Sau đó, MC còn muốn gây hồi hộp cho mọi người: “Chúng ta vừa trao giải “Nam diễn viên chính xuất sắc nhất”, xin chúc mừng diễn viên Tôn Dương của chúng ta. Tiếp theo, chúng tôi sẽ tiếp tục công bố giải “Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất”, tôi tin là rất nhiều nữ diễn viên xinh đẹp đang rất hồi hộp. Giải thưởng này là sự khẳng định đối với năng lực của nghệ sĩ, đồng thời cũng thể hiện sự cố gắng của diễn viên đó đã được đền đáp xứng đáng. Chúng ta có tám tác phẩm dự thi lọt vào danh sách và có tám nữ diễn viên chính xinh đẹp được đề cử, như vậy hoa sẽ rơi vào nhà nào đây?” MC nam lập tức tiếp lời phần khởi nói tiếp: “Trước khi trao giải thưởng này, tôi xin phép được long trọng giới thiệu vị khách quý sẽ lên trao giải một chút. Thân phận của anh luôn rất thần bí trong giới giải trí, anh ấy vô cùng khiêm tốn nhưng lại có mặt ở khắp mọi nơi. Anh ấy là người điều hành của Tập đoàn giải trí Thiên Mộ nhưng chưa bao giờ tiết lộ thân phận của mình cho người ngoài. Nhưng hôm nay, vị sếp lớn bí ẩn của chúng ta đã đích thân tới tham dự chương trình, là người sẽ công bố và trao giải “Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất” cho chúng ta.” Ngay khi câu nói này được thốt ra thì cả hiện trường vang lên tiếng hít thở mạnh, ngay sau đó là những tiếng xì xào kích động và những tiếng bàn tán phấn khích của những ngôi sao nữ xinh đẹp. Sếp lớn của Tập đoàn Thiên Mộ, bản thân là nghệ sĩ dưới trướng của anh thế mà họ chưa từng có vinh hạnh được gặp ông chủ lớn của mình. Bây giò, anh ấy đang có mặt trong chương trình, đây là chuyện kích động lòng người đến cỡ nào cơ chứ! Đến ngay cả Tô Hi cũng khẽ mở miệng ra, đáy mắt hiện lên một chút vui sướng, rốt cục ông chủ Tập đoàn Thiên Mộ có dáng vẻ như thế nào? Cô và tất cả các nghệ nghĩ đều có một sự tò mò mãnh liệt, muốn biết ông chủ thần bí thống trị toàn bộ ngành giải trí rốt cục là ai2 Đôi mắt to của Tô Hi nhìn xung quanh, tưởng tượng xem ông chủ lớn được giấu ở đâu. Ánh đèn hơi mờ che lấp khuôn mặt trẻ trung và khôi ngô tuấn tú của Ôn Lệ Thâm. Ánh mắt của anh quét nhẹ qua người phụ nữ bên cạnh, nhìn cô như một đứa trẻ con cứ tò mò nhìn hai bên xung quanh nhưng ánh mắt lại không dừng trên người anh chút nào. Anh cong môi cười một tiếng, bắt đầu tự hỏi không biết lát nữa khuôn mặt nhỏ nhắn của cô sẽ chấn động và ngạc nhiên như thế nào. MC chương trình trên sân khấu cũng giữ vẻ thần bí, đợi đến khi cho khán giả một thời gian ngắn để bàn luận rồi sau đó MC nữ mới kích động nói tiếp: “Đúng vậy, tôi tin là chúng ta đều đang đợi để mở mang tầm hiểu biết về thân phận của vị Tổng giám đốc Tập đoàn giải trí Thiên Mộ, tôi cũng mong chờ giống như mọi người. Như vậy, tiếp theo xin được kính mời anh lên sân khấu công bồ và trao giải “Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, xin mời anh Biowen.” Ánh đèn rọi qua hàng ghé đầu tiên và sau mấy giây thì chiếu vào một thân hình đứng thẳng ung dung, người đàn ông có đôi chân thon dài đã cất bước lên sân khấu, bóng dáng tao nhã của anh khiến cho tất cả mọi người đều suy đoán. Nhưng mà có một người đã không cần phải suy đoán, cô trực tiếp trợn tròn mắt khiếp sợ và ngây ra như phỗng nhìn người đàn ông trên sân khấu. Cổ họng Tô Hi như muốn hét lên một tiếng, theo bản năng cô dùng tay bịt miệng lại nhưng nỗi khiếp sợ và kinh ngạc vẫn len lỏi trong từng tế bào của cô. Trời ạ! Ôn Lệ Thâm? Anh… anh là ông chủ của Tập đoàn Thiên Mộ? Anh chính là người đàn ông thần bí chưa hề lộ mặt Biowen kia? Wen, đây là họ Ôn, đôi mắt Tô Hi trợn tròn. Đúng lúc này, người đàn ông trên sân khấu ung dung đi đến trước bục, thân hình hào hoa phú quý của anh quay lại, một khuôn mặt đẹp trai được phóng to trên màn hình khổng lồ đập thẳng vào mắt của tất cả mọi người. Dưới sân khấu tiếng hít thở sâu lại một lần nữa vang lên, đó là âm thanh thể hiện sự chấn động và kinh ngạc. Bởi vì ông chủ này quá trẻ tuổi, quá đẹp trai, không thể phủ nhận là bản thân anh đứng ở đó, hoàn toàn có khí thế của bậc quân vương đứng đầu thiên hạ. “Xin chào mọi người, tôi xin tự giới thiệu tôi tên là Ôn Lệ Thâm, Tổng giám đốc điều hành của Tập đoàn giải trí Thiên Mộ. Có lẽ mọi người rất tò mò về tôi, tôi tin là mình sẽ không làm cho mọi người thất vọng.” Nói xong đôi môi mỏng của Ôn Lệ Thâm cong lên nở một nụ cười. Sau đó là một loạt âm thanh si mê, đến ngay cả những nữ nghệ sĩ luôn dè dặt lúc này cũng điên cuồng vì anh, sao còn dè dặt được nữa? Một số nữ nghệ sĩ đã ảo tượng mình và vị sếp lớn này gặp gỡ trong tương lai rồi. Trong khi Tô Hi đang khiếp sợ thì trong đầu cô chỉ hiện ra một câu. Quá đáng. Người đàn ông này thật quá đáng. Anh đã nói dối cô, giấu giêm cô, coi cô như một đứa trẻ để trêu đùa. Rõ ràng anh là ông chủ lớn nhất trong giới giải trí vậy mà không hề nói cho cô biết. Tức chết cô. Tô Hi cảm thấy bản thân mình bị đùa bỡn xoay quanh, mà chắc chắn là người đàn ông này ở bên cạnh cô xem đủ trò cười của cô rồi. Cực kì đáng ghét. Ôn Lệ Thâm nhận lấy phong bì danh sách từ tay MC nữ, giọng nói trầm thấp của anh vang lên: “Tiếp theo tôi sẽ công bố tên của diễn viên đạt giải “Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất” lần này, xin mời mọi người chú ý lắng nghe.” Ngón tay thon dài của Ôn Lệ Thâm xé phong bì ra, tắt cả các nữ nghệ sĩ ở dưới sân khấu trong lòng đều rất căng thẳng, đặc biệt là những nghệ sĩ có tên trong danh sách đề cử, các cô ai cũng khao khát được anh trao giải, đồng thời nhất định phải nhân dịp này thể hiện trước mặt ông chủ lớn một phen, ít ra cũng có thể có được một cái ôm.