Chương
Thậm chí, một giây trước còn nhìn chằm chằm ảnh chụp của cô nhưng giây tiếp theo trong đầu trống không, thậm chí ngay cả hình dáng cũng không nhớ nổi.
Nguyên Doanh nói anh là triệu chứng tích tụ trong lòng sau phẫu thuật, bởi vì mất vợ thật sự là vô cùng đau khổ, cho nên đại não hình thành ý thức tự bảo vệ mình.
Loại bỏ tất cả ngọn nguồn tổn thương hệ thống thần kinh, ngọn nguồn này chính là người phụ nữ này.
Anh không nhớ được dáng vẻ của Hứa Trúc Linh nhưng lại điều tra rõ ràng lai lịch của cô.
Ban đầu khi họ gặp nhau, Hứa Trúc Linh chẳng qua chỉ là cô con gái nhỏ không được nuông chiều của một gia đình bình dân, bản lĩnh gì cũng không có, cao số đề sẽ không, cũng không biết tính thuế suất, còn đặc biệt thích ăn.
Học bốn năm kinh tế tài chính chuyên nghiệp, sau khi tốt nghiệp lại | làm một đầu bếp.
Ngẫm lại cũng cảm thấy đau đầu.
Lúc trước rốt cuộc là anh bị mù như nào mà tìm một cô vợ nhỏ môn không đăng hộ không đối, lại còn thiếu đầu óc như vậy?
Thậm chí…
Còn ăn vô cùng tốt, zalo của anh vậy mà theo dõi hội viên trên cửa hàng gia đình, thậm chí bên trong mỗi cái đều vọt tiền.
Đi đến chỗ nào, điện thoại đều tự động kết nối với wifi của quán ăn, anh dám khẳng định, điện thoại của anh chắc chăn bị người phụ nữ này thường xuyên chơi.
Điện thoại của anh chắc chắn có văn kiện bí mật, thế nhưng cũng không thiết lập mật khẩu.
Bản thân trước kia bị người mê hoặc sao? Sao lại dung túng mọi cách, nuông chiều với một cô gái nhỏ như vậy?
Người khác nhìn dáng vẻ hiện tại của anh đều cảm thấy anh hiện tại điên rồi, nhưng anh lại cảm thấy bản thân trước kia điên rồi!
Trong toàn biệt thự, đồ vật về Hứa Trúc Linh đều bị nhà họ Quý dọn đi rồi, anh chỉ có thể tìm thấy ảnh chụp bài báo trước kia. Anh rất muốn hiểu về người phụ nữ này, thế nhưng sau khi xem xong bài báo này, trong đầu giống như xuất hiện một cục tẩy, xóa một chút ký ức của anh.
Mỗi lần anh đều không nhớ được bọn họ đã từng đi nơi nào, để lại dấu vết gì, tham gia cuộc phỏng vấn gì, tham dự những hoạt động gì.
Ấn tượng về Hứa Trúc Linh vẫn dừng lại ở chỗ cô là con gái thứ hai nhà họ Hứa, cuối cùng lại thành cháu gái lưu lạc bên ngoài của nhà họ Quý.
Vợ của anh là học kinh tế tài chính nhưng lại không thích quản sổ sách, vô cùng nhiệt tình yêu thích việc bếp núc.
Nhưng… những thứ này không còn liên quan gì đến anh nữa, nếu đã quên thì phải quên hết đi.
Cô đã chết nhưng mình vẫn còn sống.
Bất kì ai đụng chạm tới đều sẽ không có kết cục tốt!
Cố Thành Trung liếc mắt, ký ức trong đầu về Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử ngược lại rõ ràng hơn Hứa Trúc Linh, người phụ nữ tồn tại với vẻ đẹp và trí tuệ, thế nhưng… Quá mức thông minh, có ý định đùa bốn mình trong lòng bàn tay, biến anh thành chiến lợi phẩm của mình.
Người phụ nữ như vậy cũng không phải là người phụ nữ tốt gì.
Cố Thành Trung tới tập đoàn trước xử lý công việc trong ngày, phát hiện trước đây bản thân để lại quá nhiều lỗ hổng.
Điểm vốn nên kìm hãm công ty Nhật Kinh dừng lại cũng không nắm chắc được liền định buông tay, tập đoàn Cố Linh khẳng định thiếu máu cũng không lấy được quyền kinh tế thủ đô vốn nên lấy được.
Sau này chắc chắn sẽ bị công ty Nhật Kinh trả thù.