Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con

chương 1180

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Hai người trở lại bàn ăn.

“Cô Lý, gần đây có phải cô không ăn được đồ dầu mỡ không, hay là tôi bảo nhà bếp đổi cho cô mấy món thanh đạm? Nấu chút vằn thắn được không?”

“Được ạ được ạ.”

“Tôi nấu cho cô vậy.”

Tô Lạc Ly đích thân xuống bếp nấu một bát vằn thắn nhỏ cho Lý Như Kiều, đồng thời lấy một ít cam trong bếp đặt lên bàn.

“Cam này không tệ, cô ăn thử đi.”

Lý Như Kiều trực tiếp cầm một miếng đã bóc vỏ nhét vào trong miệng, hơi lạnh, còn chua chua ngọt ngọt, vô cùng thoải mái.

“Ngon quá!”

“Nếu thấy ngon thì cô ăn nhiều vào, cam này hơi chua, tôi không thích ăn.”

“Chua à? Tôi thấy rất vừa miệng!” Lý Như Kiều ăn rất ngon lành.

“Cô Lý, cô buồn nôn mấy ngày rồi? Nếu như cảm thấy không khỏe thì đừng kéo dài, đừng cho rằng mình còn trẻ mà tùy ý phung phí sức khỏe của mình.” Tô Lạc Ly vừa ăn vừa nói.

“Đã mấy ngày rồi, có lẽ là do chuyển mùa, khẩu vị không tốt, cộng thêm đồ ăn hơi dầu mỡ, chắc sẽ không có vấn đề gì đâu nhỉ?”

Lý Như Kiều vừa nhìn Tô Lạc Ly vừa bóc cam.

“Như vậy thì cũng không nghiêm trọng lắm đâu, ngoài buồn nôn vào buổi sáng còn có triệu chứng nào khác không?” Tô Lạc Ly giả vờ thản nhiên hỏi.

“Hừm…” Lý Như Kiều vừa ăn cam vừa suy nghĩ, “Tôi luôn cảm thấy buồn ngủ, buổi sáng dậy rất muộn, buổi trưa vẫn còn phải ngủ trưa nữa, luôn cảm thấy mệt mỏi, không có tinh thần.”

“Vậy thì… cô Lý, kỳ kinh nguyệt lẫn trước của cô là khi nào?”

Con ngươi của Lý Như Kiều đảo qua đảo lại.

“Tôi không nhớ, tôi không bao giờ nhớ, chu kỳ kinh nguyệt của tôi cũng không chính xác, lần nào đến tôi mới đối phó. Tôi nhớ rồi, trong thời gian hai người đi hưởng trăng mật đều không có, không đúng không đúng, hình như kể từ khi tôi đến đây ở thì chưa có lần nào.”

Vậy chẳng phải là một tháng rồi sao?

Cô gái Lý Như Kiều này lớn lên giữa đám đàn ông, đương nhiên Giản Ngọc không thể dạy cô ta về phương diện này được, sợ rằng thậm chí cô ta còn không biết kinh nguyệt không đều là như thế nào, càng không biết phải nhớ chu kỳ kinh nguyệt của mình.

“Cô Lý, hôm nay tôi đưa cô đến bệnh viện kiểm tra xem sao, cô yên tâm đi, là bệnh viện riêng của nhà chúng tôi, sẽ không có chuyện gì đâu.”

Lý Như Kiều trợn mắt nhìn Tô Lạc Ly, “Chị Lạc Ly, sẽ không nghiêm trọng chứ?”

“Không phải, kiểm tra cho yên tâm thôi, cô là khách của nhà chúng tôi, nếu như sức khỏe của cô không tốt thì đương nhiên tôi phải đưa cô đi kiểm tra rồi. Đây cũng là chịu trách nhiệm với anh mà.”

“Ồ, là vậy à, được thôi!”

Vào buổi chiều, Tô Lạc Ly đưa Lý Như Kiều đến bệnh viện Q.M và nhờ Chung Vũ Lăng khám cho cô ta.

Lý Như Kiều nhìn xung quanh bên ngoài, Tô Lạc Ly đi theo Chung Vũ Lăng đến phòng làm việc.

“Bác sĩ Chung, sao rồi?”

“Thưa mợ, cô gái này là gì của mợ?”

Tô Lạc Ly vội vàng cười, “Là một người bạn rất tốt của tôi, bác sĩ Chung, bà cứ nói đi không sao đâu.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio