Chương
Cô vừa ra ngoài, Phó Thanh Viên đã phát hiện ra, anh ta yên lặng giúp cô che tất cả camera giám sát lại.
Nhìn theo điểm đỏ đang di chuyển trên bản đồ, vậy mà lại hướng về phía hội quán Đà Nẵng.
Hội quán Đà Nẵng là hội sở xa hoa nhất ở Đà Nẵng, đã bị người của Công ty Nhật Kinh bao trọn rồi.
Bên trong có rất nhiều bẫy rập, bảo vệ cũng rất cao cấp, cô đến chỗ đó làm gì?
Trong lòng Phó Thanh Viên có chút lo lắng, cậu ta vội vàng xâm nhập vào hệ thống an toàn của hội quán. ‘ Vừa xâm nhập vào, cậu ta đã gặp phải bức tường lửa.
Đây không phải do hội quán thiết lập, mà là do người của Công ty Nhật Kinh tạo ra.
Cho dù là cậu ta, cũng phải phí chút thời gian mới phá giải được.
Mắt thấy điểm đỏ trên bản đồ càng ngày càng đến gần hội quán, trán cậu ta đổ đầy mồ hôi, cuối vùng vào giây phút khi Diệu Miêu nhảy lên tường, cậu ta đã thành công phá giải được.
Lúc đến nơi Diệu Miêu đã bật thiết bị nhiễu sóng, để quấy nhiều tín hiệu.
Cô nhảy lên bức tường phát hiện ra còi báo động không vang lên, trong lòng còn có chút âm thâm đắc ý.
Cô muốn biết người phụ nữ Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử kia rốt cuộc lợi hại đến mức nào, vậy mà lại có thể khiến Hứa Trúc Linh buồn rầu như thế.
Chủ nhân đã nói, chuyện của Hứa Trúc Linh cũng chính là chuyện của cô.
Cô có thể hết, nhưng không thể để Hứa Trúc Linh xảy ra chuyện gì.
Cô chỉ đến đây tìm hiểu thôi, có lẽ không có nguy hiểm gì đâu.
Huống hồ cô cũng có năng lực không nhỏ, cho dù bị phát hiện cũng có thể an toàn thoát ra.
Cô không biết Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử ở phòng nào, chỉ có thể cẩn thận tìm kiếm.
Điểm đỏ trong đồng hồ chợt lóe lên, có thể dựa vào đó để tìm người.
Tầng một có rất nhiều bảo vệ, vô số điểm đỏ chẳng chịt.
Cô lợi dụng trời tối, bò theo ống nước bên ngoài bức tường.
Lúc bò ra ngoài, cô không cẩn thận lọt vào ống kính camera giám sát bên dưới, nhưng lại không bị bất cứ kẻ nào chú ý đến.
Cô cảm thấy có chút kỳ quái, chẳng lẽ là do đối phương cố ý.
Cô nhìn thấy một căn phòng trên tầng ba chỉ có một bóng người, thì lập tức bò vào qua cửa sổ hành lang tâng ba.
Lúc cô đang chuẩn bị chui qua cửa sổ, bước vào hành lang, không ngờ lại nghe thấy tiếng còi báo động truyền tới.
“Không xong rồi, có người xâm nhập tường lửa.”
“Có người vào trong hội quán, bảo vệ cô chủ!”
Ngay lập tức tất cả đám bảo vệ đều ào ào xông ra ngoài.
Diệu Miêu nhíu mày, không dám chần chờ, lập tức chạy trốn.
Nhưng không còn kịp nữa rồi, bên dưới lầu tất cả đều là người, bọn họ đang cầm súng chĩa thẳng vào cô.
Mặc dù cô có mặc áo chống đạn, nhưng không thể bảo vệ được chân tay, chỉ sợ hôm nay sẽ phải trở thành mục tiêu sống.
Cô bị vây quanh ở bãi cỏ trong tâng một, cuối cùng cũng được nhìn thấy Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử rốt cuộc là thân thánh phương nào như ý nguyện.
Diệu Miêu tự nhận vẻ ngoài của mình cũng đẹp đến mức khiến đàn ông nhìn qua là đổ gục, nhưng bây giờ khi cô nhìn thấy Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử, vậy mà cô lại giật mình.