Chương :
“Đây là duyên phận đấy! Lúc đó tôi chắc chắn là không tỉnh táo.” Bùi Nguyệt Hoàng cũng không nhớ rõ.
“Ừm! Chắc là duyên đấy.” Lam Thiên Thần mỉm cười, anh khẽ nhìn cô mang một thân tây trang, dáng người đẹp đế thon thả hoàn hảo bên dưới xương quai xanh của cô. Tối hôm qua anh đã liếc nhìn vài cái.
Đôi mắt của Bùi Nguyệt Hoàng đã được luyện trở nên rất sắc bén, cô nhìn thấy đôi mắt của Lam Thiên Thần nhìn về bên dưới xương quai xanh của mình, trong lòng cô không cảm thấy chán ghét, ngược lại còn có chút vui mừng khó tả. Anh nghĩ thân hình của cô đẹp sao?
“Lam nhị thiếu gia, hy vọng chúng ta đều quên hết chuyện xảy ra đêm qua đi.” Bùi Nguyệt Hoàng nhắc nhở.
Lam Thiên Thần hơi xấu hồ, anh rút lại tâm tư của mình, gật đầu nói: “Tôi hiểu, tôi sẽ không nói sự việc tối hôm qua với bất kỳ ai.
Bùi Nguyệt Hoàng cũng đã ăn no, cô đặt đũa xuống và nói: “Tôi ăn no rồi.”
“Cô mới chỉ ăn một chút mà.” Lam Thiên Thần để ý cô còn chưa ăn được nửa bát cơm.
“Tôi đang giảm cân, giữ dáng.” Chắc hẳn người phụ nữ nào cũng muốn bản thân ốm hơn chút nữa.
Lam Thiên Thần lập tức bật cười: “Cô mà còn giảm cân?
Cô không mập một chút nào! Dáng người đã rất hoàn hảo rồi.”
Nói xong, Lam Thiên Thần lộ vẻ ngượng ngùng, đây không phải đã tự động đầu thú rằng tối hôm qua anh đã thưởng thức qua cảnh đẹp của cô sao?
Nghe được lời khen ngợi của anh, Bùi Nguyệt Hoàng vẫn rất hưởng thụ, cô hào phóng nói: “Cảm ơn cậu đã khen ngợi.”
“Ừm… tôi không phải cố ý nhìn đâu.” Lam Thiên Thần có gắng giải thích.
Bùi Nguyệt Hoàng đưa tay vén mái tóc dài trước ngực ra sau lưng: “Tôi không trách cậu.”
“Nhưng cô thực sự không cần giảm cân, cô vẫn phải nghĩ đến sức khỏe của mình nữa chứ?” Lam Thiên Thần nhắc nhở.
Bùi Nguyệt Hoàng nheo mắt: “Cậu thực sự cho rằng thân thể tôi rất, hoàn hảo sao?”
Lam Thiên Thần gật đầu xác nhận: “Đúng vậy, rất đẹp.”
“Vậy thì tối qua cậu có ý nghĩ gì đối với tôi không?” Bùi Nguyệt Hoàng đột nhiên muốn chọc ghẹo anh.
Lam Thiên Thần ngay lập tức xua tay: “Đương nhiên là không có.”
“ÒI Nếu không có, vậy chắc chắn là do cơ thể tôi không hoàn hảo, nếu không, cậu cũng sẽ không một chút ý nghĩ gì với tôi cũng không có như vậy!” Bùi Nguyệt Hoàng phát hiện chọc anh rất thú vị.
Chắc là do tuổi tác đã lớn, nhìn thấy cậu trai mi thanh mục tú như vậy, cô liền muốn thả thính một lần xem thử! Nếu không, người ta cũng không xem trọng loại máy bay bà già như cô đâu!
Lam Thiên Thần lúc này mới ngượng ngùng, cắn chặt môi mỏng nói: “Thân hình cô rất đẹp, bất kỳ người đàn ông nào nhìn thấy đều sẽ có suy nghĩ đó. Đương nhiên… tôi cũng không ngoại lệ.”
Bùi Nguyệt Hoàng sững sờ, cô không ngờ anh vậy mà nói thật, cô lập tức dừng chủ đề này lại, tiếp tục nói thì sẽ trở nên rất mờ ám.
“Về sau có lẽ chúng ta sẽ gặp lại nhau trên thương trường. Chúng ta có thể kết bạn.” Bùi Nguyệt Hoàng nói với anh.
“Ừm! Tôi có thể xin số điện thoại cá nhân của cô được không?” Lam Thiên Thần lấy hét can đảm hỏi.
Bùi Nguyệt Hoàng không phải là một phụ nữ bình thường, một người đàn ông phải có đủ can đảm và dũng cảm mới có thể xin số điện thoại của cô.
“Đưa di động của cậu cho tôi.” Bùi Nguyệt Hoàng cũng không từ chối, dù sao đối diện cũng là Nhị thiếu gia nhà họ Lam, sau này nều có cơ hội hợp tác cũng là một phương hướng phát triển tốt.
Bùi Nguyệt Hoàng đưa tay bắm số của bản thân vào rồi trả điện thoại lại cho anh, cô vẫy tay ra hiệu cho người phục vụ thanh toán.
Lam Thiên Thần lập tức lấy thẻ ra, nói với người phục vụ: “Quẹt thẻ của tôi.”
Bùi Nguyệt Hoàng lập tức sửng sốt: “Không được, bữa tối nay là tôi mời cậu.”
“Ai mời cũng đều giống nhau cả mà.” Lam Thiên Thần tất nhiên sẽ không chấp nhận để cho một cô gái mời khách.
Người phục vụ bước tới, nhìn hai tắm thẻ với vẻ bối rối, mà giọng nói của Bùi Nguyệt Hoàng lộ ra vẻ bá khí: “Quẹt thẻ của tôi.”
Nữ nhân viên phục vụ lập tức vươn tay cầm lấy thẻ của cô đi quẹt, còn Lam Thiên Thần thì nhìn về phía người phụ nữ đối diện: “Vậy lần sau tôi sẽ mời cô!”
Bùi Nguyệt Hoàng thầm ngạc nhiên, anh còn muốn hẹn cô lần sau nữa sao?