Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

chương 2821

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Sắc mặt anh ta có chút khó coi, đôi mắt như nhuốm mực, thủy triều đen tối thật sự đáng sợ.

Lúc này, anh ta không hề chớp mắt nhìn chằm chằm vào cô ta, làm cô ta thấy sợ hãi, miệng không ngừng nuốt nước bọt.

Cô ta quơ quơ bộ quần áo trong tay, nói: “Tôi tôi lấy được rồi.”

“Kỷ Nguyệt Trâm dường như cô…biết quá nhiều.”

William thở ra một hơi ngột ngạt, kìm nén cơn tức giận.

“Tôi… tôi không biết… tôi xin lỗi…”

Cô vội vàng xin lỗi.

“Vậy thì cô hãy thề, chuyện này cô biết, tôi biết, ai cũng không thể tiết lộ, kể cả anh trai cô.”

“Được, tôi thề. Thề có chúa .Jesus chứng giám.”

“Được rồi, Kỷ Nguyệt Trâm, bây giờ sống chết của tôi đều nằm trong tay cô.”

William nhìn cô ta thật sâu, những lời này… mang theo nhiều ý vị.

Mỗi một câu gõ vào tim khiến cô ta không thở nổi.

Làm thế nào mà cô ta lại nắm giữ sống chết của William.

Trời ơi, cô ta biết được chuyện kinh khủng gì thế này.

Kỷ Nguyệt Trâm có chút mất hồn, không biết phải giải quyết chuyện này như thế nào.

Cô ta ngồi xuống mép giường nói: “Tôi… tôi thay quần áo cho anh.”

“Từ nhỏ tôi đã thề, nếu ai nhìn thấy…nhìn thấy anh em của tôi, tôi nhất định lấy cô ấy làm vợ, cô chắc chưa?”

Nếu bị cô ta cởi bỏ quần áo, anh ta làm gì còn mặt mũi nào để sống. Thật mất mặt.bg-ssp-{height:px}

“Chuyện này…

Lập tức cô ta trở nên căng thẳng, do dự một lúc rồi rụt tay về.

William thấy thế, tâm trạng bỗng chốc trở nên phức tạp.

Anh ta hy vọng cô ta có thể tránh nghỉ ngờ, dù sao thì cả hai vẫn chưa đến bước đó.

Nhưng khi cô ta thực sự rút tay ra, tâm trạng anh ta lại thật sự không thoải mái.

“Vậy… vậy anh có thể tự mình thay chứ?”

“Không sao, tôi có thể tự thay quần áo, cô ra ngoài trước đi.”

“Vậy thì được rồi.”

Cô ta gật đầu, sau đó canh chừng ở ngoài cửa, cẩn thận nghe động tĩnh bên †rong.

“Xong rồi.”

Giọng nói trâm thấp của anh ta phát ra, lúc này cô ta mới đẩy cửa bước vào.

Sau khi lau người, thay quần áo xong, mồ hôi trên trán đã nhề nhại.

Thấy vậy, cô ta nhanh chóng giúp anh ta lau mồ hôi trên trán.

“Mà… đẳng sau cánh cửa là gì vậy?”

“Mật đạo, dùng để chạy trốn.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio