Chương
Cho dù chỉ là thoáng qua, nhưng cô đang dựa vào lòng anh, rất gần với anh, nên nghe rất rõ ràng.
Trong khoảnh khắc đó, tin cô đau nhói.
Thích Cẩm Nhi vẫn tiếp tục la lối om sòm, nhưng lại bị nhân viên ngăn lại.
“Cô Thích, không thể đạp nữa, sẽ làm người khác bị thương…”
“Mấy người cút đi cho tôi, tôi muốn đánh chết đôi cẩu nam nữ này, xé nát miệng bọn họ, ai bảo họ nói linh tỉnh…”
“Em không sao chứ? Trúc Linh?”
Cố Thành Trung quan sát cô, thấy cô hoàn toàn không bị thương mới thở nhẹ một hơi.
“Vậy anh thì sao?”
“Anh là đàn ông.”
Bốn chữ ngắn gọn, giống như không gì địch nổi.
Anh là đàn ông, cho nên anh phải gánh chịu rất nhiều rất nhiều, một khắc đó, cô nghe mà muốn khóc. Đáng chết, người phụ nữ điên này dám bắt nạt chồng cô.
Nắm tay Hứa Trúc Linh bỗng chốc năm chặt, trực tiếp kéo tay Cố Thành Trung, kéo anh ra phía sau lưng.
Cô thấy dưới đất toàn mảnh vụn, tim cô run rẩy kịch liệt.
Cũng nay không có đạp vào đầu, nếu đập trúng rồi, vậy không biết sẽ thế nào?
Lúc này, Thích Cẩm Nhi vẫn còn đang lôi lôi kéo kéo với nhân viên cửa hàng.
Cô trực tiếp bước về phía trước rồi nói: “Mấy người bỏ ra, ngược lại tôi muốn xem cô ta muốn làm gì?”
Nhân viên cửa hàng có người do dự, có người thất thần, Thích Cẩm Nhi dùng sức giấy dụa.
Phản ứng đầu tiên của cô ta là tiếp tục lấy bình hoa để ném, nhưng Hứa Trúc Linh đã sớm chú ý đến động tác này của cô ta, lấy trước cô ta, đột ngột nhắm đúng mặt cô ta.
“Sao? Vẫn còn muốn thêm lần nữa à? Cô có muốn nếm thử cảm giác bình hoa này nở hoa trên người cô không?”
“Cô dám?”
Thích Cẩm Nhi ưỡn ngực, không chút sợ hãi nhìn cô.
Hứa Trúc Linh nghe thấy thế, nguy hiểm híp mắt lại, trực tiếp đặt bình hoa ở chỗ không với tới ở sau cô.
Thích Cẩm Nhi thấy cô không dám ra tay, nhịn không nổi đắc ý nhìn cô rồi cười.
Cô ta còn chưa kịp mở miệng nói chuyện, Hứa Trúc Linh đã quay ngược lạ, trở tay tát cô ta một bạt tai.
“Vừa rồi, tôi không đánh oô, vì cô không có tồi tệ đến mức độ này.”
“Cô…cô dám đánh tôi, bố mẹ tôi còn chưa đánh tôi bao giờ, từ nhỏ đến lớn tôi…
Cô ta còn chưa nói hết lời, Hứa Trúc Linh đã đổi hướng tát cô ta.
Cái tát thứ hai này, hoàn toàn khiến cho Thích Cẩm Nhi lú lẫn luôn, cô ta thực sự không nghĩ răng Hứa Trúc Linh lại dám đánh cô ta lần hai.
Cô ta ôm hai bên mặt, chỉ cảm thấy nóng rát, rất đau, có chút tê liệt luôn rồi.
Cô ta phản ứng lại, giống như phát điên mà xông lên phía trước, mà cô thì lại nhẹ nhàng tránh được.