Chương : Viết thư tình bị bắt
Trên đường, Ôn Lương Diệu lái xe với tốc
độ nhanh nhất chở cô đến trường. Nhìn
cô bước vào cổng trường, Ôn Lương Diệu
cũng thở phào nhẹ nhõm. Xem ra sau này
anh sẽ là người phụ đạo kiêm lái xe cho
cô gái nhỏ này.
Ôn Lương Diệu vừa lái xe về nhà, thì có
cuộc gọi đến, anh liếc nhìn, thấy là cuộc
gọi của Hình Nhát Nặc.
“Alol”
“Anh Lương Diệu, anh có thể vào phòng
em xem sách tiếng Anh của em có trong
chăn bông không?” Hình Nhất Nặc thấp
giọng hỏi.
Chương : Viết thư tình bị bắt
“Chờ một chút, để anh xem.” Ôn Lương
Diệu đi về phía phòng cô, lật chăn bông
ra, anh nhìn thấy một cuốn sách tiếng Anh
dưới gối, liền đáp: “CóI”
“Tiết thứ hai của em là môn tiếng Anh.
Giáo viên rất hung dữ. Anh có thể mang
sách đến cho em không? Xin anh đấy.”
Hình Nhất Nặc như một chú thỏ trắng tội
nghiệp, cầu xin anh.
Ôn Lương Diệu rốt cuộc cũng biết, thói
quen vứt đồ bừa bãi, quên trước quên
sau của cô bé này rất mạnh, chỉ đành nói:
“Được rồi! Anh sẽ mang đến ngay, còn
cần mang thêm gì nữa không?”
“Không ạ, chỉ cần sách tiếng Anh thôi.
Cảm ơn anh.”
Chương : Viết thư tình bị bắt
“Được rồi!”
“Nếu anh đến mà em đang vào lớp thì
phiền anh mang sách đến lớp học hộ
em?”
“Ừ, anh biết rồi. Anh sẽ có gắng hết sức
để mang sách đến trước giờ em vào lớp.”
Ôn Lương Diệu an ủi một tiếng. Cúp điện
thoại xong, anh liền cầm sách chạy về
phía gara.
Trường Trung học Phổ thông, lớp bảy –
năm nhất Trung học Phổ thông.
Hai mươi phút sau, Ôn Lương Diệu mang
sách đến. Nhưng vừa xuống xe, chuông
báo giờ học chính thức đã vang lên. Anh
Chương : Viết thư tình bị bắt
cúi đầu liếc nhìn lớp học viết trên bìa sách
giáo khoa, anh lập tức hỏi mọi người, rồi
đi về phía lớp học của Hình Nhất Nặc.
Dáng người đẹp trai của anh đi trên hành
lang bên ngoài lớp học, nhất thời thu húi
sự chú ý của các cô gái, ai cũng đầy ngạc
nhiên và tò mò, tự hỏi liệu đây có phải là
giáo viên đẹp trai mới tới không.
Hình Nhất Nặc đang ngồi trên ghế, căng
thẳng hồi hộp chờ cuốn sách tiếng Anh
của mình. Lúc này, trên bục giảng, cô giáo
dạy tiếng Anh trẻ tuổi đang nghiêm túc
yêu cầu học sinh lật lại trang sách học
hôm qua, đề ôn tập lại một lần.
Cả lớp đọc to.
Hình Nhất Nặc lúc này đang rất lo lắng.
Chương : Viết thư tình bị bát
Nếu giáo viên phát hiện ra cô không mang
sách giáo khoa, nhất định sẽ phê bình
nghiêm khác. Và đây sẽ là chuyện rất mắt
mặt, xấu hỗ.
Ngay khi giáo viên dạy tiếng Anh chuẩn bị
bắt đầu giờ học, ngoài cửa đột nhiên xuất
hiện một bóng dáng đẹp trai, thân hình
cao m, khuôn mặt tuấn tú, quyền rũ,
toàn thân toát ra khí chất cao quý của
công tử nhà giàu. Đó chính là Ôn Lương
Diệu.
Ngay cả cô giáo tiếng Anh khi nhìn thấy
anh cũng quên mắt đang muốn làm gì.
Ngay khi nhìn thấy người đàn ông ngoài
cửa, Hình Nhất Nặc lập tức ngạc nhiên
mừng rỡ vẫy tay, không dám lên tiếng gây
ồn ào.
Chương : Viết thư tình bị bắt
“Xin chào, em gái tôi quên mang sách
giáo khoa, tôi có thể mang vào không?”
Ôn Lương Diệu lên tiếng đề nghị cô giáo.
Cô giáo cũng không tỏ chút khó chịu nào,
mà cười rạng rỡ: “Đương nhiên!”
Ôn Lương Diệu đích thân đi đến bên cạnh
Hình Nhất Nặc, đưa cho cô cuốn sách
giáo khoa, thuận tiện nói một câu: “Buỏi
chiều, anh sẽ đón em.”
“Vâng ạ!”
Ôn Lương Diệu rời đi, mang theo trái tim
thiếu nữ của tất cả các cô gái trong lớp,
ngay cả cô giáo tiếng Anh cũng có chút
thất lễ, nhìn chằm chằm vào bóng dáng
Chương : Viết thư tình bị bắt
rời đi của anh, mất vài giây mà vẫn không
lấy lại được tinh thần.
Mà bên cạnh Hình Nhất Nặc, một cô gái
mạnh dạn hỏi: “Nhất Nặc, cậu lấy đâu ra
người anh đẹp trai thế? Không phải cậu
chỉ có anh Hình Nhất Phàm và anh hai
thôi sao? Anh ấy là ai?”
“Anh ấy là anh họ của mình.” Để chặn
miệng những cô gái này, Hình Nhất Nặc
hoảng sợ nhận Ôn Lương Diệu là anh họ.
“Trời ạ! Gen nhà cậu thật tốt! Anh họ cũng
đẹp trai như vậy.”
“Hừm, im lặng, sao ồn ào thế? Không
muốn học nữa à?” Cô giáo lập tức uy
nghiêm ra lệnh, đồng thời, cũng nhìn tới
Hình Nhất Nặc, trong lòng nghĩ, không
Chương : Viết thư tình bị bắt
biết anh họ của Hình Nhát Nặc có bạn gái
chưa?
Ôn Lương Diệu là kiểu đàn ông khiến các
cô gái trẻ đã nhìn tới thì không thể nào
quên. Tuy còn trẻ nhưng anh có một khí
chất trầm lặng, bình thản mà những
chàng trai cùng tuổi không có được.
Không dễ gì đợi đến lúc tan học, Hình
Nhất Nặc lập tức bị bao vây. Các bạn nữ
cùng lớp hỏi cô mọi thứ về Ôn Lương
Diệu, thậm chí còn hỏi anh có bạn gái
chưa, sống ở đâu, số điện thoại là bao
nhiêu và các phương thức liên lạc.
Hình Nhất Nặc bị hỏi đến đau đầu, cuối
cùng cô lớn tiếng nói: “Đừng nghĩ tới nữa,
anh ấy đã có bạn gái! Lại rất xinh đẹp!
Thiếu nữ nhỏ như các cậu anh ấy không
Chương : Viết thư tình bị bắt
thèm để ý đâu.”
Câu nói này khiến các cô gái khác lập tức
lộ ra vẻ vô cùng thất vọng, người nhà họ
Hình, ngoại trừ Hình Nhất Nặc còn gần
gũi, Hình Nhất Phàm thì đơn giản chính là
kiểu người cao không với tới.
Hình Nhất Nặc thấy yên tĩnh rồi, đắc ý
cười. Ôn Lương Diệu làm gì có bạn gái?
Anh ấy vốn không có! Nhưng vì anh mà
cô lại bị các bạn học nữ hâm mộ, ghen tị.
