Chap :
Tiệc đãi ở nhà hàng lớn nhất thành phố, khi cả người bước vào thì mọi con mắt trong nhà hàng dồn về phía họ. Trông bọn họ như bức tranh vậy! Bức tranh về chàng hoàng tử và cô công chúa, Phong và Huy dìu nó đi. Còn Tuấn đi sau, vào nhà hàng thì thấy Đăng và Sei đã đợi sẵn. Sei hôm nay cũng xinh wá chừng! Mái tóc buông dài, mắt xanh. Trông cô đẹp theo kiểu Âu- Á.
- cậu kia phải là con của chủ tịch Hoàng không? bọn họ đi với công chúa nào thế nhỉ?- Tiếng xầm xì bắt đầu vang lên
-Ca sĩ teen Seina kìa! Con trai tổng thống Phạm Đông Hải kìa! Hình như bọn họ hẹn hò thì phải!
-Quốc Tuấn con trai tập đoàn tài phiệt giàu thứ cả nước kìa!Woa! Sao toàn nhân vật nổi tiếng chơi với nhau không thế?
-Chào thiếu gia! Chúng tôi là công ty đối tác với ba cậu, đây là con gái tôi!- ông béo phệ tới chào hắn và Huy rồi chỉ vào đứa con gái õng ẹo đi theo sau.
-Dạ em chào anh!- Nhỏ đó tỏ ra nhỏ nhẹ
-Chẳng hay quý cô đây là…!- Ông mập chỉ vào nó
-Đây là công chúa của bọn tôi!- ae đồng thanh và tay Phong choàng sang eo nó còn Đăng thì nâng cánh tay nó lên.
-Thế à! Vậy tôi thất lễ rồi! Tôi có nghe nói cậu Phong đây có vị hôn thê rồi mà?- Ông mập đó típ tục
-Đó là quá khứ rồi! Xin mọi người đừng đồn bậy! Đi nào em!- Phong nói và kéo nó đi cực tình củm làm ông kia quê đống =]] Vốn dĩ tính mai mối con gái ông với bọn hắn vậy mà…
-Ăn đi Thanh! Đồ ăn ngon lắm!- Sei đưa nó cái dĩa không để gắp đồ ăn
-Uhm! Nhưng sao tớ thấy khó chịu sao đấy!- Nó nói
-Có lẽ cậu không quen bị người khác soi mói! Ở đây vốn dĩ luôn là thế! Rất giả tạo nên tớ và Tuấn rất ghét!- Đăng nói
-Còn Huy và Phong thì từ nhỏ đã quen với vnhững việc như thế này rồi! Nên các cậu ấy không hề e ngại trước sự châm chọc hay khiêu khích của những người đó!- Tuấn
-Trông cái cách bọn họ tiếp chuyện với khách kìa! Thật chuyên nghiệp và chững chạc!- Sei nói
-Ba mẹ bọn họ đâu? Từ đầu tới giờ tớ chưa được gặp ba mẹ họ!- Nó nói
-Họ ở bên Mỹ rất ít khi về VN, nên Phong và Huy ở VN có nhiệm vụ quản lí các chi nhánh ở VN!- Đăng
-Anh Phong! Hôm nay trông anh rất bảnh!- Mấy nhỏ con gái tiến lại gần ae hắn
-Cảm ơn!- Hắn lạnh lùng
-Anh Huy cũng thế!
-Uhm! Cám ơn m.n!- Huy ráng nặn ra nụ cười
-Tối mai nếu mấy anh rãnh mấy anh có thể ghé wa chỗ bọn em chơi!- Mấy nhỏ đó chắc mẩm bọn hắn cũng có cảm tình với mình nên tiếp.
