Chương
“Tôi sẽ không làm tổn thương cô, cầu xin cô hãy tiếp tục giả vờ làm Lê,Sa được không?”
Dường như anh nghe không hiểu những lời cô ta nói, giọng anh ta run rẩy, hèn mọn đến cực điểm.
Anh ta đứng trên rất nhiều người, nhưng lại thảm hại vì một người phụ nữ.
Đột nhiên A Lê cảm thấy ươn ướt.
Anh ta… khóc sao?
Người ta nói nước mắt của đàn ông không dê rơi xuống, chỉ khi nào chạm vào nơi sâu nhất.
Xem ra, đây là điều cấm kị của Cung Xuyên Minh Âm.
Cô ta không nói gì yên lặng nghe tiếng thở nhẹ nhàng của anh ta.
Sau một hồi, cô đẩy Cung Xuyên Minh Âm ra, nhưng anh ta quá nặng, làm sao cũng không dịch chuyển được anh ta.
Năng quá.
Cô ta vùng vây hồi lâu mới miễn cưỡng đẩy anh ta sang một bên, vốn định trở về nghỉ ngơi nhưng vẫn không có cách nào mặc kệ anh.
Cô ta dùng hết sức lực kéo anh ta lên giường, sau đó giúp anh cởi giày.
Xong việc thì cũng đã kiệt sức, mồ hôi nhề nhại.
Cô ta định rời đi, nhưng một bàn tay to lớn đã nắm chặt lấy tay cô ta.
“Đừng… đừng đi…”
“Anh vốn không cần tôi. Trong mắt anh, tôi vốn chỉ là vật thay thế cho Nhật Kinh Lê Sa mà thôi.”
Cô ta thở dài, cảm giác trở thành vật thay thế thật không dễ chịu chút nào.
Nhưng cô ta vân ở lại, ngồi ở mép giường trông chừng anh.
Thế nhưng cô ta vấn là người thay thế cho người anh ta yêu.
Thế giới này thật khó lường, không phải điều gì cũng diễn ra suôn sẻ.
Ngày hôm sau…
Khi ánh nắng từ cửa sổ chiếu vào, bỗng đầu đau như búa bổ, Cung Xuyên Minh Âm mở mắt ra nhìn trần nhà.
Nghĩ đến đêm qua anh ta không thể không cảm thấy cảm thấy buồn cười.
Vì một người phụ nữ, có đáng để biến bản thân thành bộ dạng người không ra người quỷ không ra quỷ hay không?
Anh ta đang định đứng dậy thì bắt gặp bóng hình nhỏ bé ở bên cạnh.
A Lê ghé đầu vào mép giường ngủ thiếp đi như một đứa trẻ.
Tay cô ta gắt gao nắm chặt lấy tay anh ta, cảm giác thật sự ấm áp kì lạ.
Anh ta bối rối, nghĩ đến những chuyện đêm qua.
Thì ra… là vì cô ta ở cùng, chẳng trách anh ta lại có một giấc ngủ yên bình như vậy.
Dường như anh ta vấn chưa hỏi cô †a tên gì.
Bàn tay anh ta không yên phận, nhẹ nhàng vén tóc trên trán cô ra để lộ khuôn mặt nhỏ nhắn.
Thật sự rất giống Lê Sa, nhưng nhìn thoáng qua anh vẫn có thể phân biệt được.