Chương : Cả Đêm Chăm Sóc Cô
Nhìn khuôn mặt ngủ say bình yên mà xinh
đẹp của cô, Hình Liệt Hàn đột nhiên cảm
thấy có một sứ mệnh phải thực hiện mà
trước đây anh chưa hề nhận thấy, không
chỉ dừng lại ở việc có nhiều hơn một đứa
con trai, mà còn là người phụ nữ trong
cuộc đời anh.
Anh thề trong lòng, Đường Tư Vũ, nhất
định phải trở thành người phụ nữ của anh.
Nhưng người phụ nữ đang ngủ say kia lại
không biết mình đang mộng du ở nơi nào,
thậm chí cô ấy còn không biết rằng có một
người đàn ông ở bên cạnh chăm sóc cô
từng chút một.
Đường gia.
Chương : Cả Đêm Chăm Sóc Cô
Mẹ con Khưu Lâm sắp bị làm tức chết,
Khưu Lâm tức giận vì Đường Tư Vũ dám
trèo cao lên một cái cây lớn như Hình Liệt
Hàn, cô ta chuẩn bị đoạt lấy tài sản của
Đường gia sao?
Đường Y Y không cam lòng đố ky, uất
hận người chị khác cha của mình, năm
năm trước Đường Tư Vũ đã gặp được
Hình Liệt Hàn, làm sao mà cô có thể may
mắn như vậy?
Mà anh ta biết rõ năm năm trước cô đã
từng phản bội Mộ Phi, mà vẫn sỉ tình bảo
vệ cô ta như vậy.
Đến nay, hai người đàn ông ưu tú trong
đôi mắt của cô đều vây quanh Đường Tư
Chương : Cả Đêm Chăm Sóc Cô
Vũ, bảo cô sao có thể không oán giận.
Đường Tư Vũ rốt cuộc tốt hơn cô ở chỗ
nào? Cô ta chỉ có một ưu điểm đó là ngoại
hình xinh đẹp, mà so với cô ta vẫn còn rất
nhiều người con gái xinh đẹp hơn. Tại sao
Hình Liệt Hàn lại thích cô ta?
Đường Y Y nằm trên giường, mắt ngủ đến
nửa đêm, cô nhắm mắt lại sẽ gặp ác
mộng, mơ thấy Đường Tư Vũ khí thế
đứng trước mặt cô, cười nhạo cô,mỉa mai
cô, sỉ nhục cô dưới chân.
Đường Tư Vũ là cơn ác mộng của Đường
NỄY”
Mà cô muốn được hạnh phúc, thề sẽ phải
diệt trừ được con quỷ này.
Chương : Cả Đêm Chăm Sóc Cô
Đường Tư Vũ ngủ mơ mơ màng màng,
cảm giác miệng đắng lưỡi khô, khát đến
mức tỉnh dậy. Cô nâng mí mắt nặng trĩu
dậy, ánh sáng lờ mờ chiếu vào mắt, thiết
bị của bệnh viện, khiến cô lập tức quay
đầu lại nhìn về phía bên cạnh.
Một tiếng động nhỏ từ cô đánh thức người
đàn ông đang ngồi bên cạnh. Hình Liệt
Hàn ngay lập tức ngước mắt nhìn lên,
chạm phải đôi mắt đang mở to của cô,
anh nhẹ giọng hỏi: “Có chỗ nào không
thoải mái à?”
Đường Tư Vũ khàn giọng nói: “Tôi muốn
uống nước.”
Hình Liệt Hàn nhanh chóng đứng dậy, đi
đến cạnh bình nước, rót một ít nước ấm
Chương : Cả Đêm Chăm Sóc Cô
vào chiếc cốc cho cô.
Đường Tư Vũ ngồi dậy một cách khó
khăn, một bàn tay to lập tức đưa một tay
ra đỡ lấy tắm lưng yếu ớt của cô. Khi
Đường Tư Vũ chuẩn bị lấy cốc nước, thấy
Hình Liệt Hàn đưa ly nước lên miệng để
thử một chút độ ấm, xong rồi mới đưa cho
cô.
Dù đầu Đường Tư Vũ vẫn còn choáng
váng nhưng trong lòng cô lại vô cùng cảm
động, cô cầm lấy cốc nước và uống. Uống
xong, cô dựa lưng vào giường, cô không
muốn ngủ nữa. Cô mà ngủ nữa thì đầu óc
cô lại càng choáng váng hơn.
“Bây giờ là mấy giờ rồi?” Đường Tư Vũ
hỏi.
Chương : Cả Đêm Chăm Sóc Cô
“Bốn giờ sáng.” Hình Liệt Hàn trả lời, đưa
tay ra sờ trán cô: “Cơn sốt đã dịu đi rồi,
nhưng bác sĩ nói lần này em sốt cao, nên
phải ở lại bệnh viện một vài ngày để quan
sát.”
Đường Tư Vũ cũng không ngờ được
trong một đêm đã trải qua nhiều chuyện
như vậy. Hiện tại, cô đã thực sự kiệt sức
rồi.
“Chắc tôi không sao đâu, sáng mai cho tôi
ra viện nhé!” Đường Tư Vũ cũng không
muốn ở lại bệnh viện, có lẽ đây là điều mà
đa số bệnh nhân đều nghĩ.
Hình Liệt Hàn không có lựa chọn nào
khác đành nói: “Được, nếu như tám giờ
sáng ngày mai mà em không còn sốt thì
Chương : Cả Đêm Chăm Sóc Cô
chúng ta sẽ về nhà.”
Mặc dù ánh đèn không sáng, nhưng
Đường Tư Vũ vẫn có thể nhìn ra đôi mắt
của anh vằn lên vài tia máu. Mặc dù
chúng vẫn sáng trong, nhưng vẫn hiện lên
sự mệt mỏi.
Trái tim của Đường Tư Vũ đau nhói, cô có
chút áy náy: “Hay là anh quay về nghỉ
ngơi đi! Tôi sẽ đợi đến sáng mai, để tôi
gọi cha tôi tới.”
Hình Liệt Hàn hừ nhẹ một tiếng: “Em nghĩ
rằng tôi quay về có thể ngủ được sao?”
“Tại sao anh lại không ngủ?” Đường Tư
Vũ chớp mắt hỏi.
Ngực của Hình Liệt Hàn có chút nghẹn lại,
Chương : Cả Đêm Chăm Sóc Cô
cắn cắn môi mỏng nói: ” Em tự nghĩ đi.”
Đương nhiên là vì cô, thế nhưng đầu cô
chắc bị sốt đến hồ đồ rồi.
Đường Tư Vũ trầm tư hơn mười giây, mới
nhận ra điều đó, cô thực sự đã không
nhận ra được việc anh đối xử tốt với cô.
Cô chớp mắt một cái rồi di chuyển cơ thể
dịch sang phía bên kia giường.
“Nếu không thì anh lên giường cùng ngủ
đi!”
Mặc dù là chiếc giường đơn, nhưng vẫn
đủ chỗ cho hai người.
Hình Liệt Hàn đứng dậy, không hề khách
khí, anh cởi giày ra rồi lên nằm cạnh cô.
Đường Tư Vũ di chuyển sang một bên
Chương : Cả Đêm Chăm Sóc Cô
càng nhiều càng tốt, nhưng khi anh nằm
xuống, không gian vẫn hiện rõ lên sự chật
chội, ngực anh nghiêng hẳn về phía vai
cô, đến nỗi cô có thể cảm nhận được nhịp
tim mạnh mẽ của anh.
Cánh tay của Hình Liệt Hàn đột nhiên kéo
lấy, vòng qua eo cô. Anh rầu rĩ yêu cầu
cô: “Nằm xuống, ngủ cùng tôi một lúc
thôi.”
Đường Tư Vũ đành phải nằm xuống, một
người nằm thẳng, một người nằm
nghiêng, dán chặt lây nhau.
Hình Liệt Hàn vùi đầu vào tóc cô, cái mũi
` Ä ^ . “ ` ˆ
cọ vào cô cô, hơi nóng phả vào da cô,
khiến cô cảm thấy ngứa ngáy.
