Chương
Phó Lâm thời thời khắc khắc để ý tin tức ở Huế, cảm thấy bản thân bỗng nhiên xuất hiện thêm nhiều tình địch.
Kể từ lúc Chu Đình về nhà họ Thích, anh đã ba ngày liên tiếp không gặp cô rồi.
Vì bây giừo cô là con gái nhà hào môn, cần phải học rất nhiều lễ nghi và quy tắc, như vậy về sau mới có thể ung dung đối mặt với các loại lễ hội hào môn, mới không bị người khác chê cười.
Chu Đình đã bị nhốt ở nhà rất nhiều ngày, bị một người phụ nữ dạy cái này dạy cái nọ, nghe nói người phụ nữ này là quản gia của bà nôi, năm đó khi Lư Thanh Vân gả đến cũng là người này dạy.
Trên dưới nhà họ Thích đều phải tôn trọng mà gọi bà một tiếng quản gia, đến Lư Thanh Vân gặp bà ta cũng phải khách khí, dâu sao thì cũng đã phục vụ nhà họ Thích từ nhỏ, chồng bà ta cũng vì cứu một vị gia chủ mà không may qua đời, để lại cô nhi quả phụ. Thêm vào đó, bà cũng là nhìn Thích Tuấn trưởng thành, bà cụ lúc còn trẻ không đủ sữa, mấy đứa trẻ đều bú sữa bà La này, do đó lúc bà cụ qua đời, trong nhà này, thứ bậc của bà La này là cao nhất, cũng được mọi người tôn kính.
Bà La rất nghiêm khắc, giờ trời còn chưa sáng, thì bà đã gọi cô dậy, học một mạch đến giờ tối mới để cô nghỉ ngơi.
Cho dù ngủ, ban đêm cũng lén đến, thấy tướng ngủ của cô khó coi, không nói hai lời bèn lấy gậy đánh vào chân cô.
Cũng không phải là quá đau, nhưng lúc đang ngủ, đột nhiên bị giật mình, ai cũng không vui được.
Từ lễ nghi ăn uống đến tư thế đứng ngồi, còn có ngôn ngữ chào hỏi với người khác, thậm chí đến ngay cả năm bán của các nhãn hiệu cao cấp cũng phải thuộc.
Còn có cả nếm rượu đỏ, nếm đồ ăn ngon hay tốt.
Ngược lại những thứ này cô đã thành thạo, nhưng những thứ khác, cô thật sự rất chán chường.
Đặc biệt là bà La không cho cô câm dao, cảm thấy con gái phải có dáng vẻ của con gái, là tiểu thư khuê các chứ không phải là con gái nhà bình thường.
Hiện tại trong những gia đình hào môn đều có đều bếp chuyên nghiệp, sau này cô gả đi thì cũng là bà chủ, cũng không phải xuống bếp.
Trên tay cô có vết chai, bây giờ mỗi ngày đều phải matxa tay.
Gáy cô có đường vân nhỏ, cũng không ngừng phải matxa chườm nóng.
Mới có ngắn ngủi ba ngày mà cô cảm thấy giống như ba năm vậy, mỗi giây mỗi phút đều là giày vò vạn phần.
Quan trọng nhất là bà La xem thường cô, cũng xem thường La Thanh Vân.
Bởi vì ngay từ đầu bà cụ đã không muốn bà gả vào, là bà không lay chuyển được con trai bà lấy chết để ép bà, mới đồng ý để bà gả vào.
Lư Thanh Vân lúc học những quy tắc này, cũng chịu không ít khổ cực.
Hiện tại cùng với hai người cậu kia của cô đang nhìn chằm chằm, muốn tóm lấy sơ hở của Lư Thanh Vân, đều muốn ra tay với Chu Đình, cho nên bà La càng thêm nghiêm khắc.
Hiện giờ cô phải đứng thẳng, để quyển sách lên đầu đã tiếng rồi, để luyện tư thế đứng.
Cô chỉ thấy toàn thân cứng nhắc, đầu có chút hoa rồi.
Buổi sáng cô ăn chưa no thì đã bị bà La kéo đi rồi, nói thiên kim tiểu thư chỉ có thể ăn no ba phần, quan trọng là dáng vẻ đẹp mà không thể ăn quá nhiều.
“Kết thúc rồi sao, tôi…tôi sắp không chịu được nữa rồi.”
“Mới thế đã không thể chịu được?