Chương : Mộ Phi hủy hôn
cất giọng không chút vui vẻ gì.
“Mami, mẹ nấu thêm nhiều chút nhé!
Daddy có thể sẽ ăn nhiều đấy ạ.” Cậu
nhóc không muốn cha cậu bị đói.
Đường Tư Vũ khóc không ra nước mắt đi
vào bếp. OMGI Lẽ nào nhà của cô sau
này sẽ bị anh ta chiếm đóng?
Thật là đáng ghét.
Ở ngoài bàn ăn, người đàn ông da mặt
dày kia đã ăn hết nửa bát cơm. Hình Liệt
hàn không nghĩ rằng, người phụ nữ có
dáng vẻ yếu đuối không phải động tay vào
bất cứ một việc gì kia lại có thể nấu ra
những món ăn ngon như vậy, khiến dạ
Chương : Mộ Phi hủy hôn
dày của anh như bị nở ra.
Đường Tư Vũ trụng mì xong liền nhìn qua
cửa sổ nhà bếp nhìn hai cha con đang ăn
cơm bên ngoài, chỉ nhìn thấy con trai cô
đang ăn cơm rất vui vẻ, cơn oán giận
trong lòng cô cũng vì thế mà tan biến,
thay vào đó liền nở một nụ cười.
Cô cắn cắn răng, cô có nên thu tiền ăn
của anh ta không? Nếu cô tận dụng cơ
hội này thì sau này cô không phải phiền
muộn chuyện chỉ tiêu thường ngày nữa.
Hơn nữa người đàn ông này lại có tiền
như thế, cô sao phải chịu thiệt làm gì.
Dù sao, với da mặt dày như anh ta chắc
chắn cũng chẳng thèm đề ý đến cảm
Chương : Mộ Phi hủy hôn
nhận của cô. Hơn nữa, anh ta lại đang ở
đối diện, không gặp lúc này cũng sẽ chạm
mặt lúc khác, cứ làm mọi chuyện trở nên
phức tạp cũng không phải là cách hay.
Đặc biệt cô lại rất thương con trai, cậu
nhóc là người bị kẹt ở giữa, vô cùng khó
xử, hết đối xử tốt với người này lại phải
nịnh người kia. Cậu nhóc vẫn còn nhỏ
như vậy, không nên khiến cậu phải bị áp
lực như thế.
Đường Tư Vũ thắt tạp dề rồi tựa vào cửa
bếp, nói với người đàn ông đang ăn chậm
rãi ở ngoài kia: “Được, anh muốn ăn ở
đây cũng được, nhưng mỗi tháng phải
đóng vạn tiền ăn (tương đương
triệu VNĐ), hơn nữa anh không được có ý
kiến gì, tôi nấu gì anh phải ăn nấy.”
Chương : Mộ Phi hủy hôn
Mỗi tháng vạn là một con số rất lớn,
Đường Tư Vũ nghĩ rằng người đàn ông
này chắc chắn sẽ không đồng ý, không
ngờ rằng anh ta lại hơi nhíu mày nói:
“Được.”
Đường Tư Vũ nghẹn họng, thế mà anh ta
cũng đồng ý ư? Cũng phải, cô quên mất
rằng anh ta chính là tổng giám đốc của
một tập đoàn đa quốc gia, mỗi tháng
vạn đối với anh ta mà nói chỉ là con số lẻ
mà thôi.
Cô tự dưng thấy tiếc sao mình không đưa
ra giá cao hơn một chút, nhưng lời đã nói
ra rồi mà lại sửa lại sẽ cho thây nhân
Chương : Mộ Phi hủy hôn
phẩm của cô không tốt.
“Woahl Mami, mẹ tuyệt vời quá, con yêu
mẹ!” Bạn nhỏ Đường Dĩ Hi tặng cho cô
một chiếc hôn gió.
Đường Tư Vũ thấy con trai cuối cùng
cũng không phải làm cái đuôi ở giữa xoa
dịu hai người nữa, liền cắn môi lắc lắc
đầu, quay vào bếp bê mì vừa nấu xong ra
ngoài.
Cô lấy một cái bát, ngồi xuống đối diện
người đàn ông kia, gắp mì vào bát bưng
lên ăn.
“Mami, con cũng muốn ăn mì.” Cậu nhóc
đưa bát cho cô.
Chương : Mộ Phi hủy hôn
Đường Tư Vũ lấy mì vào bát cho cậu
nhóc, dặn cậu phải ăn từ từ, cần thận bị
bỏng. Mà cô cũng phát hiện là tên công tử
giàu có này lại không hề cảnh giác, đối
với đồ ăn cô nấu tối nay vô cùng hài lòng.
CMN, tại sao cô lại phải dày công nấu
những món ăn ngon thế này cho anh ta
ăn chứ? Đáng lẽ cô phải nấu những món
vô cùng khó ăn cho anh ta mới phải.
Nhưng cô cũng không thể làm như vậy, vì
ngoài anh ta là thì con trai cô cũng ăn
cùng. Dù có bạc đãi ai thì cô cũng không
thể bạc đãi chính con trai của mình được,
vì thế sau này cô cũng đành phải dày
Chương : Mộ Phi hủy hôn
công nấu những món ăn ngon cho anh ta
ăn vậy.
“Tiền ăn mỗi năm đóng lần, vì thế ngày
mai khi đến đây, tốt nhất là anh nên mang
theo một tắm thẻ có NDT đến
cho tôi (tương đương , tỷ VNĐ).”
Đường Tư Vũ như biến thành một người
hám tiền.
Hình Liệt Hàn đặt đũa xuống, lấy ví ra từ
túi quần, đưa cho cô một cái thẻ đen: “Thẻ
này có hạn mức là triệu NDT (tương
đương tỷ VNĐ), cô cứ thoải mái
dùng, chỉ cần đảm bảo mỗi tối đều có đủ
cơm cho tôi ăn là được.”
Đường Tư Vũ trừng to mắt, người đàn
Chương : Mộ Phi hủy hôn
ông này chỉ tiền một phát là cả một cái thẻ
đen triệu? triệu đủ cho anh ta ăn
trong bao lâu đây? Tóm lại là rất lâu rất
lâu.
Anh ta đã đưa rồi thì cô còn ngại gì nữa,
cô không hề khách sáo lấy thẻ từ anh ta
đút vào túi mình: “Được, nói rồi đấy nhé.”
“Mami, từ bao giờ mà mẹ trở nên mê tiền
thế!” Đường Dĩ Hi ở bên cạnh cười khì
khì, đồng thời quay sang nói với cha cậu:
“Daddy, bình thường mami không phải là
người như vậy đâu, daddy đừng hiểu lầm
nhé!”
Đường Tư Vũ cạn lời trừng mắt nhìn con
trai: “Con tập trung ăn mì đi, nói linh tỉnh
Chương : Mộ Phi hủy hôn
gì đấy!”
Cô là loại người như thế nào liên quan gì
đến anh ta?
Hình Liệt Hàn cầm bát cơm lên ăn, ý tứ
trong lời nói của con trai anh đều hiểu,
cậu nhóc mong anh sẽ có ấn tượng tốt với
người phụ nữ này.
Xem ra, anh đành để con trai phải thất
vọng rồi. Anh đến đây ăn cơm chỉ là muốn
gia tăng tình cảm cha con, chứ không hề
có ý gì với người phụ nữ này cải!
Ăn cơm xong, Hình Liệt Hàn đưa con trai
quay lại căn hộ của anh. Đường Tư Vũ thì
thu dọn bát đĩa, trong lòng có chút âu sầu,
Chương : Mộ Phi hủy hôn
sao cô với người đàn ông này trông như
người một nhà vậy nhỉ?
Hừ!
