Chương : Có hứng thú với cô
Anh trực tiếp thêm chữ quảng cáo vào
cuối tên cô, video clip do Tô Hi quay lập
tức xuất hiện, có tận máy trang, trang đầu
tiên đương nhiên là quảng cáo của những
nhãn hiệu lớn mà cô nhận.
Ôn Lệ Thâm bấm mở quảng cáo nước
hoa của cô. Trong nền nhạc trầm, du
dương, cô mặc một chiếc váy trắng phong
cách, sánh bên một người mẫu nam ngoại
quốc điền trai, ánh mắt đầy quyến rũ, hút
hồn.
Trong hình ảnh cuối cùng, Tô Hi cầm trên
tay lọ nước hoa tinh xảo, rồi khi cô chớp
mắt, hai đôi cánh thiên thần trắng muốt
sau lưng dang rộng khiến tổng thể bức
ảnh đầy thánh thiện và cuốn hút.
Chương : Có hứng thú với cô
Khi ống kính zoom lại gần, khuôn mặt Tô
Hi đẹp đến nghẹt thở.
Con ngươi của Ôn Lệ Thâm phản chiếu
lại hình ảnh này, có một tia ánh sáng rực
rỡ hiện lên.
Tuy đã được xử lý hậu kỳ, nhưng người
phụ nữ này thật sự có khí chất, tướng
mạo và trạng thái không có sự thay đổi
nhiều.
Ôn Lệ Thâm vậy mà lại bắt đầu nảy sinh
một loại hứng thú, đó là tán thưởng tất cả
các quảng cáo của người phụ nữ này. Cô
thể hiện các Tô Hi khác nhau, có vui tươi,
có ngọt ngào, cũng có lộng lẫy. Ôn Lệ
Thâm chưa từng có hứng thú với một
Chương : Có hứng thú với cô
nghệ sĩ như vậy.
Cô ấy là người đầu tiên.
Sau khi Ôn Lệ Thâm xem hàng chục
video quảng cáo của cô, anh quay lại
trang báo có scandal vừa rồi của cô, rồi
nhấp vào dòng tiêu đề. Những vụ bê bối
ban đầu và những động thái gần đây của
Tô Hi đều được tóm tắt trong một diễn
đàn. Ôn Lệ Thâm cực kỳ kiên nhẫn kéo
xuống dưới.
Chỉ là màn tranh đấu trong giới giải trí.
Trong đó cũng có bức ảnh cô trên thảm
đỏ lần trước. Bức ảnh khiến toàn cảnh
chuyện xảy ra ngày hôm đó lại hiện lên rõ
ràng trong tâm trí của Ôn Lệ Thâm.
Ôn Lệ Thâm cứ ngồi xem, ánh đèn ngoài
Chương : Có hứng thú với cô
cửa sổ dần tắt, thời gian cũng chuyển
sang sáng sớm.
Anh nhìn lướt qua, mày kiếm vô thức nhíu
chặt lại!
Khỉ thật, anh thực sự đã thức cả đêm vì
một nữ nghệ sĩ. Anh tắt Ipad, cất nó vào
tủ bên cạnh, rồi nằm gói lên cánh tay.
Vốn dĩ lúc này anh sẽ buồn ngủ, nhưng
giờ, trong đầu anh lại tràn ngập nụ cười
của một cô gái, trong quảng cáo, mọi biểu
cảm của cô đều được phóng đại, hiện rõ
nét, sống động và sâu sắc trong tâm trí
anh.
Ôn Lệ Thâm có chút phiền muộn quay
đầu, chuyện gì xảy ra với anh vậy? Lẽ
nào anh bị ảnh hưởng bởi người phụ nữ
Chương : Có hứng thú với cô
này?
Người phụ nữ này trông thật tầm thường.
Trong công ty của anh có vô số nghệ sĩ,
mà cô chỉ có thể nói là một người nhỉnh
hơn một chút. Mặc dù Ôn Lệ Thâm là ông
chủ lớn của tập đoàn giải trí nhưng anh
chưa từng tiếp xúc với nghệ sĩ trong công
ty. Anh biết trong giới giải trí hầu như
không có cô gái nào giữ mình trong sạch!
Những cô gái vì danh lợi này, ai cũng
không từ thủ đoạn, không ngần ngại bán
thân xác mình để có được lợi ích và tài
nguyên. Mà anh, vẫn luôn giữ thái độ như
quần chúng đứng xem.
Nhưng anh sẽ không bao giờ tiếp xúc với
đám phụ nữ này, bởi anh có thói quen
sạch sẽ, còn Tô Hi, cô leo lên vị trí này
Chương : Có hứng thú với cô
bằng cách nào?
Cô còn có thể nhận quảng cáo của nhãn
hiệu hạng nhất, chắc chắn là danh tiếng
trong giới giải trí cũng không nhỏ. Có thể
nói, tuy chen vào vị trí tuyến một, nhưng
anh không trải qua quá trình phát triển của
người trong nghề mà chỉ đưa ra quyết
định về phương hướng chung của công
ty, vậy nên không rõ lắm vị trí của Tô Hi.
Lúc này, Tô Hi cũng không ngủ. Cả ngày
ở trong đoàn quay phim, cô đang rất buồn
chán và mệt mỏi. Hơn nữa trước mặt
người đại diện, đến ăn đồ ăn vặt, cô cũng
cần năn nỉ, kiềm ché.
Từ sáng đến tối đều chê cô béo quá, nói
cô mặc đồ diễn không đẹp, cả người như
sưng phù, khiến cô gầy đi cân trong quá
Chương : Có hứng thú với cô
trình ở đoàn phim. Mà cô vốn là một tín đồ
ăn uống, không ăn vặt, vậy sống còn
hứng thú gì?
