó, chiếu thẳng vào tim họ, trở thành tín ngưỡng của họ.

Mấy người này coi Tô Thương như là nhánh cỏ cuối cùng cứu giúp giới luyện võ, cho nên bọn họ đương nhiên sẽ rất tôn sùng Tô Thương.

Tô Thương thấy được sự thay đổi thái độ của bọn họ, nhưng anh cũng không quan tâm lắm.

Mặc kệ là giới luyện võ hay thế giới tu chân, từ trước tới nay mọi người ai cũng chỉ tôn trọng người mạnh mà vĩnh viễn coi thường kẻ yếu.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio