Chương 3047 Phó Thanh Viên ở nhà nghỉ ngơi tĩnh dưỡng nhưng đối với những việc kinh doanh như thế này cũng không có hiểu biết gì cho nên cô cũng không thể làm phiền cậu ta. Cô và vợ của Cố Thành Trung, không thể đứng im nhìn mà không làm gì cả. May mắn là những thành viên của hội đồng quản trị đều thất yêu thương cô, vì thấy cô một lòng một dạ với nhà họ Cố nên đã bắt đầu dạy cô từ những điều cơ bản nhất. Hơn nữa trước đây cô cũng học ngành kế toán chuyên nghiệp, cho dù là học dở thì cũng đã tốt nghiệp và ra được trường. Cô bổ sung lại những kiến thức của mình một lần nữa, bắt đầu xem lại những ghi chép về tài chính và kinh tế. Hàng ngày cô đều đọc sách và đối chiếu ghi chép đến tận đêm, việc đó làm cho đôi mắt bị tổn thương, cô phải đeo thêm một đôi kính. – May mắn là Cố Thành Trung luôn ở bên cạnh làm bạn với cô, cho nên dù có vất vả thế nào cô cũng chịu đựng được. Dần dần, cô đã có thể quản lý được tài sản của tập đoàn Cố Linh, tuy rằng chưa được tốt cho lắm nhưng cũng không phải là quá kém. Hơn nữa trước đây khi Cố Thành Trung giải quyết công việc cũng chưa từng che giấu cô, cho nên tài sản của tập đoàn Cố Linh cô đều nắm được, kể cả những chuyện bí mật gì đó cô cũng đều biết. Cô là vợ của Thành Trung, có chuyện gì anh ấy sẽ chia sẻ với cô, trước giờ chưa từng nói dối cô bất cứ điều gì. Hiện tại đứng lên quản lý, mỗi việc cô biết một chút cũng không đến mức không biết gì để người khác ở trong bóng tối giật dây điêu khiển. Tin tức Cố Thành Trung trở thành người thực vật thật sự không thể che giấu được, một người đang sống sờ sờ lại không hề xuất hiện trước mặt người khác trong một thời gian dài đương nhiên sẽ làm người ta sinh nghi, dần dần giới truyền thông cũng đã biết việc này. Cô nói với bên ngoài là anh gặp tai nạn giao thông cho nên bị hôn mê. Tin tức này lại tạo ra một trận sóng gió lớn. Giới truyền thông vô cùng hứng thú với chuyện gia đình cô, mỗi ngày đều có rất nhiều nhà báo ngồi trước cửa công †y, trước cửa biệt thự để chờ hỏi thăm tin tức, điều này đã ảnh hưởng rất lớn đến cuộc sống của cô và các con. Đến bây giờ, ngay cả Kỷ Nguyệt Trâm muốn ra ngoài cũng phải che mặt, sợ bị người †a theo dối. Đám phóng viên kia vốn dĩ không hề quan tâm đ ến tình trạng sức khỏe của Cố Thành Trung, bọn họ chỉ muốn lấy được tin tức đặc biệt để kiếm cho mình món lợi lớn. Rốt cuộc bọn họ cảm thấy tò mò về điều gì? Một người phụ nữ như Hứa Trúc Linh làm cách nào vực lại gia đình và công ty, cô đã phải trải qua những thứ gì, làm sao bọn họ có thể bỏ qua… Tất cả bọn họ đều thắc mắc, một người phụ nữ làm sao có thể đứng ra chịu trách nhiệm? Cũng có rất nhiều người đang ngồi chờ để chế giêu cô, đợi đến lúc cô không thể chống đỡ nổi nữa. Thậm chí trên mạng internet đã xuất hiện rất nhiều bình luận ác ý. “Người phụ nữ này trước đây không phải sống dựa vào chồng hay sao? Bây giờ chồng cô ta đã xảy ra chuyện, cô ta đứng ra quản lý tập đoàn Gố Linh, đây có khi nào là một âm mưu không?” “Bọn họ mới lấy nhau được vài năm, giờ chồng xảy ra chuyện, có khi nào là do cô ta hạ độc thủ không? Đường đường chính chính tiếp quản khối tài sản khổng lồ? Thật đúng là bái phục.” “Chẳng phải hai vợ chồng bọn họ từng nhận nuôi một đứa trẻ sao? Đứa trẻ kia thật ra là con của Hứa Trúc Linh với người đàn ông khác. Tôi biết được tin tức từ nội bộ, là vì Cố Thành Trung phát hiện ra đứa trẻ kia có quan hệ huyết thống với Hứa Trúc Linh, biết được mình bị lừa nên mới tức giận đến mức tắc mạch máu não.”