Ai muốn làm người một nhà với anh ta?
Đường Tư Vũ hít một hơi, quyết định lát
nữa sẽ đón con về nhà tắm rửa rồi đi ngủ.
Gần đến giờ, Đường Tư Vũ nhắc điện
thoại gọi cho Hình Liệt Hàn, người nghe
máy là cậu nhóc nhà cô.
“Mami, con về nhà tắm ngay đây ạ, tắm
xong con có thể ngủ với daddy không ạ?”
Cậu nhóc khẩn cầu.
Chương : Mộ Phi hủy hôn
Xem ra thằng bé rất có hứng thú với
người cha này, cô đành đồng ý: “Được!
Con về tắm đi đã.”
Chưa đến một lúc sau cậu nhóc đã mở
cửa vào nhà. Đường Tư Vũ đưa cậu đi
tắm. Tắm xong, cậu nhóc mặc một bộ
quần áo ngủ quay trở lại căn hộ của Hình
Liệt Hàn, đồng thời nói với cô là ngày mai
cha cậu sẽ đưa cậu đi học.
“Mami, mami có thể ngủ nướng rồi.” Cậu
lại còn nói thêm một câu như vậy.
Đường Tư Vũ thực sự cạn lời, cô không
thể không nhìn theo cho đến khi cậu nhóc
đi vào trong nhà Hình Liệt Hàn vì ở bên
Chương : Mộ Phi hủy hôn
ngoài là hành lang, trong thang máy lúc
nào cũng có người ra người vào, rất
không an toàn.
Lúc cô chuẩn bị đóng cửa, Hình Liệt Hàn
hỏi: “Mai cô có ở nhà không?”
“Làm gì?” Đường Tư Vũ nhìn anh ta với
ánh mắt không chút tốt đẹp gì.
“Tôi quyết định ngày mai sẽ lắp thêm một
cái cửa nối liền giữa hai nhà.”
“Cái gì? Không được, tuyệt đối không
được, tôi không muốn thông nhà với anhI”
Đường Tư Vũ sắp phát điên lên, người
đàn ông này quá coi trọng bản thân anh ta
rồi!
Chương : Mộ Phi hủy hôn
“Để con trai tôi sau này có thể đi lại an
toàn, không được cũng phải được.” Anh
đề lại một câu rồi đóng chặt cửa.
Đường Tư Vũ hít sâu, cảm giác toàn thân
đang muốn bùng cháy, anh ta có quyền gì
mà đưa ra quyết định với nhà của cô?
Dù cho có muốn để con trai đi lại an toàn
thì cũng không thể nối thông hai nhà như
thế được!
Tối hôm nay, Đường Tư Vũ đã đi ngủ
trong sự bực tức.
Khoảng giò sáng, chuông cửa nhà Tư
Chương : Mộ Phi hủy hôn
Vũ reo lên, cô vội dậy mặc quần áo ra
xem ai đang nhấn chuông. Hóa ra là Liệt
Hàn. Cô hỏi: “Đưa con đi chưa?”
Anh gật đầu. Đi cùng anh là ba người
nhân viên thi công, tay họ đang cầm các
vật dụng sửa chữa.
“Này, các người… Hình Liệt Hàn. Tôi nói
rồi, không được đập phá nhà tôi. Anh
nghe rõ không. Không được.” Tư Vũ như
muốn phát điên.
Hình Liệt Hàn chỉ tay về phía một bên
tường: “Chính là chỗ này, bắt đầu đi!”
“Này, Hình Liệt Hàn… Anh…” Cô sắp tức
đến chết mắt thôi. Máy người này có ý gì?
Chương : Mộ Phi hủy hôn
Thân là chủ nhà cô còn chưa lên tiếng,
vậy mà họ dám động thủ như thế.
“Lẽ nào cô muốn sau này con cứ chạy
qua chạy lại vậy à? Xảy ra chuyện gì thì
sao?”
