Chương
“Cô là lân đầu tiên đến cửa hàng này sao? Tôi thích cái gì, không phải cứ trực tiếp đem đi? Nếu như hóa đơn vẫn chưa kê, vậy tôi vẫn còn cơ hội. Mấy người trả lại tiền cho cô ta. Ngoài ra tôi đền cho cô gấp ba, được chưa?”
“Cô Thích… bộ trang phục này đã hoàn lưu, phía sau vấn còn hàng mới giống như thế, chỉ có điều là không phải nhà thiết kế Từ làm mà thôi.
“Cô không hiểu tiếng người sao? Tôi muốn chiếc này.”
“Nhưng mà…”
nhân viên cửa tiệm vốn muốn nói thêm gì đó, không ngờ tính cách người đó ác liệt, thái độ cũng không tốt, thế mà lại giơ cao tay, một cái tát ác độc rơi xuống.
Mặt nhân viên cửa tiệm bỗng chốc sưng đỏ, nước mắt cũng rơi xuống, nhưng không dám khóc thành tiếng.
“Đóng gói lại cho tôi.”
Cô ta dùng khẩu khí mệnh lệnh nói, các nhân viên khác cũng run lẩy bẩy, thế mà không một ai dám can thiệp vào, nhưng nhìn tính xấu của cô ta liền hiểu rõ, rõ ràng là không phải lần đầu tiên như vậy rồi.
Đúng lúc này, cô ta thoáng thấy Hứa Trúc Linh đang cầm điện thoại quay video, cô ta lập tức nhăn mày.
“Cô đang làm gì vậy?”
“Cô đánh người, tôi quay lại, sau đó tung lên mạng để mọi người bình luận.”
“Cô bị bệnh sao? Tôi đánh cô à?
Đừng quay nữa.”
Sắc mặt Thích Cẩm Nhi trong nháy mắt trở nên khó coi, muốn đi đến giật điện thoại, nhưng lại bị Hứa Trúc Linh linh hoạt tránh được.
Cô thu điện thoại về, bỏ vào túi áo.
“Hoặc là cô ngoan ngoãn xin lỗi cô ấy, hoặc là tôi tung đoạn video này lên mạng. Tôi không cần biết cô là ai, tôi chỉ biết, việc này chắc chắn sẽ gây lên làn sóng lớn.”
“Cô to gan thật đấy. Cô biết tôi là ai không? Đây là địa bàn của ai, tòa nhà thương nghiệp lớn như vậy, nhà tôi có cổ phần ở đây đó.”
“Rồi sao?” Hứa Trúc Linh chớp mắt, gương mặt vô tôi nhìn cô ta.
Cho dù là thế, vậy thì đã sao?
Thích Cẩm Nhi thấy thế, tức giận đến run người, con đàn bà này rốt cuộc chui từ đâu ra vậy?
Chỉ cần là người Huế, đều sẽ biết đến tính khí Thích Cẩm Nhi cô, muốn cái gì được cái đó, ai cũng nhường côi Con đàn bà này rõ ràng là gan lớn bằng trời mài Cô ta không do dự mà bước lên phía trước, vung tay muốn tát cô, nhưng không ngờ Hứa Trúc Linh lại lật tay nắm chặt lấy tay cô ta, sau đó một cái tát rơi xuống…
Thích Cẩm Nhi bị dọa đến mở to đôi mắt, đôi đồng tử đột ngột co rụt lại.
Nhưng…
Cái tát dừng ngay trước mặt cô ta, không có rơi xuống, nhưng chưởng phong đã quét đến mặt cô ta.
Cô ta bị dọa đến há hốc mồm thở dốc.
“Cô…cô định đánh tôi?”
“Là cô định đánh tôi, tôi chỉ là đang tự vệ mà thôi.”