Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

chương 2332

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

“Tôi sẽ không nhận lại ông ấy, có một số sai lầm sẽ phải trả giá băng cả cuộc đời, dù có chết rồi cũng sẽ không tha thứ. Tôi cũng sẽ không nhận lại Trúc Linh, bây giờ cuộc sống của con bé rất tốt, con bé tốt hơn là khi không có người bố người mẹ này.”

“Nhưng mà, Cố Thành Trung sắp tái hôn với Trúc Linh, sư mẫu không tham gia vào thời điểm quan trọng như vậy sao?”

“Không tham gia, tôi biết rằng con bé đang hạnh phúc. Cậu cũng đã báo thù xong cho thầy của mình rồi, không cần phải đi theo tôi nữa. Hai mẹ con cậu đều đã giúp đỡ tôi được rất nhiều rồi, bà ấy bảo vệ Trúc Linh, còn cậu cũng đi theo Sói đêm nhiều năm như vậy, bây giờ hai người cũng nên có cuộc sống riêng của mình rồi.”

“Đột nhiên cảm thấy … không có ai đi theo, có chút cô đơn.”

Ký Thiên Minh sờ sờ mũi, anh ta nghĩ đến câu nói của Dương Nguyệt, bản thân vốn dĩ là một ngôi sao đơn độc, xem ra thật sự rất đúng, cuối cùng cũng không giữ lại được gì.

Dương Nguyệt…

Có thể giữ lại được không?

“Trò hề này đã đến lúc hạ màn rồi, ân oán hận thù đời trước cũng đã kết thúc rồi, tiếp theo đây là chiến trường của tuổi trẻ các người. Hãy sống thật tốt, ngày còn dài, hãy trân trọng người trước mặt.” Bách Niên Nhược Lan quay người rời đi, bước chân có hơi loạng choạng.

Một khi Ayako Nikkeikawa và Phó Minh Nam chết, Cố Thành Trung cũng không cần ở trong bệnh viện tâm thân nữa, sau khi ra ngoài sẽ tiếp tục tiếp quản tập đoàn Cố Linh.

Hứa Trúc Linh cũng lấy lại thân phận của mình, đây cũng coi là một điều đáng mừng cho tất cả mọi người.

Cố Thành Trung bắt đầu lên kế hoạch cho đám cưới của mình với Hứa Trúc Linh, nhưng trước đó anh phải đến London một chuyến để đón cục bột nhỏ trở về.

Cậu bé có thể chất yếu ớt, phải nằm trong lồng ấp từ khi lọt lòng, đến tận bây giờ vẫn không thể sống thiếu sự chăm sóc của bác sĩ.

Trong thời gian ở cữ, cơ thể của cô vân chưa hồi phục hoàn toàn nên cô bị thiếu sữa, vì thế cậu bé vẫn luôn nhờ vú nuôi chăm sóc.

Đứa nhỏ đang ở trong bệnh viện, cũng không cần phải trông chừng một mình cả đêm, vì vậy cô đã trở về Đà Nẵng trong thời gian đó.

Hiện giờ đứa nhỏ đã ổn định, không có gì bất thường và có thể được đưa về nhà chăm sóc bình thường.

Vừa đến sân bay, họ đã đụng phải đoàn xe của Kettering, Kettering xuống xe từ sớm, khi nhìn thấy Hứa Trúc Linh, cậu ấy đã sải bước và nhiệt tình ôm lấy cô.

“Cũng may là cô không sao, tôi vân luôn lo lắng cho cô. Bây giờ nhìn thấy cô còn nguyên vẹn, lòng tôi cũng coi như là yên tâm rồi.”

“Không những không sao, tôi còn mập mạp hơn đây này!”

Hứa Trúc Linh cười nói.

Hai người họ chưa kịp nói chuyện được mấy câu thì đã bị người kia lôi đi.

Cố Thành Trung có chút không thoải mái, trực tiếp độc đoán ôm cô vào lòng, như thế anh đang công bố thân phận của mình.

“Ở chỗ đông đúc như vậy, mọi người đều theo dõi đấy, dù sao thì cô ấy cũng là vợ của tôi, chú ý hình tượng một chút, đừng làm khó các phóng viên xung quanh, kẻo họ viết bậy bạ”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio