Sau khi nói xong, cô ta ngồi lên đùi của Hình Nhất Phàm, quyến rũ ôm cổ anh. Bạch Hạ lúc này đang núp sau tắm rèm lập tức trợn tròn mắt, chết tiệt, cô ta sắp đóng phim tình cảm sao? Ôi trời! Có thể để rời đi họ mới tiếp tục làm không? Cô không muốn xem đâu? Bạch Hạ đang suy nghĩ lung tung, liền đưa tay che mắt, cũng muốn bịt luôn lỗ tai lại. Nhưng cô không biết rằng động tác của mình sau rèm cửa cũng khiến rèm cửa chuyển động, Hình Nhất Phàm vốn là người tinh mắt, cho dù là mỹ nhân trước mặt cũng không ảnh hưởng đến ánh mắt của anh. Anh nhìn chằm chằm phía sau tắm rèm, theo bản năng thấy có người ở đó, anh lập tức không thương tiếc đẩy Sở Khả Khả đang ngồi trên đùi ra, sau đó đứng dậy đi thẳng về phía tắm màn. Lúc này Bạch Hạ nghĩ bọn họ sắp diễn một màn kịch khốc liệt, cô ngồi xổm sau rèm cửa, một tay bịt mắt, tay còn lại bịt tai, cô không biết rằng người đàn ông đang đến gần mình. Cho đến khi, tắm màn trước mặt cô bị kéo mạnh, lộ ra cả người cô đang cuộn tròn ở đây. Bạch Hạ kinh hãi trợn to hai mắt, khuôn mặt xinh đẹp ửng hồng nhìn người đàn ông vừa xuất hiện, trời ạ! Vẫn bị anh phát hiện. Hình Nhất Phàm không ngờ răng chính cô lại là người đang trốn sau tắm rèm của anh. “Tại sao lại là cô?” Khuôn mặt thanh tao của anh trầm xuống, anh rất tức giận khi cô trộm lẻn vào nhà anh. Bạch Hạ lập tức đứng lên, không khỏi nhướng mày: “Là tôi, tôi tới đón Đóa Đóal” Lúc này Sở Khả Khả không ngờ trong phòng lại có người, cô ta lập tức kinh hãi hét lên một tiếng, sau đó vội vàng lấy áo khoác che ngực: “Cô là ai! Tại sao cô lại trốn ở đó.” Sở Khả Khả vô cùng tức giận, những cảnh cô ta vừa dụ dỗ đàn ông lại bị một phụ nữ nhìn thấy, nếu lộ ra, sẽ ảnh hưởng không nhỏ đến danh tiếng của cô ta. Bạch Hạ liếc nhìn cô gái đang gào thét: “Rất xin lỗi, làm phiền việc tốt của hai người rồi! Chỉ cần anh ta trả lại con mèo cho tôi, tôi sẽ rời đi ngay, tuyệt đối sẽ không làm ảnh hưởng tới việc của hai người.” Hình Nhất Phàm nheo mắt, trong lòng có vài tia phức tạp tuôn ra, lúc này anh thực sự ghét Sở Khả Khả, trong mắt anh, hành vi vừa rồi của cô ta khiến anh thật sự buồn nôn. Để tránh cho sau này Sở Khả Khả làm phiền cuộc sống của mình, trước mắt có một cách hay. “Anh Nhất Phàm, cô ta là ai? Tại sao cô ta lại nhìn trộm chúng ta ở đây.” Sở Khả Khả lập tức đứng dậy, giả vờ đáng thương. Khi Bạch Hạ đang định giải thích, thì đột nhiên, một cánh tay ôm lấy vai, cô bị người đàn ông ôm vào trong lòng, cô sợ hãi, liền nghe thấy giọng nói của người đàn ông trên đầu: “Cô ấy là bạn gái cảu tôi, Sở tiểu thư, đừng làm phiền cuộc sóng của chúng tôi nữa.” “Cái gì? Ai là bạn giá của anh, tôi không phải!” Bạch Hạ lập tức khó chịu phản bác, chẳng nể nang gì anh, người đàn ông này muốn lợi dụng cô sao? Không đời nào. “Ngoan, đừng giận nữa, trước đây làanh sai.” Hình Nhất Phàm giả vờ nhìn cô cưng chiều. Sở Khả Khả nhìn anh chằm chằm, không ngờ Hình Nhất Phàm đã có bạn gái, với lại còn sống trong nhà anh? Bạch Hạ thấy anh muốn cô cùng diễn, được rồi! Cô phối hợp là được chứ gì? “Được rồi, ừ không giận nữa! Chỉ là em nhớ Đóa Đóa rồi, vậy để em đưa Đóa Đóa về nhà nhé!” Nói xong, Bạch Hạ rời khỏi lòng anh, muốn mở lồng ôm Đóa Đóa vào lòng. Lúc này, người đàn ông lập tức đuỏi theo cô vài bước, kéo cô vào lòng, nhìn cô cười cảnh cáo: “Đóa Đóa ở đây sống rất tốt, tạm thời không thể để em đón đi.” Trong mắt Sở Khả Khả, cặp đôi ân ân ái ái, dường như coi cô ta là không khí. “Không, em nghĩ Đóa Đóa vẫn thích ở với em hơn, dù sao em cũng là mẹ của nó, em sẽ chăm sóc nó tốt hơn.” Bạch Hạ nói xong liền rút tay ra, lao thẳng về phía lồng. Hình Nhất Phàm nào để cô đưa Tiểu Dã đi, cho dù để cô diễn, cũng không thể mang đi. Hình Nhất Phàm sải bước chạy theo, Bạch Hạ vừa định mở lồng, anh liền vươn tay muốn bề cô lên. Nào ngờ anh ra sức quá mạnh, Bạch Hạ đứng không vững, trượt chân va mạnh vào người Hình Nhất Phàm. Hình Nhất Phàm cũng bước hụt. “A…” Bạch Hạ kêu lên và ấn Hình Nhất Phàm xuống đắt. Một thế trận mơ hồ khó cứu vãn, cứ thế mà chồng lên nhau. Bạch Hạ ép Hình Nhất Phàm, Hình Nhất Phàm vòng tay qua eo cô, hai người dính sát vào nhau.