Chap :
Tối đó, nó mãi nghĩ về hình ảnh của Phong lúc chiều. Cậu ấy thật cool, cậu ấy cũng giúp đỡ nó như vậy. Và vì nó chưa làm gì được cho Phong, nó quyết định đem cậu em trai về cho Phong. Nó lấy đt nt cho Huy vỏn vẹn chữ : ‘’Tớ đồng ý’’ Huy rep: ‘’ Mai tớ sẽ dọn về biệt thự ^^, ngủ ngon!”
Nó đặt điện thoại xuống, mai là ‘’ ngày đó’’. Nó phải đi gặp người mà nó kính trọng nhất trên đời. Sáng, nó dậy thật sớm. Thay đồ rồi xách giỏ đi ra bến xe bus, có người từ cửa sổ đã quan sát thấy nó đi ra cổng. Ngồi trên bus, nó cứ nghe tiếng motô hoài như thể có chiếc moto nào bám theo xe bus vậy. Nó ngồi trên bus trên đó khoảng nửa tiếng rồi xuống. Ghé cửa hàng mua bó hoa và đi bộ tới khúc song. Hôm nay nó vận cây đen, váy cổ Peter pan đen, giày đen, giỏ xách đen… Nó tới sát mép bờ song và đứng đó, có cánh tay thò ra chụp nó lại.
-Này cô tính tự tử à?
-Phong? Sao cậu lại ở đây?- Nó quay lại và bất ngờ khi thấy hắn với bộ mặt hớt hải đang nhìn nó
-Quên đi! Cô đang làm trò gì thế?- Phong nạt nó
-Hả? Tớ đi thăm ba mẹ tớ mà! Hôm nay là ngày giỗ của họ! Tớ đã rắc tro của họ ở khúc song này!- Nó ngơ ngác
-Vậy à? Tui tưởng…!- Phong ngồi phịch xuống đất
-Cậu sao thế?- Nó ngơ ngác hỏi thì bất ngờ hắn ôm chầm lấy nó
-Tui tưởng cô lại bỏ tui đi như những người trước!
-Ơ ơ! Sao tớ lại bỏ cậu? Tớ chưa thực hiện xong điều kiện của cậu mà!- Nó lúng túng
-Thôi quên đi! Hôm nay là ngày giỗ của ba mẹ cô à? Chúng ta cùng chào họ nào!
-Uhm! Con chào bố mẹ! Đây là Phong bạn con, hôm nay chúng con tới thăm bố mẹ nè! Đã năm từ khi bố mẹ đi rồi nhỉ? Bố mẹ sống có tốt không? Con thì ngày nào cũng nhớ bố mẹ đấy, hức hức!- Nó nói hơi rồi khóc nức nở. Phong xoa đầu nó rồi nhìn xuống mặt nước và nói
-Chào cô chú! Cháu là bạn của Thanh! Xin cô chú hãy an lòng mà yên nghỉ, vì cháu sẽ thay mặt cô chú chăm sóc cho Thanh sau này!- Phong nói làm nó ngóc cái mặt ướt nhép lên nhìn
-Ơ! Cậu…
-Tui sẽ chăm sóc cho cô!- Phong nói
-…
-?
-Tớ…bây giờ là bạn gái của Huy!- Nói cười nhẹ
-!! Cái gì? Tại sao?
-Vì tớ muốn đưa cậu ấy về với cậu = cách giữ cậu ấy ở bên tớ, và tớ cũng sẽ luôn ở bên cậu!
-Nếu = cách đó thì tôi không cần! Cô thật ngốc nghếch! Cái con bé này! Cô đâu thích nó phải không?- Hắn la lên
-…
-Cô…khờ quá! Sao lại vì tui mà hi sinh hp của bản thân hả? Nó đâu có đáng
-Vì…vì…tớ đã biết chuyện của cậu khi còn nhỏ. Tớ muốn bù đắp cho cậu = tình yêu thương!
-Tui không cần cô thương hại! Không cần!! Cô không phải tỏ ra thương xót cho tui!- Hắn chua chát bỏ đi
-Phong à! Tớ không thương hại cậu! Vì…Tớ thích cậu… Phong!!- Nó không kiềm nổi và la lên. Hắn đứng khựng lại.
Nó đứng đó và khóc. Nó nghe tiếng chân chạy bịch bịch lại và vòng tay ôm lấy nó, không mở mắt nó cũng biết là hắn vì nó nghe được mùi thơm của hắn thoang thoảng.
-Tui cũng thích cô, à không! Anh thích em, nhỏ lùn của anh….!
-Cười đã chưa?- Hắn hỏi- Khi nào về đây? Cậu tựa vai làm tớ mỏi quá!- Hắn
-Xì!- Nó ngồi thẳng lại thì hắn lại ấn đầu nó lên vai hắn. Cả cùng đỏ mặt cười mỉm
-Chuyện làm bạn gái Huy thì sao?- Hắn hỏi
-Chỉ tháng thôi mà! Cũng là tìm hiểu thôi không phải quen chính thức đâu!- Nó nói
-Nhưng đây thì không thích đằng ấy làm vậy, từ chối đi!
-Lỡ hứa rồi mà!- Nó
-Grrr! Tớ sẽ nói với nó cậu là bạn gái tớ!
-Không! Công sức tớ bỏ ra để thuyết phục cậu ấy tan tành hết à??
- cậu đi đâu về thế? Huy về lại nhà rồi nè!- Tuấn và Đăng
-Uhm! Tớ biết rồi! Sei không qua chơi à?- Nó
-Cậu ấy có lịch diễn rồi!- Đăng
-Vất vả cho cậu ấy!- nó
-Chào Thanh!- Huy
-Uhm! Chào cậu
-Mọi người! Tớ có chuyện muốn nói!- Phong vỗ tay bôm bốp
-Ơ…ơ…!
-Chuyện gì thế?- Đồng thanh
-Bắt đầu từ hôm nay, tớ và nhỏ lùn này chính thức quen nhau. Đụng đến nhỏ này là đụng đến bổn thiếu gia đấy!- Phong dõng dạc
-Woa! Vui thế! Tiến triển lẹ nhỉ! Chúc mừng!- Tuấn và Đăng
-Huy…! Tớ xin lỗi vì…- Nó kéo Huy ra ngoài nói chuyện
-Không sao! Tớ đã biết trước điều này sẽ xảy ra mà!- Huy cười
-Cậu không giận tớ mà bỏ đi chứ?
-Tớ đã dọn về rồi! Giờ có đi cũng không đi được!- Huy
-Uhm! Cảm ơn và xin lỗi cậu! Ta quay lại phòng khách nào!- Nó quày quả đi
Còn lại mình, Huy thở dài đưa tay lên sờ trán
-Haiz, đáng lẽ họ vậy mình phải vui mới đúng chứ! Sao lại khó chịu thế này?
-Chúng ta nên tổ chức ăn mừng!- Tuấn
-Làm gì bây giờ?- Đăng
- party hoành tá tràng luôn! Mời mấy em xinh tươi đến dự!- Tuấn nói, mắt sáng rỡ
-Phiền lắm! Mắc công Thanh bị người ta ghét nữa!- Phong
-Vậy làm gì?
Suy nghĩ đăm chiêu
- Thôi để sau khi thi xong chúng ta tổ chức ra đảo chơi lần, koi như ăn mừng sự kiện luôn!- Đăng nói
- Uhm! Cũng được!
- Tớ quên nói! Tối nay công ti nhà tớ tổ chức party, người chúng ta tới đó ăn luôn thể!- Huy nói- Vì tớ và Phong phải đại diện cho bố!
- Uhm! Thanh à! Cậu chuẩn bị đầm dạ tiệc nhé!- Tuấn
- Khỏi lo! Thôi hôm nay trời mát, thay đồ ra hồ bơi bơi xí đi m.n. Xong ra vườn sau bắt sóc chơi!- Phong
- Ok!
