Chương Lời cảnh cáo của Đường Tư Vũ
(Xin hãy ủng hộ nhóm bằng cách chia sẻ ạ)
“Tôi là đại tiểu thư Đường gia, có vấn đề
gì không?” Đường Tư Vũ lịch sự hỏi.
“Dạ không có vấn đề gì! Để tôi gọi điện
thoại để xác nhận một chút ạ.” Nhân viên
lễ tân không dám lơ là.
“Không cần, tôi tự gọi cho cha tôi.” Đường
Tư Vũ nói xong liền đi tới ngồi ở ghế sô
pha bên cạnh, lấy điện thoại di động ra gọi
cho cha cô.
“Tư Vũ, có chuyện gì vậy con?” Giọng
Đường Hùng ở đầu dây bên kia dịu dàng
hỏi.
“Cha, con đang ở sảnh công ty. Cha gọi
trợ lý đến đón con đi. Trưa nay con muốn
ăn trưa với cha.” Đường Tư Vũ nói với
ông.
“Được, để cha bảo Tiểu Lưu xuống đón
cơn.
Một lúc sau, Tiểu Lưu đích thân xuống
đưa cô vào thang máy chuyên dụng đi
thẳng đến văn phòng của Đường Hùng.
Tuy nhiên, Đường Hùng vẫn còn đang
họp. Khi Đường Tư Vũ bước vào, bóng
dáng Khưu Lâm tràn đầy sự oán giận
cũng đi vào.
“Đường Tư Vũ, có phải cô đã đánh Y Y
không?” Khi chồng không có mặt, bà
không hề khách khí đối với Đường Tư Vũ.
Đường Tư Vũ ngồi trong văn phòng của
cha cô, đứng lên nhìn điệu bộ oán giận
của bà ta, cười lạnh: “Đấy là do cô ta
đáng bị đánh.”
“Con gái tôi như thế nào thì tôi và cha cô
sẽ tự dạy dỗ nó, cô dựa vào cái gì mà
dám đánh nó?”
“Theo lí mà nói tôi cũng được coi như là
chị của nó, tôi dạy dỗ nó thì có vấn đề gì
sao?” Đường Tư Vũ nhướng mày hỏi.
CÓ Sẻ
“Lẽ nào không phải? Tôi là đại tiểu thư
nhà họ Đường, đừng tưởng tôi không ở
trong nhà này thì các người muốn làm gì
thì làm.” Đường Tư: Vũ lạnh giọng nói.
Ngực Khưu Lâm thắt lại, bà không ngờ
Đường Tư Vũ lại trở nên độc đoán hơn
trước, chẳng phải cô vẫn luôn là một đứa
con gái ngoan ngoãn giống như một quả
hồng mềm mặc người nhào nặn sao?
“Đúng vậy, cô là đại tiểu thư Đường gia,
nhưng mà, bây giờ công ty Đường thị này
là do cha cô và tôi điều hành. Một đại tiểu
thư như cô không lo đánh đàn cho tốt lại
đến đây làm gì?”
“Bà nghĩ rằng tôi chỉ có thể chơi đàn? Tôi
có thể làm rất nhiều việc, hơn nữa công ty
này còn có cổ phần của mẹ tôi.” Đường
Tư Vũ lạnh lùng nhắc nhở Khưu Lâm
đừng quên thân phận của cô.
“Hôm nay cô tới đây làm gì? Chẳng qua
chỉ giả vờ làm một đứa con gái hiếu thảo,
tới ăn cơm cùng cha cô thôi chứ gì! ”
”Khưu Lâm, việc bà can thiệp vào cuộc
hôn nhân của ba mẹ tôi tôi còn chưa tha
thứ cho bà đâu. Bà nên quản con gái bà
cho tốt đi. Nếu cô ta dám gây rắc rối cho
tôi thêm lần nào nữa, tôi sẽ không để cho
hai mẹ con bà sống dễ dàng trong căn
nhà này đâu, tôi sẽ đấu tranh cho đến
cùng.” Đường Tư Vũ lạnh lùng bỏ lại câu
nói này.
Vẻ mặt của Khưu Lâm lập tức thay đổi, bà
thật sự không dám xem thường lời uy
hiếp của Đường Tư Vũ, bởi vì bà biết cô
ta vẫn chiếm một vị trí rất quan trọng trong
lòng Đường Hùng.
“Y Y lại chọc giận cô cái gì rồi?” Khưu
Lâm hỏi, bởi vì tin tức trên mạng chỉ mới
xuất hiện vào buổi sáng, và nó đã bị xóa
trong vòng hai tiếng, bà vẫn chưa có thời
gian để đọc nó.
“Hãy tự hỏi con gái của bà đi! Xem cô ta
đã làm điều tốt đẹp gì. Tốt hơn hết là cô ta
đừng gây chuyện với tôi, nếu không, tôi
sẽ không bỏ qua cho cô ta dễ dàng nữa
đâu.” Đường Tư Vũ vẻ mặt bình tính đáp.
Lúc này, tiếng bước chân từ ngoài cửa
truyền đến, vẻ mặt của Khưu Lâm quay
ngoắt độ, lập tức cười một cách giả
tạo: “Ôi, Tư Vũ à, làm sao lại tức giận như
vậy? Chuyện con đánh Y Y dì cũng đã
dạy bảo nó rồi, con đừng để bụng nữa
nhé!”
Đường Tư Vũ nghe vậy sắc mặt lập tức
thay đổi. Cô đã sớm lường trước được
chuyện này rồi, bà ta trước mặt cha cô
vẫn luôn sắm vai một người mẹ kế tốt.