Buổi trưa, tan học, Lâm Tịnh, người bạn
thân nhất của Hình Nhất Nặc kéo cô đến
một nơi yên tĩnh: “Nhất Nặc, bức thư tình
mà lần trước cậu viết cho Tiểu Mỹ thật là
đặc sắc, tài hoa! Mình cũng muốn cậu viết
một bức hộ mình! Có thể không? Xin cậu
đấy.”
Chương : Viết thư tình bị bắt
“Chẳng lẽ cậu thật sự động lòng với
Thành Duệ rồi! Cần thận đấy! Nếu cô giáo
biết, cậu sẽ thê thảm.”
“Chỉ là viết một bức thư tình để anh ấy
biết tâm ý của mình, chứ mình cũng
không làm gì!” Lâm Tịnh ngượng ngùng
ngoắc ngoắc hai tay, lộ ra vẻ e thẹn, lúng
túng của thiếu nữ.
Hình Nhất Nặc thấy bạn tốt của mình
thích Trình Duệ như vậy, căn môi nói:
“Được rồi! Mình sẽ viết thư hộ cậu, khi
nào cậu cần?”
“Tốt nhất là trước giờ tan học hôm nay…
Mình biết chiều nay anh ấy sẽ đến sân
bóng rổ đánh bóng… Lúc đó mình muốn
Chương : Viết thư tình bị bắt
đưa cho anh ấy.”
“Được rồi, để mình lo! Mình nhất định sẽ
để anh ấy đọc xong thư tình liền thích
cậu.” Hình Nhất Nặc vỗ ngực đầy tự tin.
“ỪI” Lâm Tịnh vui mừng ôm lấy cô: “Nhất
Nặc, cậu thực sự là cứu tinh của mình.”
“Ai bảo mình đọc được nhiều thư tình của
anh hai chứ! Từ từ luyện được một chút
năng khiếu văn chương, viết thư tình cũng
không làm khó mình được. Tan học mình
sẽ đưa cho cậu!” Hình Nhất Nặc võ vai
bạn thân.
Buổi chiều, tiết học đầu tiên.
Môn Toán là môn là Hình Nhất Nặc không
thích nhát. Thế là, khi thầy giáo khoảng
Chương : Viết thư tình bị bắt
tuổi đang kiểm tra các câu hỏi của học
sinh, thì phát hiện một trang sách màu
hồng lộ ra dưới tờ giấy kiểm tra của Hình
Nhất Nặc.
“Hình Nhất Nặc, đứng lên.”
Hình Nhất Nặc lập tức đứng dậy mà
không biết tại sao, thầy giáo liền lấy ra
trang giấy màu hồng, đó là bức thư tình
cô mới viết.
Hình Nhất Nặc tròn mắt, thầm kêu “chết
rÖÓI..
Thầy giáo vừa nhìn xem, liền rất tức giận:
“Mới tí tuổi mà đã học viết thư tình rồi!
Trước khi tan lóp, thông báo cho phụ
huynh đến.”
Chương : Viết thư tình bị bắt
“Thưa thầy, bố mẹ em đưa anh trai em ra
nước ngoài rồi.” Hình Nhất Nặc nhanh
chóng thành thật nói.
“Ghi lại số điện thoại của phụ huynh ra
mặt sau.” Thầy giáo đập bức thư tình
xuống trước mặt, yêu cầu cô viết. Hình
Nhất Nặc suy nghĩ, gọi điện cho anh cả
nhất định không được, sẽ bị mắng! Cô
nhanh trí nghĩ tới người nào đó, nhanh
chóng lấy điện thoại ra, tìm số của Ôn
Lương Diệu rồi viết ra.
Thầy giáo lấy lại bức thư đi, rất tức giận,
chuẩn bị giao nó cho cô giáo dạy tiếng
Anh, chính là giáo viên chủ nhiệm của
lớp. Tiết học này, Hình Nhất Nặc phải
đứng lớp.