Kiều Mộ Trạch lễ phép chào một tiếng: “Chú.”
“Ù! Nào, đến nói chuyện với chú và ba con đi.”
Kiều Mộ Trạch ngồi xuống, ánh mắt của bà Kiều nhìn về phía hắn: “Mộ Trạch, chuyện của con và Trang Noãn Noãn, con giải thích thế nào? Buổi sáng lúc mẹ gọi điện cho con, sao con không nói với mẹ, hai đứa đã ở cùng với nhau rồi?”
Ánh mắt Kiều Huy Dương có chút kinh ngạc nói: “Mộ Trạch có bạn gái?”
Ánh mắt của ba Kiều cũng nghiêm túc máy phần, nhìn về phía con trai: “Mộ Trạch, ba đã nói gì với con hả, con dâu tương lai của Kiều gia ta vẫn phải có điều kiện và gia thế, cũng không phải con tùy tiện tìm người phụ nữ nào đến đều có thể vào nhà chúng ta.”
Kiều Huy Dương lập tức làm bộ như đang nhớ lại: “Cái tên Trang Noãn Noãn này, hình như chú đã nghe được ở đâu đấy rồi, hình như cái tên này rất là quen.”
Kiều Mộ Trạch đôi mắt nhắm lại, trả lời ông ta: “Cô ấy là con gái mà vợ chồng Trang Nghiêm Minh lưu lại trên đời.”
Kiều phu nhân cũng biết vụ án này, chuyện này cũng coi như là chuyện lớn xảy ra trong công ty mấy năm này, bà có chút kinh ngạc: “Con nói Trang Noãn Noãn này, là con gái của vị giám đốc đã qua đời kia sao?”
Kiều Huy Dương giả vờ nhớ lại: “Đúng, chính là con gái của vị giám đốc kia, hình như tên là Trang Noãn Noãn, không nghĩ tới bạn gái của Mộ Trạch lại là cô ấy”
Sắc mặt của ba Kiều có chút khó coi, ông nhíu nhíu mày nói: Đối với tin vợ chồng Trang thị qua đời, năm đó chúng ta cũng vô cùng đau xót, vốn là muốn bởi thường cho bọn họ, nhưng chính bọn họ từ chối, nếu không, công ty chúng ta, cũng sẽ không bạc đãi bọn họ.”
“Nói thế nào đi nữa, chuyện này năm đó cũng bị làm rộ lên, bên ngoài vẫn luôn đồn rằng công ty chúng ta hại bọn họ, cuối cùng lấy ra bản báo cáo kết án của phía cảnh sát, mới ngăn được xảy ra chuyện này, cũng chấm dứt lời đồn.” Kiều phu nhân nói xong, ngắng đầu nhìn về phía con trai: “Mộ Trạch, mẹ không cho phép con qua lại với cô gái này.”
Kiều Huy Dương cũng thừa cơ ở một bên phụ họa nói: “Chú cũng cảm thấy Mộ Trạch không thích hợp với cô ấy, cô gái Trang Noãn Noãn này chắc chắn là có mục đích khác! Cô ấy nếu là biết thân phận của cháu, chẳng lẽ không có chút oán hận nào với cháu hay sao?”
Ánh mắt của Kiều Mộ Trạch đánh giá sắc mặt của ba mình, sắc mặt của ba Kiều ủ rột, trong lòng anh hơi ngắn ra, vì sao ba cũng phản đối như vậy.
“Có chuyện con muốn nói với mọi người, năm đó vợ chồng Trang Nghiêm Minh cũng không phải là tự sát, mà là bị ép tự sát.” Giọng nói chắc chắn của Kiều Mộ Trạch nói xong.
Đáy mắt của Kiều Huy Dương lóe lên một vệt chấn kinh, nhưng mà, rất nhanh ông ta liền phản bác lại một câu: “Mộ Trạch, cháu đang nói gì vậy? Bọn họ rõ ràng là chết do tự sát, từ đâu có cách nói bị ép tự sát chứ?”
Ánh mát ba Kiều và Kiều phu nhân cũng kinh ngạc nhìn qua, Kiều phu nhân vội hỏi: “Con trai, con nói gì?”
