Quay trở về bữa tiệc. Nhìn thấy cô và Nhã Nhã hắn có chút khó chịu nhíu mày nói
- đi vệ sinh tận "?
- xin lỗi a Thần
- anh họ bớt giận vì khi nãy tụi em gặp ch....
- a không có gì đâu
- làm sao? Có chuyện gì không muốn anh biết ư?!
- không phải, vừa nãy chỉ là em có chút đau bụng nên đi hơi lâu, xin lỗi
- thật sự đau bụng?
Cô gật đầu. Nhã Nhã định giải thích vừa nãy đi thì gặp tên ngán đường thì cô ngăn lại
- vậy bây giờ cảm thấy đã đỡ hơn rồi chứ?
- đã đỡ rồi
- mệt không? Có muốn uống chút nước?
- không mệt, em muốn uống chút nước lọc
- được, anh đi lấy cho em
Hắn quay lưng đi lấy nước cho cô thì Nhã Nhã kéo tay cô
- sao chị lại nói dối anh ấy
- đừng nói vừa nãy trở về có người quấy rối chị và em
- tại sao?
- tên đó lần chị và anh em cũng gặp qua rồi, chúng ta đang ở bữa tiệc, chị không muốn anh em lo
Nhã Nhã miễn cưỡng gật đầu. Hắn quay lại chỗ cô, cầm trên tay là ly nước
- của em
- cảm ơn
- anh phải đi qua bên kia nói chuyện với đối tác chút, Nhã Nhã...
- em biết rồi, em sẽ ở cùng chị họ mà
Hắn không nói gì sau đó quay lưng rời đi
- Mễ Mễ
- Băng Băng
Băng Băng và Hạ Tiêu Phàm đi tới chỗ cô
Nhìn thấy Hạ Tiêu Phàm cô có chút bối rối, vì cô còn nhớ tới chuyện lúc trước
- Dư phu nhân, chào cô
- a chào Hạ thiếu, anh cứ gọi tôi là Mễ Mễ là được rồi
- Mễ Mễ cậu nhìn xem, Lý Uyển Đình cô ta cũng tới và đang ở chỗ chồng cậu kìa
Cô nhìn sang phía hắn thì đúng thật là hắn cùng với Lý Uyển Đình đứng nói chuyện, mà cảm thấy họ nói chuyện còn rất thân
- Thần, em mời anh ly
- được
Phía kháng đài có người đàn ông đứng trên đó
- chào tất cả những vị khách ở đây, cảm ơn mọi người vì đã tới buổi quyên góp từ thiện này
Mọi người hướng mắt lên kháng đài nhìn người đàn ông ấy
- rất cảm ơn Dư tổng đã bỏ ra số tiền không nhỏ để giúp cho những người nghèo khó, và cũng rất cảm ơn Dư phu nhân
Mọi người vỗ tay nhìn về phía cô. Cô có chút ngại rồi cũng cười cười cho qua
- thật sự rất cảm ơn các vị đêm nay, đêm nay đã có số tiền không hề nhỏ để giúp cho những người nghèo khó cũng như những đứa trẻ không cha mẹ bị bỏ rơi
Mọi người lần nữa vỗ tay
- mời các vị tiếp tục thưởng thức bữa tiệc
Nói xong người đàn ông từ kháng đài đi xuống
- Mễ Mễ
Giọng của người đàn bà cất lên, phải đó là cô của cô. Triệu Tuyết Nghi
- bà ở đây làm gì?!
- kìa Hạ tiểu thư, tôi là cô của con bé kia mà, vã lại hôm nay là buổi quyên góp từ thiện lớn thì làm sao thiếu tôi được
- tất là không mời mà cũng tới
- tôi là có thiệp mời đàng hoàng
- Băng Băng, thôi đi
Băng Băng có chút hầm hực khi nghe anh trai lên tiếng
- Hạ thiếu, chào cậu
- Triệu tổng chào bà
Băng Băng vốn chưa biết vị hôn thê của anh trai mình là cô. Và vì sao Hạ gia lại muốn anh lấy cô? Lí do là Hạ gia không biết cháu gái của Triệu Tuyết Nghi là Triệu Mễ Mễ
bên gia đình cũng có thể nói là quen thân nên kết thông gia với nhau. Bà gả cô cho Hạ gia, Hạ Tiêu Phàm
- cô
- Mễ Mễ lần sau có chuyện mới nói với con sau, Hạ thiếu nữa có được không
- ừm
Anh lạnh giọng đáp nhưng ánh mắt mỉa mai luôn hướng về cô mà nhìn
- " phụ nữ chết tiệt, cô đúng thật là loại đàn bà đó, thật là tội nghiệp cho Thần khi yêu cô đến mê muội mà "
Cô có chút khó xử, lại là chuyện này. Băng Băng có lẽ vẫn chưa biết
Không được nhất định không được để ai biết ngoài trừ cô, cô của cô và anh, nếu như đê lộ ra ngoài thì biết ăn nói làm sao với Thần?