Hình Liệt Hàn thực sự đã ngủ thiếp đi,
Chương : Cả Đêm Chăm Sóc Cô
anh đã quá mệt mỏi.
Đường Tư Vũ cũng ngủ cùng, nhưng cô
mở to mắt dưới ánh đèn, nhuộm chút lốm
đa lốm đốm sáng bóng, như một chú yêu
tinh nhỏ bé trong đêm tối, vô cùng sinh
động.
Cô không làm gì cả, lặng lẽ lắng nghe hơi
thở của anh, hết lần này đến lần khác,
phối hợp với cả hơi thở của cô, nhấp nhô
nhịp nhàng trong căn phòng yên tĩnh.
Khoảng nửa tiếng sau, Đường Tư Vũ
chớp mắt có chút mệt mỏi. Cô nhắm mắt
lại một chút, phút chốc, người đàn ông
bên cạnh bỗng nhúc nhích. Trước khi cô
mở mắt ra, đã cảm nhận được một bàn
tay to đang đặt trên trán để ước chừng
nhiệt độ.
Chương : Cả Đêm Chăm Sóc Cô
Đường Tư Vũ chỉ giả vờ ngủ! Chiếc chăn
lộn xộn bên cạnh sau đó cũng được anh
sắp xếp lại ngăn lắp, phủ kín lên vai cô.
Đường Tư Vũ bất động trước sự chăm
sóc ân cần của người đàn ông này.
Đột nhiên, cô cảm nhận được đôi môi của
mình rất nhanh bị phủ bởi một đôi môi ấm
áp khác.
Tâm trí cô bùng nổ, Hình Liệt Hàn vậy mà
lại hôn trộm cô.
Nhưng anh cũng chỉ hôn nhẹ một cái, rồi
tiếp tục trở lại tư thế ban đầu, vùi vào cổ
cô và tiếp tục ngủ thiếp đi.
Dường như rất nhanh, Đường Tư Vũ
Chương : Cả Đêm Chăm Sóc Cô
cũng dần cảm nhận được hơi thở của anh
lại trở nên đều đều, cô nhẹ nhàng mở mắt
ra, trong ánh mắt vẫn còn lưu giữ một
chút kinh ngạc.
Cô đưa mắt liếc nhìn người đàn ông nằm
bên cạnh mình, nhưng không dám di
chuyển, vị sợ rằng sẽ làm phiền anh.
Đường Tư Vũ đợi đến khoảng năm giờ
rưỡi, cô cũng mệt mỏi mà thiếp đi lúc nào
không biết.
Hình Liệt Hàn thức dậy lúc bảy giờ sáng.
Anh lấy nhiệt kế bên cạnh để xem nhiệt
độ cơ thể của cô, ổn định ở mức độ,
không có dấu hiệu sốt cao.
Một lúc sau, Đường Tư Vũ cũng tỉnh dậy.
Khi cô nhìn thấy người đàn ông ngồi bên
Chương : Cả Đêm Chăm Sóc Cô
cạnh, mặt cô hơi nóng lên một chút,
chuyện anh hôn trộm cô vào tối qua, cô
vẫn còn nhớ!
Bác sĩ tới kiểm tra phòng bệnh, và sau khi
xác nhận Đường Tư Vũ không còn sốt
cao, liền cho giấy xuất viện. : phút,
Hình Liệt Hàn đưa Tư Vũ rời khỏi bệnh
viện.
Hình Liệt Hàn muốn đưa cô đi ăn sáng,
nhưng Đường Tư Vũ không có đói bụng,
cô muốn về nhà nấu một ít cháo để ăn,
Hình Liệt Hàn đành phải đưa cô về nhà.
Đường Tư Vũ xuống xe, Hình Liệt Hàn gọi
điện cho dì giúp việc, nhờ trợ lý của anh
đến khách sạn để lấy váy dạ hội. Dù sao
đó cũng là một chiếc váy rất quý giá,
không thể làm mát.