Chương : Lấy lại địa vị
(Cảm ơn các bạn đã ghé xem, nhóm sẽ cập nhật liên tục truyện mới nhất)
“Tư Vũ, có phải em…có hảo cảm với anh
ta rồi?” Giọng Mộ Phi ẩn chứa một sự
hoảng loạn.
“Mộ Phi, đây là chuyện riêng của tôi, anh
đừng hỏi nữa, tôi cũng không muốn nói.
Những gì anh có thể giúp tôi là tránh xa
tôi ra một chút.” Giọng Đường Tư Vũ
không còn hung hăng mà chuyển sang
khẩn cầu.
Mộ Phi hít một hơi thật sâu: “Vậy thì anh
có thể làm gì khác giúp đỡ cho em? Anh
nên làm cái gì mới không tổn thương đến
em?”
“Không cần đâu, đối với tôi anh làm cái gì
cũng đều không thích hợp, tạm biệt.”
Đường Tư Vũ nói xong liền cúp điện thoại
trước.
Cô nghĩ mình cần phải yên lặng một chút,
lúc này điện thoại lại rung thêm một lần
nữa, cô liếc nhìn sang, là Hình Liệt Hàn.
Cô chau mày, vươn tay cầm lên: “Alo! Tôi
đã thấy rồi, cảm ơn anh.”
“Vừa rồi em vừa nói chuyện với ai vậy?
Mộ Phi?” Hình Liệt Hàn nhạy cảm hỏi,
không ngờ lại đoán đúng.
Đường Tư Vũ suy nghĩ vài giây, sau đó
liền nói dối: “Không phải! Tôi nói chuyện
cùng Tô Hi.”
“Thật không?” Hình Liệt Hàn nghỉ ngờ hỏi
Đường Tư Vũ có chút không nói nên lời,
tại sao bây giờ cô lại trốn tránh mọi
chuyện liên quan đến Mộ Phi trước mặt
anh? Rõ ràng cô có thể nói với anh rằng
cô đang gọi điện thoại với Mộ Phi.
“Cảm ơn anh đã xóa tin tức giúp tôi. Chỉ
phí bao nhiêu tôi sẽ trả cho anh.”
“Không cần tiền! Có điều, em định bỏ qua
chuyện này dễ dàng như vậy sao?” Giọng
nói của Hình Liệt Hàn trở nên lạnh đi.
“Hiện tại thì cứ để vậy đi! Chuyện này nếu
tái diễn một lần nữa, tôi sẽ tự mình giải
quyết.” Đường Tư Vũ vẫn không biết
Đường Y Y muốn làm gì tiếp theo.
“Là em gái em làm à?” Hình Liệt Hàn
dường như không cần hỏi đã biết trước
câu trả lời.
“Là nó! Chiều nay anh đón Tiểu Hi đi, tôi
về nhà một chuyến.” Đường Tư Vũ hy
vọng rằng vấn đề này sẽ được giải quyết
ở nhà.
“Em có chắc là không muốn tôi đi cùng
em về không?” Hình Liệt Hàn hỏi lại.
Đường Tư Vũ nói một cách chắc chắn:
“Không cần, anh chỉ cần chăm sóc Tiểu Hi
giúp tôi là được rồi, đây là chuyện nhà tôi,
tôi sẽ tự xử lý. Anh vẫn chưa nói anh xử lý
đồng tin này hết bao nhiêu tiền!”
“Chuyện này chỉ cần một câu nói của tôi là
được giải quyết rồi. Nếu em muốn cảm ơn
tôi, thì cứ nhớ đấy đã, sau này có cơ hội
tôi sẽ cần em báo đáp.” Hình Liệt Hàn
không muốn lãng phí ân tình này, vì anh
biết bây giờ cô nợ anh một ân tình, sau
này không chừng còn có thể giúp ích
được gì đó.
Đường Tư Vũ nghẹn một hồi, chỉ đành
nói: “Được rồi! Tôi sẽ ghi nhớ phần ân
tình này, sau này có cơ hội tôi sẽ trả lại
cho anh.”
“Tối nay em định về nhà một mình à?”
“Ừm!”
“Được rồi! Em không cần phải lo lắng cho
Tiểu Hi. Nếu em không thể xử lý chuyện
này, tôi sẽ giúp em. ”
“Thật sự không cần đâu.” Đường Tư Vũ
từ chối một cách rõ ràng, đồng thời nói:
“Tôi cúp máy trước.”
Cô thật sự cúp máy, không biết tại sao,
trước đây cô đã quen với một Hình Liệt
Hàn vừa độc tài vừa thô lỗ, bây giờ anh
lại muốn giúp đỡ cô. Cô thực sự không
thể chấp nhận được, cô không muốn nợ
anh quá nhiều. Càng nợ người đàn ông
này, cô càng không biết cách nào trả lại
cho anh ta.
Đường Tư Vũ bước đến tủ quần áo, cô
chọn một chiếc váy dài mặc vào. Cô bây
giờ chính là đại tiểu thư của tập đoàn
Đường thị. Đã lâu rồi cô không lộ diện ở
công ty của cha cô, để cho mọi người
hiểu nhầm tập đoàn Đường thị chỉ có mỗi
một tiểu thư là Đường Y Y.
