Chương Rất nhiều người đến
Hình Liệt Hàn cười cưng chiều, lắc lắc
đầu, bị cô kéo đến trước xe.
Xe của Đường Tư Vũ và Tô Hi sắp đến
nhà hàng. Thông tin cô cung cấp cho Tô
Hi là Hình Liệt Hàn sẽ chỉ đưa em gái đến
dùng bữa cùng họ. Tuy nhiên, những vị
khách đến lúc sau chắc chắn sẽ khiến họ
giật mình.
Nhà họ Ôn.
Ôn Lệ Thâm gõ cửa phòng em trai:
“Lương Diệu, đi ăn cơm.”
Ngay sau đó cửa mở ra, khuôn mặt tuần
tú của Ôn Lương Diệu xuất hiện, áo
phông màu xám, đơn giản, tao nhã và
Chương Rất nhiều người đến
sạch sẽ.
“Ăn ở đâu?” Ôn Lương Diệu tò mò hỏi.
“Vừa rồi Liệt Hàn gọi điện và bảo Nhất
Nặc vẫn không thích em phụ đạo nó cho
lắm. Cậu ấy định để hai đứa đi ăn cơm
với nhau đề giảm bớt căng thẳng cho nó.”
Đứa trẻ nhà họ Hình, trong mắt Ôn Lệ
Thâm, từ lâu đã giống như anh chị em
ruột trong nhà.
Ôn Lương Diệu nhếch môi cười: “Cô ấy
thật sự rất sợ em nhỉ?”
Ôn Lệ Thâm liếc cậu một cái: “Không
được phép bắt nạt Nhất Nặc.”
“Em làm sao mà bắt nạt cô ấy được?” Ôn
Lương Diệu trừng mắt nhìn anh của mình,
Chương Rất nhiều người đến
nói như kiểu cậu sẽ làm gì con gái nhà
người ta vậy, dù sao thì cậu cũng lớn hơn
cô tám tuổi cơ mà.
Ôn Lệ Thâm cầm chìa khóa xe trên bàn
lên: “Đi thôi.”
Ôn Lương Diệu nghĩ đến điều gì đó thú vị,
nụ cười trên khóe miệng không hề biến
mắt, tâm trạng vui vẻ khi nghĩ đến cô gái
nghịch ngợm và nhanh nhẹn như yêu tinh
kia.
Đường Tư Vũ và Tô Hi yêu cầu một
phòng nhỏ, đợi Hình Nhất Nặc, công chúa
nhỏ của nhà họ Hình đến.
Khoảng sáu giờ, Hình Liệt Hàn vừa đậu
xe, một chiếc Rolls Royce màu bạc bên
cạnh cùng dừng lại, Hình Liệt Hàn nhìn
Chương Rất nhiều người đến
chiếc xe quen thuộc mỉm cười, không ngờ
lại đến cùng lúc.
Hình Nhất Nặc đang ngắn ngo, liền nhìn
thấy một bóng người quen thuộc bước
xuống từ chiếc xe bên cạnh, cô nhận ra,
không phải Ôn Lương Diệu thì còn là ai
nữa?
“Anh! Tại sao họ lại ở đây?” Hình Nhất
Nặc ngay lập tức hỏi anh cả.
“Tình cờ họ chưa biết ăn ở đâu nên rủ họ
ăn cùng.” Hình Liệt Hàn cười, an ủi: “Để
em gặp Lương Diệu trước, cậu ấy sẽ
quan tâm đến việc học của em hơn.”
“Em không muốn!” Hình Nhất Nặc cong
miệng.
Chương Rất nhiều người đến
“Tiểu Hi đang đợi em ở trên lầu đấy, mau
xuống xe đi.” Hình Liệt Hàn ra vẻ uy
nghiêm của anh trai, mở cửa ghế phụ, để
cô xuống xe.
Hình Nhất Nặc nghĩ rằng Tiểu Hi đang đợi
trên lầu, cô xuống xe, trông quả là nhỏ
nhắn bên cạnh ba người đàn ông trẻ trung
và quyến rũ, cô lịch sự gọi lớn Ôn Lệ
Thâm: “Anh Ôn.”
Ôn Lệ Thâm cười với cô, Hình Nhất Nặc
cảm thấy có một đôi mắt cười đang đọng
lại trên người cô, cô đột nhiên ngắng đầu
lên nhìn, Ôn Lương Diệu một tay đút túi,
mỉm cười nhìn cô.
Cậu đang đối diện với cảnh hoàng hôn
rực rỡ. Trong mắt Hình Nhất Nặc, nụ cười
Chương Rất nhiều người đến
của người chàng trai này đã làm ánh nắng
chiều mắt đi sắc màu, vừa đẹp trai lại ấm
áp, đặc biệt là dưới đôi lông mày, đôi mắt
ấm áp sạch sẽ nhìn vào khiến nhịp tim cô
đập liên hồi.
Tâm trí của Hình Nhất Nặc ngay lập tức
bật ra một từ thôi, đẹp trai.
Tuy nhiên, ngay sau đó, cô cúi đầu xuống,
đẹp trai thì làm sao? Chỉ cần nghĩ đến
việc những ngày tháng sau này cậu sẽ
nghiêm khắc với cô hệt như chủ nghiệm
cô lập tức không thích nữa.
“Được rồi, đừng đứng đó nữa, đi lên thôi!”
Hình Liệt Hàn nói xong, liền cùng với đàn
anh Ôn Lệ Thâm đi trước, để hai đứa em
nhỏ đi theo phía sau.
Chương Rất nhiều người đến
“Hi, Nhất Nặc.” Ôn Lương Diệu chủ động
chào hỏi.
Hình Nhất Nặc nhanh chóng liếc nhìn anh,
rồi cúi nhìn xuống ngón chân, nhưng
không biết rằng Hình Liệt Hàn ở đằng
trước đang nhường đường cho một chiếc
xe, cô suýt nữa đâm vào lưng anh mình,
khi phát hiện ra, cô rất ngượng. Ôn Lương
Diệu nhìn biểu cảm dễ thương, cuốn hút
của cô, ở bên cạnh bật cười thành tiếng.
“Không được cười.” Hình Nhất Nặc thì
thầm.
Hình Liệt Hàn và Ôn Lệ Thâm không quay
lại nhìn, dẫn họ vào nhà hàng, thang máy
lên đến tầng mười tám, đến cửa nhà
hàng, Hình Liệt Hàn lầy điện thoại di động
Chương Rất nhiều người đến
ra gọi cho Đường Tư Vũ.
Đường Tư Vũ đang đợi Hình Nhất Nặc
đến để gọi đồ ăn, thấy có người gọi đến,
cô nhanh chóng nhắc máy: “Alo?”
“Ở đâu đấy?”
“Chúng tôi đang ở phòng số .” Đường Tư
Vũ trả lời, cúp máy và nói với con trai: “Cô
của con đến rồi.”
“Con muốn đi đón cô.”
“Không được, cha của con sẽ đưa cô ấy
đến, đừng chạy lung tung.” Đường Tư Vũ
ngăn con trai lại, dù gì cũng đang ở nhà
hàng, cô không muốn con trai mình xảy ra
chuyện gì.
Chương Rất nhiều người đến
Tô Hi đang dùng điện thoại di động xem
thông tin quảng cáo của bộ phim truyền
hình mới, lúc này có tiếng gõ cửa, sau đó
giọng nói ngọt ngào của người phục vụ
vang lên: “Mời vào.”
Tô Hi lập tức tắt điện thoại, Đường Tư Vũ
cũng nhìn ra cửa, nhìn thấy bóng dáng
của Hình Nhất Nặc đang sốt ruột bước
vào, sau đó là Hình Liệt Hàn, Ôn Lệ
Thâm, Ôn Lương Diệu…
Tô Hi nhìn thấy phía sau bộ dáng khí chất
phi thường của Hình Liệt Hàn, một bóng
dáng khác giống như trăng sáng, não cô
muốn nổ tung, hai mắt mở to…
Chúa ơi! Tại sao anh ta lại ở đây?
Chương Rất nhiều người đến
Ôn Lệ Thâm bước vào, lúc đầu anh cũng
không để ý đến cô gái bên cạnh Đường
Tư Vũ, nhưng khi đảo mắt qua, anh mới
nheo mắt lại để chắc chắn rằng cô gái này
chính là nữ nghệ sĩ đã nhìn trộm anh lần
trước.
“Cô, cô đến rồi.” Cậu nhóc chạy đến bên
Hình Nhất Nặc và vui vẻ gọi cô.
“Phòng nhỏ quá, đổi cho chúng tôi một cái
lớn hơn đi.” Hình Liệt Hàn nói với người
phục vụ bên cạnh.
“Được ạl Tôi sẽ ngay lập tức đổi mọi
người sang phòng số ! Đó là bàn dành
cho mười người.”
Đường Tư Vũ cũng rất kinh ngạc, Hình
Chương Rất nhiều người đến
Liệt Hàn không chỉ đem theo em gái, mà
còn đem theo cả hai anh em nhà họ Ôn.
Cô quay đầu nhìn Tô Hi, nhìn gương mặt
đỏ bừng và xấu hổ của bạn mình, cô vô
cùng hiểu sự lúng túng và xấu hỗổ của cô
ấy lúc này. Đọc full tại truyen one
Ôn Lệ Thâm cũng đến, đây thực sự là
điều cô không ngờ tới.
Vào lúc này, một giọng nói non nớt và vui
vẻ vang lên: “Cha nuôi…”
Đường Dĩ Hi xuống khỏi ghế, chạy đến
bên Ôn Lệ Thâm, không đợi được, lập tức
giới thiệu: “Cha nuôi, đây là mẹ nuôi của
con, mẹ nuôi xinh đẹp lần trước con đã
nói với cha ấy.”
Chương Rất nhiều người đến
Tô Hi rất muốn khoan một lỗ trên mặt đất
và tự chôn mình xuống.
“ỪI” Ôn Lệ Thâm cười đáp lại, nhưng ánh
mắt sâu thẳm phức tạp lại đặc biệt lạnh
lùng nhìn Tô Hi.
Tô Hi chạm vào đôi mắt sâu như biển của
anh, tim cô không khỏi thắt lại, thậm chí
không dám đập thêm nữa.
Khi đổi phòng, Hình Liệt Hàn và Ôn Lệ
Thâm qua đó trước, Hình Nhất Nặc dẫn
theo cậu nhóc, sau đó là Ôn Lương Diệu
ở phía sau, hai cô gái trong phòng lập tức
Đọc full tại truyen one nhìn nhau.
“Hi Hi, cậu không sao chứ?”
Chương Rất nhiều người đến
“Tớ..tớ có thể bỏ bữa ăn này được
không?” Tô Hi khóc lóc hỏi.
“Nhưng mà, cậu ăn ở đâu, đến thì cũng
đến rồi, cứ ăn đỉ!”
“Tớ ăn đại cái gì cũng được.” Tô Hi thật
sự không muốn ăn, nhất là ánh mắt vừa
rồi của Ôn Lệ Thâm khiến cô cảm thấy
người đàn ông này vẫn rất ghét cô!
“Vậy thì..vậy thì tớ cũng không thể ép
cậu…” Đường Tư Vũ thật sự không thể
làm cô khó xử, trước đây cô ấy và Ôn Lệ
Thâm có thù hận lớn như vậy mà.