Chương 3015 “Anh không muốn hôn bọn chúng, anh chỉ muốn hôn em thôi.” “Được rồi, được rồi, so đo với con của mình như vậy, anh chính là người đầu tiên trên đời đó!” “Vậy thì có thể so sánh, nghĩ đến lớn nhất trong ba đứa nhóc cũng chỉ hơn ba tuổi, còn phải nuôi mấy năm nữa, nghĩ đến liền đau đầu.” Anh bất đắc dĩ đố trán. “Vậy chờ chuyện này qua đi, em sẽ dành thời gian cho anh nhiều hơn, đi du lịch với anh, cùng anh đi mấy chỉ nhánh của công ty, đi đâu cũng được. Sau đó, em không cần bên cạnh bọn nhỏ nữa, em chỉ vây quanh chồng em thôi. Chúng †a cùng thưởng thức ẩm thực, ngắm phong cảnh, ghi lại mọi khoảnh khắc tuyệt vời.” “Chỉ cần… Anh có thể ở bên cạnh em, được chứ? “ “Được rồi!” Người đàn ông nghiêng người đặt môi mình lên môi cô, nụ hôn này rất sâu và kéo dài. “Ai nha, mấy đứa không được nhìn!” Dương Nguyệt khẩn trương che mắt Cố Hy và Cố Niệm Noãn, lại không nghĩ đến Đoàn Tử đang ngậm núm v* cao su, đôi mắt đờ đẫn chớp chớp, nhìn họ hôn nhau, cười ngu ngốc. Thậm chí còn khua tay múa chân. “Không được, phải che mắt Đoàn Tử lại!” Cho dù không nhớ gì thì cũng phải đề phòng, kẻo từ nhỏ đã là kẻ ăn chơi trác táng rồi. Cô ta thả Cố Hy ra và che mắt Đoàn Tử lại. Cố Hy lớn hơn một chút, tính khí cũng điềm đạm nhất, bình thường không thích nói chuyện, nhưng cậu ta rất cẩn thận, chăm sóc em gái và em trai của mình rất tốt. Cậu ta là con trai cả trong gia đình, Cố Thành Trung đối xử bình đẳng với cậu ta nên cậu ta chỉ lớn hơn một chút là đã có phong thái của một người đàn ông nhà họ Cố rồi. Cậu ta rất tự giác, che mắt của mình và nói: “Con sẽ không nhìn trộm.” “Cố Hy rất nghe lời.” “Dì Dương Nguyệt, tại sao mẹ và bố luôn hôn nhau vậy?” “Bởi vì… Tình yêu?” “Vậy thì tại sao con không thể nhìn?” “Gái này …” “Em cũng yêu anh nha! Vậy có phải em cũng có thể hôn anh không?” Cố Niệm Noãn cảm thấy những gì cô bé nói rất có lý, không chút do dự hôn Cố Hy bên cạnh, miệng đối với miệng, mũi đối với mũi. Nhìn thấy cảnh này, Dương Nguyệt sững sờ. Mà thân thể nhỏ nhắn của Cố Hy cũng cứng đờ, phản ứng đầu tiên là nhanh chóng che cái miệng nhỏ nhắn lại, kinh ngạc nhìn cô bé bằng đôi mắt †o tròn. Cố Niệm Noãn hoàn toàn không nhận ra có vấn đề ở nào, lại hôn Dương Nguyệt một cái. ___ Dương Nguyệt hơi rối, không biết nên giải thích sự khác biệt giữa nam và nữ với Cố Niệm Noãn như thế nào. Nhưng cô ta không nghĩ đến Cố Hy lại nghiêm túc kéo Niệm Noãn qua và nói: “Noãn Noãn, em có thể hôn anh, nhưng em chỉ có thể hôn má. Chúng ta dần dần lớn lên, nam nữ khác biệt. Tình yêu giữa bố và mẹ không giống như của chúng ta, cho nên bọn họ mới có thể không kiêng ky mà hôn môi, còn chúng An †a thì không thể.