Chương 3089 “Tại sao chứ? Sao hai người lại muốn sống chung? Căn phòng này nhỏ như vậy, không thể ở nhiều người được.” “Bọn chị đã là người trưởng thành rồi, cũng đã về gặp gia đình hai bên, hơn nữa chị sắp tốt nghiệp rồi, đến lúc nên chuyển ra khỏi trường học. Hai người bọn chị ở cùng một căn phòng là vừa, chị và Cố Hy sẽ sống chung với nhau.” “Được.” Cố Hy vấn trả lời đúng một từ. “Nếu không… Em sẽ tìm cho hai người một căn hộ khác, em xuất tiên.” Cô nóng nảy nói. “Không cần, chị ở đây là được rồi!” “Niệm Noãn, sau này nếu em đến thăm bọn chị, trước khi vào phòng phải gõ cửa, đừng đi thẳng vào, lỡ may nhìn thấy điều gì đó không nên nhìn, chị và Cố Hy sẽ rất xấu hổ.” Nói đến đây, hai má Thích Uyển Nhi đỏ bừng, tỏ vẻ ngại ngùng. Nghe những lời như vậy, đầu cô cảm thấy trống rỗng, dường như cô đã nghĩ đến cảnh sau này mình đi thẳng vào phòng, phá hỏng cảnh mặn nồng của người ta, vậy thì phải làm sao? Vừa nghĩ đến cảnh hai người sẽ quấn lấy nhau, cô cảm thấy hơi buồn nôn. Hai bàn tay bất giác siết chặt lại, nhất thời, cô không biết nên nói gì cả. Sau khi ăn cơm xong, Thích Uyển Nhi đứng lên dọn dẹp bát đũa, cũng dọn cả đồ thừa tối hôm qua. Cô ta còn mua thêm một lọ thuốc giải rượu. “Mỗi khi Cố Hy uống rượu xong thì anh ấy sẽ đau đầu rất lâu. Tốt hơn hết là sau này em đừng tìm anh ấy uống rượu nữa. Trước kia anh ấy là anh trai của em nhưng bây giờ anh ấy còn là người yêu của chị. Một thời gian nữa, anh ấy sẽ đến nhà chị, Bố mẹ chị rất muốn gặp l In anh ấy. Lần này Cố Hy không nói gì cả. Bầu không khí bỗng trở nên nặng nề. Cô không thể cố gắng giả ngốc thêm được nữa, nói vài lý do sau đó rời đi. Vừa bước ra khỏi căn hộ đó, cuối cùng cô không nhịn được, bắt đầu thở dốc. Trái tim cô… Đau quá… Cô vấn luôn nghĩ rằng mình có thể chịu đựng được, sẽ chúc phúc cho bọn họ nhưng sự thật đã chứng tỏ cô không thể làm điều đó. Khi nhìn thấy Thích Uyển Nhi vừa xinh xắn lại vừa dịu dàng, nghĩ đến việc sau này Cố Hy sẽ thuộc về một cô gái khác, trong lòng cô vô cùng khó chịu, cảm thấy rất đau. Cho dù như vậy, cô vân phải tự nhắc nhở mình rằng, có thích anh đến đâu đi chăng nữa thì cũng không thể tranh giành tình cảm hay phá vỡ hạnh phúc của người khác. Nếu Cố Hy không thích Thích Uyển Nhi thì có lẽ cô vẫn còn một tia cơ hội nhưng bây giờ, tất cả đã kết thúc rồi, cô không thể làm những chuyện phá vỡ quy tắc đạo đức mà mẹ cô đã từng dạy. Làm người là phải thẳng thắn, không nên cướp đoạt những thứ không thuộc về mình. Lúc này, bên trong căn hộ. “Cô có thể đi về rồi.” “Vừa nãy em đã nói với Niệm Noãn là em muốn đến đây ở. Bây giờ em sẽ thuê người chuyển đồ đạc đến đây ngay lập tức, em và anh sẽ bắt đầu sống chung.” “Được. Vậy từ nay, tôi ngủ trên ghế sô pha còn cô ngủ ở phòng tôi.” “Anh…” Thích Uyển Nhi nghe vậy thì †ức giận đến nỗi mặt đỏ bừng nhưng cô †a nhanh chóng đè xuống. Nhìn thấy anh sắp xếp đồ đạc, hình như là chuẩn bị đến công ty, cô ta vội vàng bước tới, ôm chặt lấy anh từ phía Sau.