Chương : Đừng đụng chạm linh tinh!
Khưu Lâm liếc lườm Y Y với ánh mắt như
dao găm. Không ngờ rằng sau năm năm
Tư Vũ lại biến thành một người khác như
vậy.
Mộ Phi là ai? Tập đoàn Mộ Thị bây giờ
cũng là một tập đoàn có tiếng trong giới
kinh doanh, vì vậy Mộ Phi lại càng là một
người đàn ông trong mộng của hàng ngàn
cô gái — vừa xuất sắc, giỏi giang, lại vừa
đẹp trai, giàu có.
Ăn cơm xong, Tư Vũ chào bố một tiếng
rồi đưa con rời khỏi căn nhà đó. Cô lái xe
thẳng về hướng viện bảo tàng. Cô không
hề hay biết, từ lúc ra khỏi Đường Gia, một
chiếc xe màu đen đã đuổi theo cô, trong
xe có hai người vệ sĩ, vừa theo dõi cô,
vừa cầm trong tay chiếc điện thoại để báo
cáo tình hình.
Chương : Đừng đụng chạm linh tinh!
“Ông chủ, cô Đường đưa tiểu thiếu gia đi
chơi ở viện bảo tàng.”
“Tiếp tục theo dõi họ. Tôi qua ngay đây.”
Hai tên vệ sĩ thận trọng theo dõi, không
dám chênh mảng.
Tư Vũ dẫn con tiến vào mua vé.
Cô không thể phát hiện hai người đàn ông
đang theo dõi mọi hành tung của hai mẹ
con cô.
Bảo tàng này rất rộng, dù có đi cả buổi
chiều cũng chưa chắc sẽ ngắm được hết
tất cả mọi nơi. Nhưng Đường Tư Vũ
không hề gấp gáp, mà dẫn con trai từ từ
Chương : Đừng đụng chạm linh tinh!
tham quan nơi này.
phút sau, một chiếc xe thể thao
Maybach màu đen đậu trên bãi đậu xe.
Từ trên xe, một người đàn ông cao quý,
nho nhã, toàn thân toát ra khí thế tràn đầy
nghiêm nghị không thể chạm tới bước ra
khỏi xe.
Người đàn ông đó chính là Hình Liệt Hàn.
Anh ta đang quan sát xem hai mẹ con cậu
nhóc đang ở đâu, một cơ hội tốt để có thể
ở bên con trai như thế này, làm sao anh
có thể bỏ qua?
Sau khi xác định rõ vị trí của hai mẹ con
cô, Hình Liệt Hàn liền bước đôi chân thon
dài đi qua đó.
Lúc này, Đường Tư Vũ đang cùng con trai
Chương : Đừng đụng chạm linh tinh!
thăm quan khu vực khủng long. Ở bên
trong có một con khủng long đã hóa thạch
rất to khiến cậu nhóc vô cùng thích thú,
woah lên một tiếng. Hơn nữa mặt đất còn
được làm bằng kính thủy tinh trong suốt,
có thể nhìn thấy từng quả trứng khủng
long đã hóa thạch ở bên dưới. Ngoài ra
họ còn tạo ra các viên đá ở xung quanh,
tái hiện rõ nét thời đại khủng long ngày
xưa. Cậu nhóc mở to mắt hết nhìn bên nọ
lại nhìn bên kia, nhìn mãi rồi nhìn thấy có
một người đàn ông đang xuất hiện ở cửa
ra vào. Sau khi đã xác định rõ đó là ai,
cậu liền vui mừng reo lên: “Daddyl”
Đường Tư Vũ đang ngắm khủng long ở
bên cạnh, bỗng nhiên nghe thấy tiếng gọi
của con trai liền quay ngoắt đầu sang, quả
nhiên nhìn thấy một người đàn ông đang
tiến đến, trực tiếp ôm con trai cô vào trong
Chương : Đừng đụng chạm linh tinh!
lòng, thơm vài cái, trầm giọng hỏi: “Có
nhớ daddy không?”
“Có ạ.” Cậu nhóc ôm chặt bờ vai của cha,
cười sung sướng.
Ánh mắt Hình Liệt Hàn xuyên qua con trai,
nhìn vào người con gái đang có nét mặt
cực kỳ không vui này, nhưng lại giả bộ
phớt lờ, đặt con trai xuống rồi nắm tay cậu
bé: “Daddy dẫn con đi thăm quan tiếp
„
nhé.
“Vâng ạ! Daddy, sao cha biết con ở đây!”
Cậu nhóc hiếu kỳ.
“Daddy tự có cách.” Hình Liệt Hàn không
có ý định nói cho cậu nhóc biết sự thật.
Nhưng Đường Tư Vũ lại biết rất rõ, người
Chương : Đừng đụng chạm linh tinh!
đàn ông này đã phái người theo dõi cô?
Cô tức đến nỗi nắm chặt hai tay, trừng
mắt nhìn người đàn ông, tức giận cảnh
cáo: “Bảo người của anh tránh xa hai mẹ
con tôi ra.”