- a Băng Băng, Trình Thiên không đến sao?
- ai biết cậu ta chứ. Vừa nãy thấy cậu ta đi cùng Lý Uyển Đình kia mà
- họ đi cùng nhau sao?
- phải đó, thật không ngờ người như cậu ấy lại đi cùng Lý Uyển Đình đó, có khi nào cậu ta cũng bị cô ta mê hoặc luôn rồi hay không?
Băng Băng có chút thắc mắc lẫn đùa giỡn nói
- nè cậu đừng nói người ta vậy chứ
- Trình Thiên? Là ai
Hạ Tiêu Phàm lên tiếng hỏi
- a cậu ta là bạn học cùng lớp của em và Mễ Mễ đó mà
- xin lỗi, mình cần tìm Thần chút
- chồng mới đi xíu lại thấy nhớ, cậu nha Mễ Mễ, tình cảm người tốt thật
- ai thèm nhớ anh ấy chứ. Cậu mau tìm Khả Dư của cậu đi kìa
- ui anh ấy còn lâu mới tới, nói không chừng ngủm luôn ở nhà không tới ấy chứ
Cô cười nhẹ
- chị, em đi cùng
- được rồi chị không sao
Nói rồi cô từ chỗ mọi người đi tìm hắn. Bữa tiệc đông người có chút khó tìm a. Ban nãy rõ là đứng đây kia mà, sao lại không thấy nữa kia chứ
Đang tìm hắn thì có nam phục vụ đứng chắng đường cô
- tiểu thư, làm phiền cô rồi. Có người muốn mời cô ly cam này
- a không cần đâu, tôi cảm ơn
- tiểu thư tôi chỉ là làm theo lời người đó mà thôi xin cô nhận cho
Cô cũng miễn cưỡng cầm ly cam ấy lên
- được rồi cảm ơn cậu
- cô uống thử coi có ngon không? Vị tiên sinh ấy đã gửi lời nói như thế
- " chuyện gì đây, là ai mời ly cam cho mình? Lại còn bắt mình uống mới chịu đi "
- a được thôi
Cô đưa lên miệng uống chút
- rất ngon cảm ơn cậu
Nam phục vụ ấy gật đầu, cô đặt ly cam lên bàn định đi thì cảm thấy có chút choáng
- " chuyện gì thế này..."
Mệt mỏi nên đã ngất đi, nam phục vụ liền đỡ cô sau đó đưa cô đi về phía căn phòng
Hắn nói chuyện xong thì cũng quay lại chỗ cô, không thấy cô liền hỏi Nhã Nhã
- Nhã Nhã chị họ em đâu rồi?
- ể không phải tìm cậu rồi sao?
- chị ấy bảo là đi tìm anh, em đi cùng nhưng chị ấy không cho
Hắn nhíu mày
- tại sao lại để lạc mất cô ấy?!
Hắn nổi giận
- này Thần, đừng nỗi giận với em cậu chứ. Đây là bữa tiệc, cô ấy có thể đi đâu xa khi không có cậu bên cạnh được
- mau tìm cô ấy...
Hắn định rời đi thì Nhã Nhã níu lại
- anh à có khi nào có kẻ bắt chị ấy đi rồi không....vừa nãy đi vệ sinh cùng chị ấy, tụi em gặp phải tên lưu manh
Nhíu mày phượng hẹp dài lại nhìn Nhã Nhã
- em mau nói cụ thể hơn đi Nhã Nhã
- vừa nãy đi vệ sinh em và chị ấy gặp tên lưu manh, hắn nói với chị ấy rằng chúng ta lại gặp nhau nữa rồi, lần này hắn nhất định sẽ không để chị ấy đi. Em nghĩ là hắn biết chị ấy
- " Cảnh Phong?! Ngươi dám làm tổn thương cô ấy, Dư Thần này thề sẽ làm ngươi hối hận khi sinh ra trên thế gian này "
Hắn tức giận sau đó quay lưng đi tìm cô.....
- --------------------
- Hết Chap