Kiều Mộ Trạch cũng không muốn giấu diếm, anh trầm tĩnh nói: “Gần đây con và Trang Noãn Noãn cùng một nhau về lại khách sạn mà năm đó Trang Nghiêm Minh xảy ra chuyện, Trang Noãn Noãn nói cho con biết chuyện, năm đó trong đoạn thời gian mà ba mẹ cô ấy tự sát, cô ấy ở trong nước bị người khác chuốc thuốc mê làm cho hôn mê, trong lúc đó cô ấy mắt tích tiếng, mà trong tiếng này, chính là thời gian mà vợ chồng Trang Nghiêm Minh tự sát.”
Đáy mắt Kiều Huy Dương hiện lên một vệt kinh hoảng chột dạ, ông ta không nghĩ tới Kiều Mộ Trạch và Trang Noãn Noãn vậy mà lại biết được nhiều chuyện như vậy.
Đáy mắt ba Kiều cũng lóe ra chấn kinh: “Con nói gì? Con có chứng cứ gì chứng minh hay không?”
“Chứng cứ đương nhiên là rất nhiều, bởi vì chuyện Trang Noãn Noãn ngắt xỉiu được đưa đến bệnh viện, lúc ấy thầy trò cả lớp của cô ấy đều có thể làm chứng, mà nguyên nhân có thể khiến cho vợ chồng Trang Nghiêm Minh tự sát là, lúc ấy bọn họ đang gọi điện video với bọn bắt cóc, trong video là Trang Noãn Noãn đang hôn mê không chút năng lực phản kháng nào, tình huống lúc đó có hai loại, không phải vợ chồng Trang Nghiêm Minh ngay lập tức tự sát, thì chính là con gái của bọn họ ở trước mặt họ bị đối xử tàn nhẫn.”
Hốc mắt Kiều phu nhân ẩm ướt: “Tại sao có thể xảy ra chuyện như vậy? Là ai làm? Ai lại dùng cách như vậy để ép một đôi vợ chồng tự sát?”
Ánh mắt Kiều Mộ Trạch tỉnh táo như thường: “Nguyên nhân trong đó con vẫn chưa tra rõ, nhưng mà, con và Trang Noãn Noãn vẫn đang tiếp tục tra, chuyện năm đó sớm muộn cũng sẽ được phơi bày ra.”
Ánh mắt của ba Kiều trầm xuống, ông đột nhiên vỗ bàn nói: “Mộ Trạch, đừng kiếm chuyện nữa, bây giờ con chỉ cần quản lý tốt công ty là được rồi, những chuyện khác không cần phải tốn sức điều tra nữa.”
Ánh mắt của Kiều Mộ Trạch bỗng nhiên kinh ngạc mất mấy giây, Kiều Huy Dương ở một bên lập khuyên can nói: “Mộ Trạch, nghe lời ba cháu đi, chuyện đã qua, thì hãy để cho nó qua đi! Loại chuyện này không có ý nghĩa gì đâu.”
“Đối với mọi người đến nói, có lẽ chuyện này là không có ý nghĩa, nhưng đối với Trang Noãn Noãn, đây là sự thật mà cô ấy muốn dùng cả đời để điều tra.” Kiều Mộ Trạch bình tĩnh lên tiếng.
Ba Kiều ánh mắt cảnh cáo nhìn qua, mang theo một tia uy áp của người ba: “Mộ Trạch, ba đã nói rồi, đừng điều tra chuyện này nữa, nếu con đã quen biết với Trang Noãn Noãn, liền đưa số tiền bồi thường chuyện năm đó cho nó, sau này cũng không cần phải gặp lại người của Trang gia nữa.”
Đáy mắt Kiều Huy Dương lóe lên vẻ gian sảo, ông ta nhìn về phía Kiều Mộ Trạch, phát hiện trong ánh mắt của Kiều Mộ Trạch hiện lên một vòng phức tạp, khóe miệng của ông ta lập lập tức không dấu vết nhếch lên một chút. Xem ra đã nhiều năm như vậy, năm đó anh trai không truy cứu chuyện này, bây giờ, anh ấy vẫn như cũ muốn bảo vệ người em trai này.