Chương Anh ấy đến ăn cơm cùng
“Mẹ nuôi, con nhớ mẹ nhiều lắm.” Cậu
nhóc ngay lập tức thể hiện nỗi nhớ của
mình. Mẹ nuôi xinh đẹp như vậy và yêu
cậu không kém gì mẹ ruột. Có lẽ, thân là
con trai, cậu nhóc cũng bị thu hút bởi phụ nữ xinh đẹp!
Tô Hi nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu,
mỗi lần nhìn lấÃbã là /) tị, tuy Đường
Tư Vũ đau khổ năm trước nhưng có thể
có được một tiểu thiên sứ như vậy cũng
có thể coi là một món quà trời cho.
“Nào, thơm mẹ nuôi cái đi.” Tô Hi nghiêng
khuôn mặt thanh tú ý bảo cậu nhóc thơm
mình.
Cậu nhóc lập tức thơm một cái, đôi môi
Chương Anh ấy đến ăn cơm cùng
bé nhỏ mềm mại khiến trái tim Tô Hi tan
chảy, ôm lấy đầu của cậu, điên cuồng hôn
lên má cậu vài cái.
“Chà, nghĩ xem buổi tối nên ăn ở đâu
nào?” Đường Tư Vũ hỏi cậu nhóc: “Tiểu
Hi, buổi tối con muốn ăn gì?”
“Con ăn gì cũng được!”
Tô Hi nói: “Tớ biết một nhà hàng, rất cao
cấp, đồ ăn cũng rất ngon.”
“Được! Cậu đãi chứ gì?”
“Được, tớ mời, hai mẹ con cậu cứ thoải
mái đi.”
“Con ăn khỏe lắm đấy, con ăn hết tiền của
mẹ luôn!” Cậu nhóc đùa nói.
Chương Anh ấy đến ăn cơm củng
Tô Hi ôm cậu cười nói: “Vậy thì tối nay ăn
cho đẫy bụng đi hai”
Xe của Hình Liệt Hàn chạy thẳng về nhà,
vì tối nay anh chịu trách nhiệm đón em gái
đến nhà họ Ôn, Hình Nhất Nặc sống chết
không muốn đi, chỉ có anh trai mới có thể
đưa cô đến đó.
Lúc này, Hình Nhất Nặc đang nép mình ở
nhà, bố mẹ và anh hai đã ra sân bay từ
tiếng trước, lẽ ra họ đã lên máy bay và rời
đi rồi nhưng phần đời còn lại của cô sẽ
không ở lại ngôi nhà ấm áp của mình mà
phải chuyền đến nhà họ Ôn.
Mặc dù cô cũng thích các cô chú của gia
đình họ Ôn, nhưng cô cảm thấy kinh
khủng khi nghĩ đến việc Ôn Lương Diệu
kèm cặp cô trong việc học, anh hai
thường không kiên nhẫn với cô, liệu
người ngoài này có kiên nhẫn với cô
không?
Nói không chừng còn nghiêm khắc hơn cả
chủ nhiệm, nghĩ đến gương mặt của chủ
nhiệm, cô liền cầu nguyện tận thế mau
đến và để cô biến mắt đi.
Thân hình cao lớn của Hình Liệt Hàn
bước vào, người giúp việc lập tức gọi anh:
“Thiếu gia.”
“Nhất Nặc đâu?”
“Tiểu thư đang ở phòng trên lầu ạ.”
“Đồ của nó đã đóng gói chưa?”
Chương Anh ấy đến ăn cơm cùng
“Xong rồi ạ, nhưng cô ấy không chịu xuống lầu.”
Hình Liệt Hàn bước lên lầu, cả nhà đều
hết lòng vì việc học của em gái. Cô thông
minh, ham học về mọi mặt, ngoại trừ tiếng
Trung, tiếng Anh còn tạm được ra, môn
toán vẫn còn khá kém. Cả nhà đều nghỉ
ngờ, có phải khi cô học toán, cô đã ngủ
mắt rồi không?
Tuy nhiên, trên thế giới này, có một số
người không có hứng thú với toán học, có
nghe cũng chẳng vào đầu.
Hình Nhất Nặc là kiểu người đó, để cô ấy
làm gì cũng được ngoại trừ học toán.
Hình Nhất Nặc nghe thấy tiếng bước chân
từ hành lang, đó là của anh trai, thân hình
nhỏ bé đang ngồi trên giường của cô
không khỏi run lên.
Cửa mở, Hình Liệt Hàn nhìn em gái mình
đang ngồi trên giường, anh thở dài: “Nhất
Nặc, đi thôi nào.”
“Em không đi. Em sẽ sống ở nhà một
mình, để dì Lưu nấu cơm cho em ngày ba
bữa là được rồi.”
“Không được, anh không yên tâm.” Hình
Liệt Hàn nhíu mày.
“Vậy thì em đến sống ở nhà anh, buổi tối
anh dạy kèm cho em thì sao?” Hình Nhất
Nặc chớp chớp đôi mắt to, anh cả tốt hơn người ngoài.
Hình Liệt Hàn nhìn cô còn đang suy nghĩ
lợi dụng sơ hở, làm biếng, anh lập tức
nhẫn tâm từ chối: “Anh rất bận, không
Truy cập truyen.one đọc full nhé. rảnh đâu.”
“Nhưng mà, em không muốn đi gặp người
tên Ôn Lương Diệu kia, anh ta nhất định
sẽ chỉnh đốn em chết mắt.”