Đường Hùng vừa đi đến cửa liền nghe
thấy tiếng của bà, ông bước vào trong thì
nhìn thấy Đường Tư Vũ đứng trước sô
pha, vẻ mặt không chút cảm xúc.
Ông nhìn con gái: “Tư Vũ, con đến là vì
chuyện lần trước đúng không?”
“Cha, con đến đây là để cùng cha đi ăn
cơm!” Đường Tư Vũ nhoẻn miệng cười,
nhìn ông mang vẻ mặt mệt mỏi, trên mặt
lộ ra dấu vết già nua.
Trong lòng cô cảm thấy không thoải mái,
cha cô quản lý công ty này cũng không hề
dễ dàng.
“Tư Vũ, con có phiền khi dì đi cùng hai
người không? ”
“Dì Khưu, không phải lúc nãy dì vừa nói
bận việc không thể đi cùng con và cha
sao?” Đường Tư Vũ vẻ mặt không vui nói.
“Vậy được rồi! Hai cha con con cứ đi đi!
Chiều nay dì phải đến cửa hàng trang sức
một chuyến.” Khưu Lâm nhìn Đường Tư
Vũ một cách đầy oán hận rồi cất bước rời
đi.
Đường Hùng đặt văn kiện xuống không
hề nhìn thấy.
Đường Hùng bấm máy gọi nội bộ, nói với
trợ lý của mình: “Hủy bỏ lịch hẹn trưa nay
đi. Đặt cho tôi một nhà hàng có không
gian yên tĩnh đề tôi cùng con gái ăn trưa.”
Đường Tư Vũ bước đến bên cạnh chủ
động bóp vai cho ông. Đường Hùng lập
tức cảm thấy thoải mái hơn. Ông yên tâm
hưởng thụ sự hiếu thảo của con gái mình,
năm năm qua hiếm có cơ hội hai cha con
được ở cùng nhau, như hiện tại thì ông đã
rất vui rồi.
“Cha, tháng sau là ngày giỗ của mẹ, con
muốn đưa Tiểu Hi đi cùng.”
“Được! Con cứ dắt thằng bé theo đi. Cha
tin mẹ con dưới suối vàng cũng rất muốn
gặp cháu ngoại.” Đường Hùng nói xong
liền quay đầu nhìn cô hỏi: “Gần đây tiền
đủ dùng không?”
Đường Tư Vũ suy nghĩ một chút, cô có
hể tìm đến cha mình xin tiền, nhưng nhìn
cha cô gánh vác công ty một mình cực
khổ, kiếm từng xu cũng không dễ dàng gì,
cô không nhẫn tâm đành cười nói: “Đủ ạ.
Tiểu Hi và con cũng không tiêu nhiều
tiền!”
“Đó là bởi vì con từ nhỏ đã biết tiết kiệm
tiền, không giống như Y Y tiêu xài vô độ,
Nhưng cũng không thể tiết kiệm quá,
thằng bé cần mua gì thì cứ mua cho nó,
cha không phải là người không có khả
năng chỉ trả.”
Nói xong, ông đứng dậy đi tới két sắt, lấy
trong đó ra một tắm thẻ đưa cho cô: “Con
cầm lấy thẻ này, cứ đầu tháng cha sẽ cho
người chuyển tiền sinh hoạt vào cho hai
mẹ con conl”
“Cha! Thật sự không cần đâu ạ.” Đường
Tư Vũ đưa tay đầy trở lại.
“Cầm lấy đi, công ty của cha bây giờ kiếm
được rất nhiều tiền, cha không thiếu chút
tiền này.” Đường Hùng kiên quyết đưa
cho cô.
Đường Tư Vũ không còn cách nào khác,
đành phải nhận lấy thẻ. Đường Hùng
chuẩn bị một lúc rồi cùng cô đến nhà hàng
gần đó.
Trong nhà hàng, Đường Tư Vũ giải thích
lý do tại sao lần trước cô đánh Đường Y
Y. Đường Hùng nghe xong rất bực bội,
ông luôn thất vọng về học vấn và tính
cách của Đường Y Y, nhưng mỗi lần ông
giáo dục nó Khưu Lâm đều cản trở, vì vậy
mà tính cách của Đường Y Y càng trở nên
hư hỏng.
Đường Tư Vũ che giấu chuyện lúc sáng.
Nếu cha cô biết chuyện thì chắc chắn sẽ
hỏi, mà cô lại không biết giải thích chuyện
xử lý hậu quả như thế nào, vì đây tuyệt
đối không phải một số tiền nhỏ, như vậy
chắc chắn sẽ phải nhắc đến Hình Liệt
Hàn.
“Chuyện của Y Y, sau này cha sẽ quản lý
con bé chặt hơn để nó không làm phiền
đến cuộc sống của con. Con cứ nuôi Tiểu
Hi sống cho tốt, giáo dục trẻ con là việc vô
cùng quan trọng.”
“Dạ, con biết rồi ạ.”
Ngay lúc này, Khưu Lâm cũng đang gọi
điện thoại cho Đường Y Y hẹn cô ta cùng
đi ăn cơm, bởi vì những gì mà Đường Tư
Vũ nói hôm nay khiến bà thực sự không
yên tâm.
Theo bà thấy, những lời Đường Tư Vũ nói
không phải chỉ nói suông. Huống hồ lần
này con gái bà thực sự khiến bà tức giận.