“Tôi đến chơi cùng con trai tôi có vấn đề
gì à?” Lông mày anh khẽ nhéch lên, giọng
có chút lạnh lùng.
“Daddy, mami, hai người đừng cãi nhau
có được không! Cả nhà mình cùng đi xem
khủng long được không ạ? Con rất thích
nơi này! Nhưng con muốn cả cha và mẹ
cùng dẫn con đi xem cơ.” Cậu nhóc
nhanh trí hòa giải.
Nói xong, cậu nhóc nhìn thấy có một bạn
nhỏ khác đang chơi robot, liền bị thu hút
chạy qua bên đó, bỏ lại hai người đang
Chương : Đừng đụng chạm linh tinh!
nhìn nhau chằm chằm một cách giận dữ.
“Tôi mong cô hiểu rằng, lúc tôi chơi đùa
với con trai tốt nhất cô không nên có ý
kiến, nếu không tôi không ngại việc cướp
quyền nuôi con đâu.” Hình Liệt Hàn trầm
giọng cảnh cáo cho mình Đường Tư Vũ
nghe thấy.
Đường Tư Vũ không hề sợ hãi, hừ lạnh
một tiếng: “Đợi cướp được đi rồi hãy nói.”
Hình Liệt Hàn nheo mắt, cô gái này lại
dám không coi lời cảnh cáo của anh ra
gì? Đương nhiên anh không để mình mắt
uy nghiêm: “Cô cứ thử xem.”
Đường Tư Vũ khoanh tay nói: “Tôi sẽ
chống mắt lên xem anh có làm được gì
hay không.”
Chương : Đừng đụng chạm linh tinh!
Nói xong, cô đi về phía con trai cô, bỏ lại
người đàn ông với khuôn mặt u ám ở
đằng sau.
Sự có mặt của Hình Liệt Hàn đã thu hút
không ít ánh nhìn của các cô gái từ tứ
phía. Anh đứng ở đây tự như một viên
nam châm có lực từ trường mạnh, khiến
trái tim của mọi cô gái đều loạn nhịp.
Trừ Đường Tư Vũ.
Cậu nhóc đang nghịch một chiếc ống
nhòm mà bên trong có thể nhìn thấy
những bức ảnh nhỏ về khủng long. Cậu
vui thích đến mức nói với Đường Tư Vũ:
“Mami, mẹ nhìn này, bên trong có nhiều
khủng long lắm!”
Chương : Đừng đụng chạm linh tinh!
Tư Vũ cũng dự là sẽ không quan tâm tới
sự tồn tại của người đàn ông này, cô chỉ
chú tâm vào việc chơi với con. Mục đích
cuối cùng của cô chính là cho con chơi vui
vẻ qua chiều hôm nay.
Người đàn ông ấy lại khó chịu, nhưng bản
thân không có tư cách gì để phá hủy bầu
không khí ấy được.
Tư Vũ lập tức cầm chiếc ống nhòm của
con, xem rõ các bức ảnh bên trong. Cô
cũng rất thích thú. Bên cạnh, Liệt Hàn
trông theo từng bước chân của con.
Chú khủng long trong video bắt đầu chạy,
cậu nhóc cũng chạy theo.
Chương : Đừng đụng chạm linh tinh!
Tư Vũ nhìn dáng vẻ hạnh phúc của Tiểu
Hi lòng cô cũng vui lên phần nào. Cô rút
chiếc điện thoại trong túi chụp lại những
khoảnh khắc đáng yêu của con.
Sau khi chơi với chú khủng long, hai mẹ
con đến với một khu rừng nhỏ. Bên trong
có rất nhiều loại cây cối gây choáng ngợp,
thêm vào đó là ánh đèn cũng biến đổi liên
tục. Thứ là ngày người đi chơi đông
nhất, ngay khi vừa bước vào khu này, Tư
Vũ đã phải nắm chặt tay con, nhắc nhở
con không được chạy lung tung, một khi
chạy mắt là mọi chuyện sẽ rất phức tạp.
Hình Liệt Hàn cũng chăm chú nhìn con,
chăm chú đến mức đột nhiên va phải một
cậu nhóc mũm mm đáng yêu, cậu nhóc
cùng các bạn của mình chạy loạn trong
Chương : Đừng đụng chạm linh tinh!
khu vực đó, liên tiếp đụng phải nhiều
người. Lúc này, Tư Vũ cũng không may
va phải cậu nhóc, cô lui về sau vài bước,
cô đột nhiên cảm thấy có ai đó đang ôm
eo cô.
Cô tức giận: “Anh đừng có đụng linh tỉnh
vào người tôi.”
Liệt Hàn: “Ai muốn đụng chạm vào cô?”
Quả là “ăn cháo đá bát, nếu như anh
không đỡ, cô mà ngã thì con trai anh cũng
sẽ ngã theo.
Tiểu Hi lắc đầu: “Ay, chẳng trách mami
không thích daddy. Họ cứ hễ gặp nhau là
lại cãi nhau.”
Ayyyy. Cậu nhóc thật sự không biết sẽ xảy
Chương : Đừng đụng chạm linh tinh!
ra tình huống này, trước kia sao họ lại gặp
nhau rồi sinh ra cậu. Cậu nhóc thắc mắc.