Hình Liệt Hàn thực sự không biết em gái
mình cả ngày hôm nay nghĩ gì, anh cố
nhịn cười an ủi: “Em nghĩ đi đâu vậy?
Lương Diệu là người nhẫn nại và dịu dàng
nhất mà anh từng thấy. Cậu ấy nhất định
sẽ kèm em rất tốt đấy.”
“Em không tin.” Bàn tay nhỏ bé của Hình
Nhất Nặc mân mê chăn bông, trông rất
buồn bực.
“Được rồi, tối nay anh dẫn em đi ăn một
bữa thật to thì sao?”
Đôi mắt của Hình Nhất Nặc sáng lên:
“Thật không? Em có thể ăn cùng Tiểu Hi
không? Em nhớ thằng bé lắm!”
“Được rồi! Anh sẽ sắp xếp. Em nhanh thu
dọn đồ đạc, để lên xe của anh trước đi.”
“Anh, em nhất định phải đến nhà họ Ôn
sao?” Hình Nhất Nặc nhìn như phải lên
Truy cập truyen.one đọc full nhé. pháp trường.
“Phải.” Hình Liệt Hàn khẳng định.
Hình Nhất Nặc cắn môi, đành phải thỏa
hiệp: “Vậy thì được rồi! Cuối tuần em có
Chương Anh ấy đến ăn cơm củng
thể đến ở nhà anh không?”
“Được.” Hình Liệt Hàn tán thành.
Quần áo và cặp sách đã đóng gói của
Hình Nhất Nặc được để sang một bên,
Hình Liệt Hàn cầm hộ cô, còn cô tự xách
cặp sách, tạm biệt căn phòng công chúa
màu hồng xanh của mình và đi xuống cầu
thang.
Hình Liệt Hàn liếc nhìn đồng hồ, đã giờ
, lúc này Đường Tư Vũ đã đưa cậu
nhóc ra ngoài chơi rồi, anh lấy điện thoại
di động ra gọi cho cô.
Đường Tư Vũ đang trên đường đến nhà
hàng, liền bấm điện thoại trên xe để trả
lời, giọng nói trầm thấp gợi cảm của Hình
Liệt Hàn vang ra cả xe: “Đang ở đâu?”
Chương Anh ấy đến ăn cơm cùng
Tô Hi đang ngồi ở băng ghế sau, cảm
thấy tim mình căng ra, thầm thán phục.
Giọng của Hình Liệt Hàn hay quá!
“Đang trên đường đến nhà hàng, sao
vậy?” Đường Tư Vũ hỏi.
Cậu nhóc đã hét lên đầy phấn khích:
“Daddy!”
“Tiểu Hi, cô con muốn ăn cơm với con,
được không?”
“Được ạ! Con muốn ăn với cô.”
“Địa chỉ nhà hàng của mọi người?” Những
lời này rõ ràng là đang hỏi Đường Tư Vũ.
Đường Tư Vũ nghĩ, Hình Liệt Hàn đưa
Hình Nhất Nặc đi ăn với con trai cô, tất
nhiên, cô không phản đối, vì vậy cô nói
địa chỉ, sau khi phát ra một tiếng “ Ừ” đầu
dây bên kia liền tắt máy.
Trong xe yên tĩnh, Đường Tư Vũ hỏi Tô Hi
ở sau lưng: “Thêm một người nữa, tiểu
công chúa nhà họ Hình.”
“Đương nhiên là không vấn đề gì rồi!” Tô
Hi cười lớn, tiểu công chúa nhà họ Hình
hẳn là rất đáng yêu, bởi vì gen của nhà họ
Hình quá mạnh.
Sau khi cúp điện thoại của Đường Tư Vũ,
Hình Liệt Hàn vẫn muốn gọi một cuộc
khác, anh đi đến một nơi cách xa em gái
mình và bắm điện thoại gọi cho Ôn Lệ
Thâm.
“Liệt Hàn, gì đó?” Giọng của Ôn Lệ Thâm
truyền đến.
“Tối nay tôi dẫn em gái đi ăn tối. Nó vẫn
chưa chấp nhận hẳn Lương Diệu. Tôi
nghĩ nên dùng bữa cùng nhau thì tốt hơn.”
“Đúng lúc tối nay cha mẹ tôi đi xã giao,
anh em tôi cũng chưa biết ăn ở đâu. Ăn
cùng đi!”
Hình Liệt Hàn trả lời: “Được! Bây giờ
chúng tôi đến nhà hàng, các cậu cũng
nhanh đến đấy đi!” Cuối cùng, anh nói địa
chỉ của nhà hàng.
Tình cờ là một nhà hàng mà Hình Liệt
Hàn và Ôn Lệ Thâm thường đến, nói cái
Truy cập truyen.one đọc full nhé. là biết ngay.
“Anh, anh đang gọi ai vậy?” Phía sau anh,
Hình Nhất Nặc hỏi với một đôi mắt như
Sao rực rỡ.
“Gọi cho Tiểu Hi, họ đã đến nhà hàng rồi,
vừa hay đó là nhà hàng mà em thích
nhất.” Hình Liệt Hàn quay lại nhìn và vuốt
tóc cô.
Hình Nhất Nặc nghe thấy vậy, nhà hàng
mà có kem ngon nhất đó, cô lập tức
không nói nữa, vui vẻ: “Vâng! Đi nhanh
lên nào!” Nói xong, cô nhanh chóng nắm
lấy tay Hình Liệt Hàn bước tới xe của anh.