Đây cũng là lý do tại sao Khưu Lâm luôn
dùng mọi cách để nâng cao địa vị con gái
của bà ta. Bà ta không ngừng đây Đường
Y Y vào những vòng quan hệ, kết bạn với
những công tử giàu có nổi tiếng, khiến
mọi người nghĩ cô ta mới là đại tiểu thư
Đường gia, còn cô thì bị mọi người lãng
quên.
Đường Tư Vũ chưa hề quên, năm đó khi
mẹ cô được gả cho cha cô, ông vẫn còn
là một nhà đầu tư không có tiếng tăm gì.
Sau khi mẹ cô kết hôn, bà đã bán một
mảnh đất thừa kế từ gia đình mẹ đẻ để
lấy tiền đầu tư cho cha cô, từng bước xây
dựng tập đoàn Hình thị đến ngày hôm
nay.
Trong tay cha cô vẫn còn % vốn cổ
phần thuộc về mẹ cô, nhưng khi cô còn
nhỏ, mẹ cô đã giao cổ phần này cho cha
cô tạm giữ, đợi cô lớn lên mới trả lại cho
cô. Đường Tư Vũ chưa từng tranh giành
chuyện này, nhưng nó không có nghĩa là
cô đã quên.
Bởi vì là cha con, cô vô cùng yên tâm để
cha nắm giữ phần cổ phần này, nhưng
một phần của tập đoàn Đường thị này vẫn
là thuộc về côI
Đường Tư Vũ lái xe ra ngoài, chuẩn bị
đến thẳng công ty của cha cô. Đã đến lúc
cô phải lộ diện.
Tập đoàn Đường thị đã xây dựng văn
phòng riêng cách đây vài năm, tuy không
nằm ở trung tâm thành phố nhưng vẫn rất
tráng lệ, từ trên xuống dưới được phủ một
lớp kính trông rất ấn tượng.
Đường Tư Vũ rất ít khi đến công ty, lúc
này cô mới phát hiện Đường thị đã phát
triển rất lớn mạnh, thậm chí cô có thể nhìn
ra được một nguồn lợi nhuận hết sức to
lớn. Đây cũng chính là điều khiến Đường
Y Y tự tin sử dụng tài chính của Đường thị
đề gây rối bên ngoài.
Mà cô, luôn sắm vai một đứa con gái
ngoan ngoãn, giỏi giang, không tham tiền
của gia đình, mọi việc đều dựa vào bản
thân mình. Cho dù cha cô bây giờ rất giàu
có nhưng cô cũng chẳng có tí khái niệm gì
về số tiền này. Những thứ cha cô cho cô
đều là những thứ tốt nhất, nhưng cô trước
nay chưa từng đòi hỏi cái gì.
Tuy nhiên, Đường Y Y thì ngược lại, cô ta
biết nhõng nhẽo làm nũng, dưới sự giúp
đỡ của Khưu Lâm, chỉ cần cô ta mở
miệng thì cái gì cũng có thể có.
Bây giò, Đường Tư Vũ không còn nghĩ
như vậy nữa, cô nên lấy lại hết tất cả
những gì của mình, ngồi vững vị trí đại
tiểu thư của cô.
Xe của Đường Tư Vũ lái đến cổng, bảo vệ
chặn cô lại: “Xin hỏi, cô đến đây làm gì?”
“Tôi là Đường Tư Vũ, tôi đến tìm cha tôi
Đường Hùng.” Đường Tư Vũ mỉm cười,
cô không kiêu ngạo, không xu nịnh, dùng
nụ cười chuẩn mực mực để cho bảo vệ
biết thân phận của mình.
Bảo vệ sửng sốt một chút, sau đó cung
kính cười với cô: “Thì ra là đại tiểu thư,
nhất thời tôi không nhận ra, xin thứ lỗi cho
tôi.
Sau đó bảo vệ mở barie cho cô vào
Đường Tư Vũ lái xe tiến đến bãi đỗ
xe.Hôm nay cô cố ý trang điểm một chút
thay đổi quần áo thường ngày, trở thành
dáng vẻ của một đại tiểu thư thực thụ. Cô
ăn mặc sang trọng, gương mặt trang điểm
nhẹ nhàng, đôi giày cao gót màu vàng
thanh nhã khiến cô toát lên dáng vẻ quý
phái.
Đường Tư Vũ bước từng bước vào sảnh
Trong sảnh, sáu cô nhân viên lễ tân đang
bận rộn trả lời điện thoại để giải quyết vấn
đề của khách hàng. Thời điểm Đường Tư
Vũ bước vào, vẻ đẹp của cô khiến cho
mọi người bị thu hút, tạm ngưng công việc
đang làm.
“Xin chào! Xin hỏi cô đến tìm ai?” Mội
nhân viên lễ tân bước đến chào hỏi cô.
Đường Tư Vũ cười tự giễu, quả nhiên
năm năm trôi qua rồi, nhân viên thay đổ
hết đợt này đến đợt khác, đã không có a
nhận ra cô nữa.
“Tôi là Đường Tư Vũ, tôi đến tìm cha tô
Đường Hùng.” Đường Tư Vũ mỉm cười
nói.
Sáu nhân viên lễ tân lập tức nhìn sang cô,
bọn họ chỉ biết Đường gia có một cô con
gái là Đường Y Y, không ngờ bây giờ lại
có thêm một cô con gái nữa
Nhân viên lễ tân thấy phong cách ăn mặc
và khí chất của cô không giống người
thường, liền cười gượng hỏi lại: “ÀI Cô
thật sự là con gái của chủ tịch Đường sao?”