Tiếp đó, Tư Vũ hết sức cần thận để tránh
va phải người khác, cô cũng không muốn
anh ta sẽ nhân cơ hội ấy rồi chiếm lợi về
mình.
Chơi hết khu vực này đến khu vực khác,
cậu nhóc khoái chí cực độ. Mặc dù có
chút mệt nhưng Tư Vũ vẫn cố gắng chơi
đùa cùng con. Vừa cho con uống nước,
vừa lau mồ hôi cho con. Hình Liệt Hàn là
người học rộng, tuổi trẻ tài cao, có lẽ con
còn bé chưa hiểu chuyện, anh sẽ từ từ
giải thích cho con sau. Còn lúc này, đứng
bên cạnh Tư Vũ anh dường như vẫn có
thái độ chê bai không ngớt, thế nhưng
đứng bên cạnh Tiểu Hi anh lại nhẹ nhàng
Chương : Đừng đụng chạm linh tinh!
ấm áp.
Cuối cùng, chơi xong. Tư Vũ đưa tay lên
xem đồng hồ, thời gian trôi qua thật
nhanh, thoắt cái đã h, đúng lúc đến
giờ đóng cửa.
Đến bãi đỗ xe, Tư Vũ quay qua bảo con:
“Ta về thôi, con yêu!”
“Mami, chúng ta có thể đi ăn một bữa
cơm cùng daddy không? Daddy vừa bảo
muốn mời chúng ta đi ăn.” Tiểu Hi muốn
nhân dịp này để kết gắn hai người họ với
nhau.
Thời điểm này, cô đâu có tâm trí gì mà
ngồi ăn với anh. Dù là con trai cầu xin cô
cũng không đồng ý.
Chương : Đừng đụng chạm linh tinh!
“Không được. Con phải về rồi còn đi ngủ
sớm. Muốn ăn gì mami sẽ đưa con đi
ăn.” Tư Vũ không muốn cho người đàn
ông ấy tiếp xúc với con trai mình. Lỡ như
con lại đem tình cảm dành cho mình dành
hết cho người đàn ông kia thì sao? Rồi
sau này con khi lớn lên con lại chọn sống
cùng anh ta thì sao?
Vì thế, cô phải có gắng hết sức để giảm
bớt thời gian hai cha con họ ở bên nhau.
“Dại Vậy thôi ạ!” Đường Dĩ Hi quay sang
nhìn cha mình ở bên cạnh, vẫn tươi cười
vẫy tay: “Daddy, vậy lần sau chúng ta gặp
nhau tiếp nhé!”
“Được, chúng ta sẽ sớm gặp lại thôi.”
Hình Liệt Hàn cũng không vội, vì thời gian
Chương : Đừng đụng chạm linh tinh!
tới anh và con trai sẽ thường xuyên gặp
nhau.
“Daddy, tạm biệt.” Cậu nhóc vẫy tay, Hình
Liệt Hàn vẫn đứng ở chỗ đó không cử
động, ánh chiều tà chiếu lên toàn thân
anh. Trên người anh mặc một chiếc áo sơ
mi tối màu, vẻ đẹp tuấn mỹ như một vị
thần, khiến ai cũng phải cảm thán.
Đường Tư Vũ đưa con trai lên xe, để cậu
ngồi yên vị vào ghế rồi trực tiếp lái xe đi.
Hình Liệt Hàn nhìn cậu nhóc cách một lớp
cửa kính đang vẫy tay với mình, ánh mắt
vô tình lướt qua người phụ nữ đang lái xe.
Thật sự không thể phủ nhận rằng, dáng
vẻ lúc lái xe của cô ta thật sự rất thu hút.
Hình Liệt Hàn khẽ thở dài rồi tiền về chiếc
Chương : Đừng đụng chạm lỉnh tinh!
xe của mình.
Đường Tư Vũ vừa lái xe, vừa quan sát kỹ
càng chiếc xe ở đằng sau, cô đang đề
phòng trường hợp thuộc hạ của Hình Liệt
Hạ theo dõi hai người.
Cậu nhóc thèm ăn KFC, Đường Tư Vũ
liền dẫn cậu đi ăn. Sau khi ăn xong trở về
nhà, cậu nhóc xem phim hoạt hình một
lúc, còn Đường Tư Vũ cũng bắt đầu làm
quen với các tiết mục mà cô đã nhận. Cô
dự định thứ hai tuần sau sau khi đưa con
trai đi học, cô sẽ đến nhà mới luyện tập
một chút.
Một lát sau, Tô Hi trở về với khuôn mặt
mệt mỏi. Lớp make-up đã khiến gương
mặt thuần khiết của cô trở nên quyến rũ
và gợi cảm hơn rất nhiều.
Chương : Đừng đụng chạm linh tinh!
Tô Hi không thích cảm giác make-up, vì
thế vừa về nhà cô liền vào buồng tắm tắm
qua, quay trở lại với khuôn mặt vừa thuần
khiết vừa trong trẻo, khiến cô càng trở
nên xinh đẹp hơn.