Vì vậy, hiện tại, cô đang mặc quần áo
rộng thoải mái, ngồi trước tivi, cầm đồ ăn
vặt yêu thích và xem phim hoạt hình.
Tô Hi xem xong phim hoạt hình thì đã một
giờ sáng. Cô đã ăn uống no đủ, nên đi
tắm, rồi đi ngủ.
Nằm trên giường, ăn no quá nên không
ngủ được, cô quay qua quay lại, cầm điện
thoại lên, xem tin tức về mình. Có một bài
đăng đang bôi nhọ cô, cố so sánh cô và
một số nghệ sĩ khác, còn nói cô không có
kỹ năng diễn xuất.
Về những thứ này, cơ bản cô không thèm
Chương : Có hứng thú với cô
để ý đến. Điều này không liên quan đết
kỹ năng diễn xuất của cô, chỉ là một sé
người không muốn nhìn cô sống tốt, nghĩ
cách mua antifan để bôi nhọ cô. Trong các
bài đăng, có rất nhiều người so sánh cê
với Diệp Lạp Lạp, rõ ràng, người mua
antifan chính là Diệp Lạp Lạp.
Chà đạp cô đến cùng, lại khen cô ta đế:
tận trời xanh, đồng thời cũng kéo vài ngô
sao vào đề thêm phần náo nhiệt. Vẫn dẫm
đạp lên cô như mọi khi, còn ai khác ngoà
Diệp Lạp Lạp?
Quan hệ xã giao của Tô Hi trong giới giả
trí khá tốt, mỗi lần hợp tác đều sẽ trỏ
thành bạn bè, nhưng cô không phải kiếu
người thích kết bạn với mọi người, vậy
nên, rất nhiều mối quan hệ trong giới giả
trí chỉ dừng lại ở bạn bè, chứ không phải
Chương : Có hứng thú với cô Ệ
bạn thân.
Vì vậy, có thể tính cô là một nghệ sĩ vừa
lòng mọi người.
Tô Hi thấy những tin về mình không có gì
thú vị, trong đầu đột nhiên hiện lên vẻ mặi
nghiêm nghị của Ôn Lệ Thâm. Cô thầm
nghĩ Internet phát triển như vậy, cô không
tin không có thông tin gì về người đàn ông
này.
Vậy là, cô cố gắng tìm kiếm tin tức về anh
bằng nhiều cách khác nhau trên Internet,
chẳng hạn như bảng danh sách những
người giàu, hay quý tử, nhưng đều không
tìm ra người đàn ông này.
“Chết tiệt, rốt cuộc anh ấy thần bí đến
mức nào?” Tô Hi không nhịn được, lên
Chương : Có hứng thú với cô
tiếng chửi rủa.
Thôi vậy, cô mệt rồi, đi ngủ thôi.
Sáng sớm.
Nhà họ Ôn.
Hình Nhất Nặc còn chưa mở mắt, đồn:
hồ báo thức đã vang lên vài lần. Cô sụ
sùi một tiếng rồi tỉnh dậy, nghĩ rằng mìn!
vẫn còn ở nhà. Cô vẫn mặc bộ đồ ngủ
bước ra ngoài: “Mẹ… buổi sáng con muối
ăn trứng trần nước sôi.”
“Ngoài trứng trần nước sôi, còn muốn ăt
gì nữa?” Một giọng nam trong trẻo quyết
Truy cập truyen.one đọc full nhé. rũ vang lên.
Hình Nhát Nặc vẫn đang nheo mắt lập tức
Chương : Có hứng thú với cô Ị
bị bị dọa tỉnh, nhìn người đàn ông đanc
đứng trên hành lang, cô lập kêu “AI” mộ
tiếng, rồi mới phát hiện mình đang mặc đẻ
ngủ, liền vội vàng chạy về phòng.
Ôn Lương Diệu được cha mẹ giao nhiện
vụ đưa cô đến trường. Anh đã đợi ngoà
cửa nửa tiếng đồng hồ, cô gái này mớ
thức dậy.
“Nhất Nặc, em còn nửa tiếng nữa, nhant
lên!” Anh gọi cô từ cửa số rồi đi xuốn
tầng.
Hình Nhất Nặc cũng biết mình sắp muội
giờ rồi, cô dùng tốc độ nhanh nhất đề thay
đồng phục học sinh và xách cặp đi ra. Ôi
Lương Diệu bảo người giúp việc làn
trứng trần nước sôi cho cô, còn anh ngồ
ở đầu bên kia, tao nhã ăn cháo.
Chương : Có hứng thú với cô
Hình Nhất Nặc như đi đánh trận, ngòi
xuống cầm đũa ăn, nhìn sang Ôn Lương
Diệu bên kia đã thay xong quần áo: “Lát
nữa anh đưa em đi học?”
“Ừ!” Ôn Lương Diệu trả lời một tiếng.
“ÒI” Hình Nhất Nặc vùi đầu ăn nhanh, rồi
lại uống một ngụm sữa đậu nành lớn: “Em
sắp không còn thời gian rồi.”
Ôn Lương Diệu không khỏi khit mũi: “Anh
còn tưởng em không biết!” Nói xong, anh
lau khóe miệng, cầm chìa khóa xe lên,
nhấc cặp sách của cô rồi bước nhanh ra
ngoài. Cặp của Hình Nhất Nặc khá nặng.
Hình Nhất Nặc đi phía sau cũng chạy lon
†on theo anh.