Chương 5198 Mấy đứa nhỏ ồn ào ầm ï trên bàn ăn, ông cụ Quan lại cười hiền từ nhìn bọn chúng, chỉ cảm thấy cuộc sống đúng là vô cùng hạnh phúc. Trong lúc đã ăn sắp xong, Khúc Thương Ly bỗng buông đũa xuống, biểu cảm vô cùng nghiêm túc nói: “Bây giờ mọi người ăn cũng sắp xong rồi nhỉ, bây giờ tôi có một chuyện vô cùng quan trọng muốn tuyên bố với mọi người.” Khi nghe Khúc Thương Ly nói, mọi người cùng liếc mắt nhìn về phía anh ta. Tống Chỉ Manh lại càng nhanh chóng bỏ đũa xuống. Cô ấy nhìn Khúc Thương Ly với vẻ mặt rất nghiêm túc, không biết anh ta định tuyên bố chuyện gì. Hơn nữa nhìn vẻ mặt nghiêm túc của anh ta thì chắc chắn là chuyện này vô cùng quan trọng. Đối mặt với ánh mắt của mọi người, ngay cả ánh mắt của Tống Chỉ Manh cũng có vẻ tò mò. Có vẻ như mọi người đều đang đợi Khúc Thương Ly lên tiếng. Cũng đúng lúc đó, chỉ thấy Khúc Thương Ly hăng giọng một cái. Anh ta vô cùng nghiêm túc và trang trọng nói rất chắc chắn, từng câu từng chữ nói: “Tháng sau tôi và Chỉ Manh sẽ tổ chức hôn lễ, mong là lúc đó tất cả mọi người có thể đến tham gia.” “Ôi trời ơi!” Tô Lam ngồi bên cạnh không nhịn được vui mừng hô lên một tiếng. Tô Lam nhanh chóng quay đầu nhìn về phía Tống Chỉ Manh, không nhịn được nói lời chúc mừng: “Chị Chỉ Manh, chúc mừng hai người! Thật tốt quá, thật tốt quá, cuối cùng hai người cũng đã làm đám cưới rồi.” Nhưng mà khác với vẻ mặt vui mừng của mọi người, lúc này biểu cảm của Tống Chỉ Manh lại cứ như là đờ ra. Cô ấy dùng sức chớp mắt thật mạnh, thậm chí còn nhéo mặt mình một cái. Đau, hơn nữa còn rất đau. Cô ấy không dám tin, tất cả mọi chuyện cứ như là một giấc mơ vậy. Tô Lam nhìn thấy cô ấy như vậy, vội vàng dùng cùi chỏ đầy cô ấy, giả vờ tinh ranh nói: “Chị Chỉ Manh, dù sao chị cũng phải có phản ứng gì đi chứ? Anh Khúc đã tuyên bố trước mặt mọi người là tháng sau hai người kết hôn rồi, sao chị lại không có bất cứ cảm giác gì như vậy chứ?” Sau khi bị Tô Lam đẩy hai cái, lúc này Tống Chỉ Manh cuối cùng cũng đã lấy lại tỉnh thần. Vẻ mặt cô ấy vẫn ngẩn ra như cũ, quay đầu nhìn Khúc Thương Ly, ngay cả câu nói cũng có vẻ hơi lắp bắp: “Anh… anh vừa nói gì?” Khúc Thương Ly thẳng thắn trực tiếp đứng lên. Anh ta từ từ đi đến bên cạnh Tống Chỉ Manh, nắm lấy tay cô trực tiếp kéo cô lên khỏi ghế. Khúc Thương Ly rất cao, gần như là cao hơn Tống Chỉ Manh một cái đầu. Lúc này hai người họ, một người cúi đầu, một người ngẩng đầu, cứ bốn mắt nhìn nhau như vậy. Tống Chỉ Manh nhìn người đàn ông cao lớn và vô cùng đẹp trai trước mặt, nhìn thắng vào ánh mắt vô cùng thâm tình kia, chỉ cảm thấy đầu óc của mình trống rồng. “Anh vừa nói, tháng sau chúng ta sẽ †ổ chức hôn lễ, anh muốn tuyên bố với toàn thế giới, em là người phụ nữ của Khúc Thương Ly anh.” Anh muốn tuyên bố với cả thế giới, em là người phụ nữ của anh…