Chương
“Không sao, tôi ra ngoài chơi một tiếng rồi về, dù sao cũng đang mang mặt nạ da người, không ai nhận ra tôi đâu, ông yên tâm. Huống hồ, mặt của tôi bây giờ bình thường như vậy, đến đám người đó còn tìm không ra, đồ móng heo kia làm sao có thể nhớ tôi chứ?”.
“Nhưng mà?”.
“Được rồi không nói nữa, tôi đi chơi nhé!”
Cô lập tức ngắt điện thoại, căn bản là không để cho Gordon nói thêm lời nào nữa.
Gordon thở dài một tiếng, ông thật sự vui khi thấy Hứa Trúc Linh có thể sống lại.
Lúc đầu cậu Diên đưa cô đến chỗ ông, cô còn chưa quên hết mọi thứ, trên mặt đều là một nét bi thương.
Phụ nữ mang thai căn bản không nên cầm dao, nhưng mà tâm tình của cô lại có chút bất thường, cậu Diên sợ cô trước khi sinh làm ra chuyện gì bất trắc, nên vân để cho cô muốn làm gì thì làm.
Cậu Diên còn cùng với Phó Bình Sinh kí một cam kết, đảm bảo bản thân sẽ không tiết lộ mọi chuyện, nửa chữ cũng không.
Hứa Trúc Linh ở chỗ ông một tháng trời, đột nhiên hôn mê bất tỉnh.
Bệnh viện nói tâm tình thai phụ không tốt, nếu không điều chỉnh tâm tình, sợ là khó mà giữ được cả mẹ lẫn con.
Cậu Diên dường như đã nghe ngóng được gì từ Hứa Trúc Linh, ông bỏ mặc hết tất cả, đem Hứa Trúc Linh đi mất nửa tháng.
Lần này trở lại, so với trước Hứa Trúc Linh đúng thật là không giống.
Cô giống như là trở thành một người khác vậy, sáng sủa hoạt bát, rõ ràng trong bụng còn có thêm một đứa nhỏ, nhưng nhìn tổng thể thì lại chẳng khác gì những thiếu nữ mười tám bình thường.
Cô có thể ăn uống khỏe mạnh, chơi tốt ngủ cũng tốt, bụng to như vậy mà vẫn tràn đầy sức sống.
Thức ăn của cô ăn vào cũng không còn thấy đắng nữa, mà ngược lại còn ăn rất ngon miệng.
Cô cứ như được hồi sinh lại vậy.
Cô không biết bản thân mình tên gì, có quá khứ như thế nào, nhưng mà nhắc tới Cố Thành Trung, sắc mặt cô cũng không còn kích động như trước nữa, cứ giống như là nhắc tới một người xa lạ, thậm chí còn lộ ra vẻ mặt không hài lòng.
cô suốt ngày luôn miệng nói Cố Thành Trung là tra nam, nhưng khi ông và Phó Bình Sinh hỏi cô rốt cuộc anh tra ở chỗ nào, cô liền không nói nên lời.
Lâu dần, bọn họ cũng không tra hỏi nữa, chỉ cần cô vui, tiếp tục sống tốt là được rồi.
Còn về duyên phận của hai người, ai cũng không ép buộc.
Gordon cũng không dám nói cho cậu Diên chuyện này, sợ ông nổi trận lôi đình.
Mà Hứa Trúc Linh với cái tên mới, chen vào vũ hội mặt nạ.
Cô bây giờ tên là Anie.
Mặc dù không có bạn nhảy, nhưng cô nhảy một mình cũng rất vui vẻ, sau đó có người chủ động mời cô, cô cũng không hề từ chối.
Lúc mà cô đang vui vẻ nhảy nhót, chợt thấy bóng dáng một người cao lớn tiến vào sàn nhảy, ngó nghiêng xung quanh tìm gì đó.
Tim cô bỗng run lên, anh ta sao có thể tới đây? Lẽ nào là đến tìm mình tính sổ sao?