Chương
“Không biết cậu có coi tôi là anh em không, nhưng ở trong lòng tôi, cậu là anh em của tôi, là người nhà của vợ tôi, chỉ cần cậu muốn, chúng tôi lúc nào cũng ở đây, Gố Thành Trung tôi cũng tuyệt đối không hai lời, sẽ không lùi bước.”
Diên nghe được âm thanh trâm trâm của anh, khóe miệng cong lên một nụ cười thoải mái.
Mặc dù anh ta mất đi người mình yêu, nhưng lại nhận được một cô em gái và một người anh em, như vậy xem ra, bản thân hình như còn được lời.
“Được, vậy tôi cũng không khách khí với anh nữa, có yêu cầu gì tôi sẽ bảo anh hỗ trợ.”
“Nên vậy, bây giờ tôi liền liên hệ với công ty Nhật Kinh.”
Lúc anh chuẩn bị cúp điện thoại, không nghĩ tới Diên lại nói.
“Thật ra thì, ở trong lòng tôi cũng đã sớm coi anh là anh em, là đối thủ nhưng chúng ta hiểu rõ về nhau, sở dĩ, tôi luôn dây dưa không buông với Trúc Linh, có lẽ… tôi không muốn nhận thua với anh Ni thôi.
“Chúng ta đều thua, Trúc Linh mới là người thắng lớn nhất.”
“Cố Thành Trung… nếu như tôi làm ra chuyện gì có lôi với anh, anh sẽ tha thứ cho tôi chứ?”
Anh ta nghĩ đến sự việc Tân Tây Á, đến nay vân canh cánh ở trong lòng, không biết nên mở lời với vợ chồng bọn họ như thế nào.
“Vậy phải xem đó là chuyện gì, chẳng lẽ cậu còn chưa từ bỏ ý định với Trúc Linh à?”
“Cái này còn không đến mức như vậy, thôi vậy, sau này lại nói đi, tôi cúp trước.”
Cuối cùng anh ta vẫn không có dũng khí nói ra, vội vã cúp điện thoại.
Điện thoại vừa tắt, bên trong nhà cũng im lặng như tờ, chỉ có lương tâm không yên ổn của bản thân vần đang nhảy nhót.
Hôm sau, Cố Thành Trung liền chủ động liên lạc với Yasui Yuuzora bàn chuyện hợp tác, hai tập đoàn mua bán qua lại, không có chiếm đoạt lợi ích của công ty Nhật Kinh, chỉ đưa ra một yêu cầu nhỏ, phải để cho Nikkyo Risa tự mình đến.
Anh nói là coi trọng mặt mũi của Risa, mới không so đo với công ty Nhật kinh, cũng muốn nhân cơ hội này cùng bạn tốt ôn lại chuyện cũ.
Yasui Yuuzora lập tức đồng ý, nhưng lại sợ tiếp đón Diên không chu đáo, dù sao còn chưa bàn chuyện hợp tác với bên này.
Không nghĩ tới ông ta còn chưa tìm Diên nói chuyện, Diên đã ký hợp đồng với Risa, muốn chuẩn bị trở về nước.
Bây giờ vẹn cả đôi đường, Yasui Yuuzora đương nhiên vui vẻ, cũng không suy nghĩ nhiều như vậy liền trực tiếp thả người.
Hai người cùng đi đến Đà Nẵng, cũng không có nói cho Cố Thành Trung khi nào hạ cánh, nhưng không ngờ vừa ra sân bay liền thấy bọn họ.
Cố Thành Trung, Hứa Trúc Linh, còn có Bạch Minh Châu Ôn Mạc Ngôn đứng đợi.
“Làm sao mọi người lại tới?” Risa vô cùng kinh ngạc.
“Các cô thật sự không coi chúng tôi là bạn tốt mà, đến Đà Nẵng cũng không thông báo một tiếng, chúng tôi dù sao cũng là chủ nhà! Nếu không phải Cố Thành Trung nói thì tôi cũng sẽ không biết!” Hứa Trúc Linh không ngạc nhiên nói.
“Bởi vì chuyện của chị tôi, tôi… tôi cũng không có mặt mũi nào gặp mọi ngươi, đâu có dám nói với cô là tôi đã đến Đà Nẵng, tôi sợ cô cầm chổi đuổi tôi đi.”
“Cô là cô, cô ta là cô ta, tôi có thể phân biệt rõ ràng. Cho tới bây giờ tôi không có so đo cái gì với cô, thấy cô và Diên bên nhau tôi cũng rất vui vẻ, đi, mau về nhà, tôi đã chuẩn bị lẩu uyên ương, tôi tự nấu mỡ bò với nước xương đói”
“Risa à, cô không ở đây, Chu Đình cũng không, cuộc sống của tôi thật sự không thú vị á! Bây giờ có ba người, có thể chơi Đấu địa chủ rồi!” Bạch Minh Châu cũng đồng tình nói.
“Anh cùng anh Ôn chưa trở về đúng không?”
“Hồ Chí Minh cũng chưa có việc gì, bây giờ ở chỗ này chơi vậy. Ngay cả trẻ nhỏ tôi cũng đưa đến đây rồi.”
“Vậy đi nhanh lên, tôi muốn ăn lẩu!”
Risa kích động nói.