-Đỡ này! Đỡ này! Tên đáng ghét!- Tuấn tạt nước vào hắn, Huy chỉ biết nhìn đứa mà cười, nó thì đang bơi bì bõm = cái phao con vịt
-Cậu không bơi hả Đăng?- Nó hỏi
-À cậu biết tớ vốn không thích nước mà!- Đăng cầm ly nước cam lên uống
Có đôi mắt nhìn nhau gian xảo, cả Huy, hắn và Tuấn đồng loạt kéo nhau lên chỗ Đăng ngồi.
-Hôm nay cậu có thấy nóng không Đăng?- Tuấn vờ hỏi
-Uhm cũng nóng!- Đăng thật thà
-Để bọn này giúp cậu làm mát nghen!- Huy nói
-Nào vô đi ae!- Phong vừa hô hiệu xong cả tên: Huy tay, hắn và Tuấn chân cùng đếm
-!!! Thả nào!- Và cho Đăng bay tự do xuống hồ, nước văng tung tóe
-Haha!- Nó cười
-Mát chưa?- Huy hỏi
-Grrr! Mát rồi! thằng bạn tốt bụng quá!!- Đăng nhắm tịt mắt lại la lên. Mấy chị hầu và mấy anh giúp việc xung quanh đó chỉ đứng và cười ké thôi. Quản gia Lee từ xa quan sát:
-Tốt quá rồi! Cháu làm được rồi! Cô bé à!
-Này Phong! Giờ cậu quen với Thanh rồi! Cậu không phiền nếu tớ làm như thế này chứ!- Tuấn tới chỗ nó vén tóc nó lên và mi cái vào trán nó
-Ax! Giỡn mặt tớ à? Đứng lại đó
-Hehe, giỏi thì bắt đi!!- Tuấn bỏ chạy…
Như là mơ vậy, được sống chung với bọn hắn và trở thành bạn gái của hắn. Người mà nó trước đây rất ghét nữa ^^!
-Gì vậy các cậu?- Nó ngơ ngác
-Chuẩn bị nào!- cả tên cùng nói
-Giờ mới h chiều mà h tiệc mới bắt đầu mà!- Nó
-Đi thôi!- Tuấn lôi nó đi
-Á khoan đã! Mà đăng đâu?
-Nó qua đón Linh rồi!- Hôm nay bọn tớ muốn cậu phải nổi bật nhất! Hehe!- Tuấn
Cả đưa nó tới tiệm Salon rất lớn, đẩy nó ấy chị phục vụ lôi tuột vào trong. Mấy người đó mát-xa cho nó và đắp mặt nạ cho nó. Dễ chịu quá nó ngủ thiếp đi. Lát sau mở mắt ra thấy họ dán cái miếng gì màu trắng lên chân nó và… Roẹt!! Họ lột ra làm nó hét toáng lên. Ra là wax lông chân. Hix! Đi ăn bữa tiệc thôi mà chuẩn bị kĩ vậy! Bọn họ trang điểm cho nó, đẹp nhưng hơi đậm hơn mọi ngày. Nó được chọn cái đầm dạ hội dài ngang đầu gối, màu xanh dương không tay. Để lộ phần vai trắng ngần, đầm có chiếc nơ điểm xuyến ở eo để tôn lên vòng eo nhỏ nhắn của nó. Nó bước ra thì tên kia ( Đã ăn vận sẵn sàng) đơ luôn vì không nhận ra nó nữa, nhìn lúc này nó thật trưởng thành, khác với vẻ trẻ con hàng ngày.
-Sao? Kì không?- Nó ngại ngùng hỏi
-Đẹp lắm! Đi thôi! Phong khẽ vuốt mái tóc được uốn lọn của nó rồi nhẹ nhàng dìu nó đi vì nó chưa quen mang giày cao như vậy
-Ha! Thanh! Cậu mang giầy cao gót vào nhìn cao ghê!- Tuấn trêu
-Tớ biết tớ lùn rồi! Đừng chọc tớ >”