Hình Liệt Hàn đưa tay ra ôm cậu và nhắc bổng cậu lên: “Con có nhớ daday không?” “Dạ, nhớ.” Cậu bé cười khúc khích, trên khuôn mặt ngập tràn nét ngây thơ hồn nhiên của trẻ nhỏ. Hình Liệt Hàn hôn lên má cậu và đưa tay về phía vợ nói: “Về nhà thôi.” Một nhà ba người đi về nhà. Về đến nhà, bởi vì Hình Liệt Hàn về nước bất ngờ cho nên người nhà cũng vô cùng ngạc nhiên. Hình Nhất Nặc đưa tay ra về phía anh nói: “Anh cả, quà của em đâu? Trước khi đi anh đã nói sẽ mua quà về cho em mài!” Ẹ “Anh trở về vội nên quên mát rồi. Mai thứ bảy, anh sẽ tặng mỗi người một phần.” Hình Liệt Hàn nhìn về phía hai đứa em và vợ nói. “Yeah, daddy là tốt nhát.” Cậu bé vui vẻ reo lên. “Nếu không, chúng ta đi khu vui chơi một ngày đi!” Cô rất muốn đi, Hình Nhất Nặc đề nghị. “Được, cũng đã lâu chúng ta không đi rồi.” Đường Tư Vũ phụ họa. Hình Nhất Phàm nhăn mày: “Em không có ý kiến.” “Ừm, con cũng muốn đi.” Cậu bé cũng giơ tay ủng hộ. Lúc ở bên gia đình sẽ vui vẻ như vậy, có chuyện gì cùng nhau thương lượng, cùng làm với ai: “Được rồi! Ngày mai sẽ đi khu vui chơi một ngày, có điều mọi người phải chú ý an toàn.” Hình Liệt Hàn đồng ý. Buổi tối, qua ba ngày xa cách, Đường Tư Vũ vừa tắm xong, thì một đôi tay vững chãi từ phía sau ôm lấy cô, kéo thân hình mảnh mai của cô vào lòng. “Còn nhớ lần trước anh đã nói gì không? ” Hình Liệt Hàn kề sát vành tai cô hỏi. Đường Tư Vũ lập tức đỏ mặt, đồng thời rất linh hoạt thoát ra khỏi vòng tay hắn. “Em không nhớ rõ.” Đường Tư Vũ mới không muốn nhớ tới. .u “Nhưng anh lại nhớ rất rõ. anh sẽ khiến em trả giá đắt.” Hình Liệt Hàn cười gian: “Tối nay Đường Tư Vũ lập tức trốn vào phòng tắm, phía sau bị người đàn ông đuổi theo, đẩy cô đến trước bồn rửa mặt, cả hai đều thở gấp. Đường Tư Vũ vừa ngẳng đầu lên, nụ hôn mạnh mẽ của người đàn ông đã rơi xuống, hơi thở mát rượi bị che lấp, suy nghĩ của Đường Tư Vũ lập tức trở nên trống rỗng. Vốn dĩ cô rất nhớ hắn, bây giò hắn lại như vậy, sao cô có thể từ chối được? Dưới sự bao vây nồng nhiệt như lửa của hắn, Đường Tư Vũ chỉ cảm thấy bên hông nhẹ bãng, tiếp theo đó cô đã bị người đàn ông ôm trên bồn rửa tay. Đường Tư Vũ rất xáu hổ, nhưng cũng chỉ có thể mặc hắn muốn làm gì thì làm. Cô sẽ không biết chồng mình đã từ bỏ điều gì vì cô, một dự án mà hắn đã theo dõi từ rất lâu. Trong lòng hắn, không có gì quan trọng hơn cô kể cả tính mạng của hắn. Một đêm trôi qua. Sáng hôm sau, những người đã hẹn đi khu vui chơi đều đã chuẩn bị xong. Hình Nhất Nặc mặc bộ đồ đi chơi thoải mái, đội nón chống nắng, còn mang kính râm. Còn Hình Nhất Phàm phong cách đơn giản thoải mái như trước, còn cậu nhóc cũng rất điển trai. “Xuất phát đi!” Hình Nhất Nặc nắm tay cháu trai đi cửa. Phía sau, Hình Nhất Phàm đuổi theo, ở cuối cùng Hình Liệt Hàn nắm tay Đường Tư Vũ cùng đi ra cửa. Trong sân chơi, bóng dáng vui vẻ của Hình Nhất Nặc rất nhanh đã xuất hiện bên cạnh trò chơi tàu lượn đầy kích thích và mạo hiểm, cô là một cô gái lớn mật vì vậy cô không ngại trải nghiệm những thứ này. Phía sau cô là Hình Nhất Phàm, người được Hình Liệt Hàn cử đến để bảo vệ và chăm sóc cô, khuôn mặt đẹp trai dưới ánh nắng có chút thay đổi, lập tức nói: “Không muốn ngồi.” “Anh ba, ngồi một chỗ với em đi mà!” Hình Nhất Nắc kéo tay cậu lại, không cho anh đi. Hình Nhất Phàm thực sự không muốn chơi trò này, tất nhiên là cũng có phần sợ hãi, cậu nhìn mấy trò chơi này liền cảm thấy nhức đầu. “Không, không ngồi cùng.” Hình Nhất Phàm phớt lờ ngoảnh mặt sang một bên. “Anh ba, xin anh đó! Ngồi cùng em một lần thôi.” “Không!” Hình Nhất Phàm vẫn từ chối.