Chương
Đám bác sĩ và y tá giống như vừa rồi, nhanh như chớp rời khỏi căn phòng này.
Quan Triều Viễn thở dài một hồi, đột nhiên nhớ tới Dạ Bân dường như từng nói tới từ này.
Anh lập tức gọi điện cho Dạ Bân.
Điện thoại hồi lâu mới kết nối, Quan Triều Viễn nghe thấy tiếng Dạ Bân thở phì phò từ bên kia truyền tới, vừa nghe liền biết cậu ta đang làm gì.
“Nói nhanh, đang bận!”
“Ông dừng lại cho tôi!”
“Tôi dừng lại, cậu hài lòng, phụ nữ người ta vừa ý sao?
Cậu cũng quá không thương hoa tiếc ngọc rồi!”
“ĐMI Dạ Bân, ông cho tôi năm phút!”
Đầu dây bên kia chửi thê một câu, tiếng thở dốc cũng nhẹ đi không ít: “Có gì nói mau”
“Phụ nữ đau bụng kinh thì làm thế nào?” Quan Triều Viễn bình tĩnh nói, ánh mắt vẫn luôn dừng trên khuôn mặt Tô Lam.
“Cái gì?” Dạ Bân cho rằng bản thân nghe nhầm rồi, anh nhìn lại số điện thoại, đúng là Quan Triều Viễn gọi tới!
“ĐM ông bớt nói nhảm với tôi! Tôi nhớ là trước đây ông từng nói với tôi, người phụ nữ của tôi đến kì sinh lý, đau bụng, làm thế nào?”
“ĐMI” Dạ Bân ngạc nhiên đến mức cằm sắp rơi xuống đất: “Quan Triều Viễn, Quan Triều Viễn, ông..”
“Nói nhanh lên, giờ ông không thương hoa tiếc ngọc nữa à?”
Dạ Bân tỉnh táo lại: “Cho cô ấy uống chút nước ấm, ôm cô ấy, xoa bụng, chú ý, nhẹ chút, ông khỏe như thế, cẩn thận ấn lòi ạng cô ấy raI”
“Chỉ như thế?”
“Đúng vậy! Ông còn nghỉ ngờ tôi?”
“Cút đi!” Quan Triều Viễn ngắt máy.
Sau khi ngắt máy, Dạ Bân nào còn tâm tình tiếp tục chiến đấu, cảm thấy anh ngày càng không quen Quan Triều Viễn rồi, từ sau khi Quan Triều Viễn phá thân xử nam, dường như ngày càng đi xa trên con đường anh không thể lường được…
Nam thần vốn cấm dục đâu rồi?
Trong gian phòng có chuẩn bị nước nóng cho anh, không chỉ nước nóng mà trà nóng, cà phê, các loại nước uống, cứ cần là có.
Anh vốn nghĩ cho Tô Lam uống ít nước ấm, nhưng Tô Lam cứ kêu “đau” mãi, làm thế nào cũng không chịu mở miệng.
Nghĩ một hồi, anh ngậm nước trong miệng, sau đó hôn lên môi Tô Lam.
Thấy cổ họng Tô Lam khẽ động, Quan Triều Viễn liền mừng đến phát điên, cách này quả nhiên có tác dụng.
Quả nhiên anh là người đàn ông thông minh nhất trên thế giới này!
Quay đi quay lại bón cho cô vài lần, Quan Triều Viễn liền lên giường, vừa chui vào chăn, tay liền chạm vào bụng dưới của Tô Lam.
Tô Lam cong người như con tôm.
Tay anh lạnh quá.