-…
-Nãy a đi với nhỏ nào vậy? Trông không xứng với anh tí nào!- nàng chân dài bước ra, mang bộ đầm xẻ cao quyến rũ
-Cô ấy mà không xứng thì muôn đời cũng không đến lượt cô! Biến đi!- Phong gắt rồi bỏ đi
-Ơ! Em nói đúng mà fải không m.n? Fải không anh Huy!- Con nhỏ mặt dày típ
-Đây là party để các đối tác của các c.ty gặp nhau và bàn chuyện làm ăn! Không phải nơi để mấy cô nhận xét đánh giá người ta! Xin mời đi cho!- Huy tạt gáo nước lạnh vô người bọn đó
-Ơ..tụi em…tụi em!- Mấy nhỏ bủn rủn tay chân
-Muốn tự đi hay muốn tui gọi bảo vệ ‘’xách’’ ra!- Đôi mắt Huy chợt sắc lại
-Dạ..bọn em đi ngay liền ạ!- Bọn đó như sắp khóc vì thấy ánh mắt đáng sợ như muốn giết người của Huy, đã nghe danh bọn hắn từ lâu. ( vậy mà còn đi nói xấu nó trước mặt bọn hắn)
-Ăn no chưa!- Phong dịu dàng hỏi nó
-Uh rồi! Cậu tiếp khách xong rồi à?- Nó hỏi
-Uhm! Nếu cậu muốn chúng ta về trước cũng được!- Phong
-Thôi không sao! Cậu tiếp tục đi! Tớ còn Sei mà! Ơ!- Nó nhìn sang thì thấy Sei cũng đi tiếp chuyện với người ta, dù gì cũng là thiên kim đại tiểu thư danh giá! Tuấn và Đăng thì khỏi nói, cứ tiếp hết người này đến người khác mệt phờ! Cứ như người của công chúng í!
-Hì! Ta cùng về nào!- Phong dắt nó đi…
-Mình bỏ các cậu ấy về trước có ổn không?- Nó
-Không sao đâu! Bọn nó có chân cũng biết tự mò về mà!- Hắn
-Thế nào Tuấn cũng nhặng xị cả lên!- Nó
-Vậy tớ sẽ tiếp chuyện nó luôn, haha!- Hắn cười, khi hắn cười trong thật đẹp. Hút cả hồn nó vào đó!
-…
-Sao nào? Giờ mới nhận ra tớ đẹp trai à?- Hăn nhìn nó
-Ơ! – Nó bối rối quay đi
-Có cậu là không bao giờ nhận ra vẻ đẹp của tớ thôi đấy!- Phong nói
-Éc! Không phải là không nhận ra! Tại lần đầu gặp mặt để lại ấn tượng xấu quá nên nom cậu xấu luôn! Hehe
-Tới rồi vào đi!
Nó tính mở cửa vào phòng nó thì hắn chặn lại và nói
-Hình như cậu quên gì đó!- Hắn
-Quên gì là quên gì? Tớ xách đủ đồ về rồi mà!- Nó giơ cái túi xách ra
-Ngốc ạ! Là những gì mà người ta hay làm khi iu nhau í!
-Ý cậu là…!
-Phải!- Hắn từ từ đưa sát mặt nó, nó nhắm mắt lại. Nụ hôn thứ diễn ra trước cửa phòng nó, thật ấm áp và dịu dàng, cả mùi thơm quen thuộc của hắn! Hắn ôm nó và bảo:
-Ngủ ngon nhé bé ngốc của anh!
-Vâng!- Nó đưa tay siết nhẹ tay hắn
Nó vào phòng thay đồ và lấy bài ngày mai ra xem, được khoảng chừng nửa tiếng thì hắn nghe tiếng Tuấn quát um lên. Không sai với dự đoán của nó! Bó tay! Nó leo lên giường đắp chăn ngủ. Trời bbỗng đổ mưa. Đang lim dim nó nghe tiếng rất to và mở mắt ra thì thấy chung quanh nó màu đen tối thui. Sấm chớp đánh ngang làm nó khóc toáng lên, nó vốn sợ sấm chớp và bóng đêm mà!
-Thanh! Sao thế?- tên mở cửa chạy vào và thấy nó đang rúc trong bóng đêm.
-Tớ sợ…sợ lắm! Huhu- Nó lại khóc toáng lên khi có cú sấm nữa vang rền
-Bình tĩnh nào! Có bọn tớ nè! Đừng sợ nữa! Bọn tớ ở đây mà!- Hắn ôm chầm lấy nó
-Sao cúp điện thế?- Đăng nói
-Chắc sấm chớp đánh làm vỡ trụ điện trước nhà rồi, nãy tớ nghe tiếng Rầm to lắm!- Huy
-Vậy giờ phải làm sao? Thanh sợ bóng tối và sấm chớp! Sao cậu ấy chịu được? – Tuấn
-Haizz! Phong lo cho Thanh đi! Giờ đang mưa và có sấm nên không ai tới sửa được, đành đợi hết mưa vậy!- Đăng
-Ngoan nào! Nín đi!- Phong vỗ về nó
-M.n hát cho Thanh nghe đi! Cho át tiếng sấm!- Tuấn nói
-Ý kiến hay! Hát trước đi Huy!- Đăng
Và bọn hắn thay phiên nhau hát cho tới khi nó thiếp đi trong vòng tay hắn. Rồi tên cũng ngủ quên luôn và cả người nằm xếp lớp trong phòng nó
Thật là buổi tối yên bình =]]