“Tất nhiên là tôi không mong chuyện đó
xảy ra nhưng mà ai kêu anh xông vào nhà
tôi như này. Anh mà không chuyển đến
khu này thì liệu con có phải chạy qua chạy
lại không?”
“Dù gì tôi cũng vào rồi. Cánh cửa này nhất
định phải thông.”
“Tôi không đồng ý.”
Chương : Mộ Phi hủy hôn
“Ù… Ù…” Anh công nhân bắt đầu khoan.
Tư Vũ không chịu nổi âm thanh này. Cô
bịt tai lại rồi hét to vào Liệt Hàn: “Được.
Tôi cho anh một ngày. Nếu anh làm không
xong, tôi sẽ không cho phép anh tiếp tục
làm đâu.”
Nói xong, cô vào thu dọn túi xách và
những đồ dùng quan trọng. “Tốt nhất là
anh nên cần thận trông coi nhà tôi, chiều
nay tôi sẽ quay về.”
Liệt Hàn chỉ nhìn cô đi mà không nói một
lời, để thợ tiếp tục làm.
Cô xuống lấy xe, tuy nhiên cô lại không
Chương : Mộ Phi hủy hôn
biết mình nên đi đâu.
Lúc này, cô mới nhớ ra, hôm nay là ngày
đính hôn của Mộ Phi và Y Y. Vì người đàn
ông đáng ghét này mà bây giờ trong đầu
cô lúc nào cũng xuất hiện hình bóng của
anh. Ngay cả lễ đính hôn của họ, cô cũng
không buồn nghĩ tới.
Có phải kiếp trước cô đã nợ gì anh ta
không?
Cô quyết định đến một trung tâm thương
mại gần đó chờ đến giờ đi đón con. Dù
sao, bây giờ ở nhà cũng rất ầm ï, nên cô
không muốn quay lại.
Đường Tư Vũ có chút giống như nằm mơ
Chương : Mộ Phi hủy hôn
lại lấy tấm hắc thẻ kia ra nhìn một chút,
nghĩ đến nàng hiện tại đem theo triệu
như nữ phú hào, cái cảm giác này có chút
khó tin.
Cô ngồi tại quán cafe quen thuộc mà lúc
này đang biểu diễn từ khúc. Cô chăm chú
coi đến mức như mất hồn. Đột nhiên điện
thoại rung lên. Cô giật mình vì đó là số
của người lạ.
Cô vẫn rất lịch sự chào hỏi: “Alo, xin hỏi ai
vậy ạ?”
“Đường Tư Vũ, chị thật là không cần mặt
mũi gì. Chị đã nói gì với Mộ Phi? Chị lén
gặp anh ấy sau lưng tôi khi nào?” Y Y
khóc lớn.
Chương : Mộ Phi hủy hôn
Tư Vũ không hiểu chuyện gì đang diễn
ra : “Cô đang nói gì thế?”
“Tôi nói gì à? Mộ Phi vừa hủy hôn với tôi
rồi. Nhất định là do chị, chị đã âm thầm
sau lưng tôi nói gì với anh ấy, khiến anh
không muốn cưới tôi nữa. Đường Tư Vũ,
tôi hận chị.”
Đến lúc này Tư Vũ mới hiểu. Hóa ra là Mộ
Phi đã hủy hôn với cô ta. Nhưng chuyện
này có liên quan gì đến cô : “Mộ Phi
không lấy cô thì cô tìm tôi làm gì? Tôi và
anh ta đã kết thúc từ năm năm trước rồi.”
“Chị bớt trồn tránh trách nhiệm lại đi. Anh
Chương : Mộ Phi hủy hôn
ấy vừa nói rõ là trong tim anh luôn chỉ có
một mình chị. Có phải chị đã nói gì với
anh ấy hay không? Chắc chắn chị nói xấu
gì tôi, tôi hận con người độc ác như chị.”
“Vô vị.” Tư Vũ thốt lên rồi lập tức tắt điện
thoại.
Thế nhưng, Mộ Phi hủy hôn rồi. Thật là
ngoài sức tưởng tượng của cô. Chẳng
phải họ đã ở bên nhau năm năm rồi sao?
Tại sao nói hủy là hủy, lẽ nào giữa họ
chưa nảy sinh tình cảm?
Cô nhớ đến lần trước Mộ Phi có nói với
mình, nhìn anh hoàn toàn không vui. Có lẽ
năm năm họ bên nhau chỉ là chịu trách
nhiệm cho chuyện diễn ra vào đêm đó mà
Chương : Mộ Phi hủy hôn
thôi.
Từ trước đến nay chỉ có duy nhất một
mình Y Y là người theo đuổi, bây giờ Mộ
Phi đòi hủy hôn cũng không có gì lạ.
Nhưng mà, trước mặt biết bao quan
khách anh còn dám nói trong lòng chỉ có
một người ư?
Nếu như thật sự nói như vậy, Tư Vũ tin
rằng người mà anh nhắc đến là cô. Năm
năm trước cô đã quên tất cả rồi, lẽ nào
anh chưa quên?
Nhưng dù Y Y và Mộ Phi yêu ghét gì cũng
đâu có liên quan đến cô và cô cũng không
muốn dính líu vào chuyện này.
Chương : Mộ Phi hủy hôn
Điện thoại lại reo lên. Lần này là cha cô
gọi. Cô không thể không nghe: “Alo, bó ạI”
“Tư Vũ, bố vừa thấy Y Y gọi cho con, con
cũng biết tin Mộ Phi hủy hôn rồi chứ?”
“Bồ, rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy?” Cô tò
mò.
“Chuyện đính hôn vốn đã được chuẩn bị
kĩ càng rồi, giờ đẹp là giờ. Thế nhưng
khi bước lên sân khấu, Mộ Phi lại tuyên
bố rằng nó muốn hủy bỏ hôn lễ này. Hơn
nữa còn nói bây giờ nó không thể quên
một người nên không thể lấy Y Y. Nói
xong nó liền rời đi.”
Chương : Mộ Phi hủy hôn
Mộ Phi thật sự nói vậy sao?
“Tư Vũ, người mà nó nhắc đến là con
phải không?”
“Bố, con đã kết thúc với anh ta lâu rồi,
không thể là con được.”
“Ayyy. Không là con thì còn có thể là ai
nữa? Thôi bỏ đi, xem ra nó cũng chưa
sẵn sàng cho cuộc hôn nhân này. Chúng
ta cũng không nên ép buộc nó, chỉ là em
con sẽ rất đau khổ thôi. Có thể nó còn
hiểu nhầm con, vậy nên thời gian này con
đừng về nhà, để cho em bình tĩnh lại đã.”
Chương : Mộ Phi hủy hôn
“Vâng, cũng đúng lúc con không có thời
gian.”
Cô thấy Y Y thời điểm này vô cùng đáng
thương. Dù sao cô ta cũng rất cố gắng,
hao tâm tốn sức, dùng mọi thủ đoạn kế
sách để chinh phục một người không yêu
mình. Nhưng đây cũng là sự trừng phạt
mà cô phải nhận vì đã cướp mất người
đàn ông của Tư Vũ.
Cô chưa ra tay thì ông trời cũng ra tay
trước.
Cô có chút vui trong lòng.
Có điều, cho dù Mộ Phi có hủy hôn, cho
Chương : Mộ Phi hủy hôn
dù trong lòng anh không quên được cô thì
họ cũng không thể quay lại với nhau.
Điện thoại cô lại rung lên, cô cầu mong
không phải Y Y. Nhắc chiếc điện thoại lên,
một số điện thoại quen thuộc. Dù số này
cũng không trong máy cô lâu rồi nhưng
nhắm mắt và nhẩm lại cô mới nhận ra.
Đó là Mộ Phi.